LỜI CHỨNG SỐ 4
Linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lý đã công bố "Lời chứng số 4" của mình về các phương thức tra tấn các tù nhân trong nhà tù ở Việt Nam mà ông được chứng kiến. Bên cạnh các hình thức đánh đập dã man, các nội quy đi xâm phạm nghiêm trọng quyền con người, pháp luật và Hiến pháp Việt Nam, còn có các hình thức tra tấn bằng nhục hình, cụ thể là tấn công tình dục.
Theo đó, linh mục Tadeo Lý chia các hình thức tra tấn ra làm 3 loại
1. Dành cho cả tù nhân nam và nữ
2. Dành riêng cho tù nhân nam
3. Dành riêng cho tù nhân nữ
Chỉ nhìn vào sự phân loại này thôi, người ta có thể cảm nhận thấy sự man rợ của các phương thức tra tấn nhục hình bằng tấn công tình dục.
Xin đưa lại nguyên lời của linh mục Tadeo Lý về các phương thức tra tấn này.
Xin đưa lại nguyên lời của linh mục Tadeo Lý về các phương thức tra tấn này.
1. Nhục hình, tra tấn, hình phạt & cấm đoán vô lý dành cho tù nhân nam lẫn nữ:
Áp dụng cho tù nhân nữ nhiều hơn, vì tù nhân nam biết đề kháng hơn, dám “bật” mạnh, dám liều chết đánh trả mãnh liệt:
1.1. Cấm Truyền Đạo:
Điều 11/15 Nội qui Trại giam hiện nay là “Cấm truyền Đạo”. Tôi liên tục phản đối điều 11/15 này từ tháng 2.2001 đến tháng 3.2010 và tuyên bố công khai bằng văn bản 27 lần rằng: “Chỉ nguyên bao lâu còn 3 từ “Cấm truyền Đạo” trong Nội Qui trại giam CSVN, tôi sẵn sàng ở tù cho đến chết”. Nhiều cán bộ cũng cho 3 từ này là rất vô lý và chỉ có hại cho uy tín của CSVN, nhưng thẩm quyền chính thức của bạo quyền CSVN vẫn chai lì chưa thay đổi.
1.2 Bắt gọi CB là Ông/Bà, xưng là cháu,
dù “Ông/Bà” ấy mới chỉ 19-20 tuổi, còn “cháu” đã U70, U75, U80!
1.3.Cưỡng bức lao động có tính nhục hình:
Bắt gánh phân người (bắc), phân trâu, bò, dê,…chỉ cốt để hành hạ, lăng nhục, bẻ gãy ý chí.
1.4. Đánh hội đồng:
Một nhóm cán bộ nam, nữ, giày da cứng chắc, có thể dùng dùi cui hoặc không, thay nhau đánh, đấm, đá một tù nhân như một quả bóng cho đến khi chán chê, hoặc nạn nhân bị buộc quì gối van xin “Xin Ông/Bà tha cho cháu, cháu xin… rút kinh nghiệm”, hoặc cho đến khi nạn nhân ngất xỉu.
1.5. Bắt quì, rồi đánh, đá, đạp:
Với dùi cui, dép, giày da,… vào mặt, ngực, hạ bộ,.. cho đến khi nạn nhân “khiêm tốn” van xin hoặc bất tỉnh.
1.6. Bắt nằm sấp hoặc nằm ngửa, rồi đạp lên ngực, bụng, vai, lưng,…cho đến khi ói máu/ bất tỉnh.
1.7. Còng tay và treo trên thành cửa sổ lâu giờ:
1.7. Còng tay và treo trên thành cửa sổ lâu giờ:
Cho đến khi chịu ký biên bản nhận “tội”.
1.8. Phơi nắng:
Bắt nằm giữa nắng từ 2-4 giờ, dù đang bệnh, cho đến khi ngất xỉu hoặc chịu ký biên bản nhận “tội”.
1.9. Nằm buồng kỷ luật đặc biệt:
Khi tù nhân “vi phạm nội qui trại giam”, tiết lộ nhục hình / tra tấn, phản kháng/ chống lại các cán bộ về các bất công / cấm đoán vô lý,… thì bị cùm chân, có khi bị lột hết áo quần, kể cả quần lót, 7-14 đêm ngày, gia tăng biệt giam 3-6-12, 24, 36,… tháng hạn khi cần. Có khi bị đánh đập rất dã man, kèm theo các nhục hình, làm các tù nhân (đặc biệt là nữ) tê liệt ý chí phản kháng, không dám tường thuật lại, vì quá hãi hùng.
Đây là phương pháp tra tấn trong việc lấy lời khai
2- Nhục hình, tra tấn & hình phạt dành riêng cho tù nhân nam :
2.10. Chích roi điện vào dương vật:
Vì sỉ diện, thường các tù nhân nam rất ngại tự kể lại.
2.11. Đánh vào dương vật:
Lấy roi đánh vào dương vật cho xấu hổ, đặc biệt là bắt đặt dương vật kê lên thành cửa sổ, lấy dùi cui đánh cho tóe máu hoặc phun tinh dịch ra, cho liệt dương.
3- Nhục hình, tra tấn & hình phạt dành riêng cho tù nhân nữ :
3.12. Quì ngậm dùi cui:
Các tù nhân nữ quì ngậm dùi cui của cán bộ dùng để đánh tù (tượng trưng cho dương vật), hai hàng nước mắt chảy dài suốt 2-4 tiếng đồng hồ trong tủi nhục tột cùng.
3.13. Đói mà không thể được ăn:
CB buộc tù nhân trực sinh lấy bánh chưng (do thân nhân thăm nuôi gửi vào) cắt ra làm 4, vứt vào thùng rác, lẩn băng vệ sinh phụ nữ; hoặc lấy bánh mì, cơm, đổ nước bẩn vào ngâm, rồi thách đố:“Con nào mà nhặt bánh chưng/cơm đó lên ăn, còn thua con chó”. Hoặc cán bộ lấy cơm đứng từ đầu sàn, ném tung rải khắp buồng giam, văng lên mền, chiếu, rồi bắt tù nhân thu dọn cho bõ ghét.
3.14. Còng tréo tay:
Bắt tréo 1 tay (trái) từ sau lưng lên vai (phải) để còng với cổ tay kia (phải) tréo từ vai (phải) xuống chập vào tay (trái), rất đau đớn. Sau vài giờ bị thẩm vấn với tay bị còng tréo, tù nhân bị liệt cả 2 tay chỉ còn buông thỏng lòng thòng, phải nhờ tù nhân khác đút cơm và giúp đỡ các việc sinh hoạt hằng ngày. Thường 3-6 tháng thì 2 tay tự khỏi.
3.15. Đặt chân ghế lên mu bàn chân tù nhân:
Bắt tù nhân ngồi đưa 1 bàn chân ra. Cán bộ lấy ghế 4 chân, đặt 1 chân ghế lên mu bàn chân của tù nhân, rồi ngồi lên ghế ấy thẩm vấn nạn nhân suốt 2-3 giờ liền để ép cung. Nạn nhân rất đau đớn như xương bàn chân gãy vụn. 3-6 tháng sau có thể tự lành.
3.16. Lăn thước vuông trong kẽ ngón tay:
Cán bộ lấy thước kẻ vuông luồn vào 4 ngón tay đan chéo nhau của 1 bàn tay tù nhân, 1 tay CB cầm chụm 4 đầu ngón tay nạn nhân lại, tay kia cán bộ xoay lật thước kẻ vuông, để nạn nhân đau như bị mài gọt vào da thịt và xương ngón tay.
3.17. Thông tai:
Đặt đầu tù nhân lên mặt bàn, úp nghiêng 1 tai xuống mặt bàn. Cán bộ vỗ mạnh nhiều lần xuống tai kia của nạn nhân, cho rung màng nhĩ, gây rối loạn tiền đình. Sau màn thông tai đặc sản Việt Nam này, nạn nhân bị nhức buốt tận óc, ói mửa, phải tự lê bước về buồng giam lảo đảo như người say.
3.18. Lột hết áo quần, kể cả quần lót:
Lời kể của tù nhân Lê Thị Kim Thu:
“Tại trại K3, Ninh Khánh, Hoa Lư, Ninh Bình, sáng ngày 14-11-2009, Cán bộ Đinh Thiết Hùng buộc tôi , trước khi được trả tự do, phải vào nhà vệ sinh khám người, một số cán bộ nữ đứng chờ sẵn, đeo găng tay bảo hộ để khám âm đạo, tôi phản đối, yêu cầu mời Bác sĩ và Ban Giám thị đến chứng kiến, nếu tìm không ra đồ vi phạm gì, tôi sẽ làm đơn tố cáo. Cán bộ nói: “Không cho khám, không cho nó về!” tôi trả lời: “Không về thì thôi, nhà tù lớn vào nhà tù nhỏ, nhà tù nhỏ ra nhà tù lớn, chứ thiết tha gì.” Tôi quay vào trại lại. Cán bộ hô các tù nhân khác khóa cửa khu giam lại, tôi trở lại khu giam của mình. Cán bộ trực trại thông báo cho các tù nhân khác ra sân chung “tập điều lệnh”, tôi cũng theo họ ra sân chung xem diễn tập 3 giờ. Rồi cán bộ Hùng vào gặp tôi bảo ra trại lấy đồ… Sau khi nhận tư trang, có 4 cán bộ nữ đợi sẵn, cửa cổng vào khu bị khóa. Các cán bộ ép buộc tôi phải lột hết quần áo, hoàn toàn khỏa thân, bị khám từ áo ngực, đến quần lót, cán bộ Thu Hằng yêu cầu tôi vào nhà vệ sinh ngồi trên bàn cầu cao # 50cm để họ thọc tay vào âm đạo khám, tôi không cho, họ bắt tôi đứng lên ngồi xuống nhiều lần, để có gì trong âm đạo thì rớt ra. Sau đó, cán bộ ngồi khom người nhìn vào âm đạo xem trong đó có giấu gì không. Trên quần lót tôi có ghi các số điện thoại của những tù nhân thân quen và địa chỉ gia đình của 1 người tù nam bị đánh chết, thuộc K2 Ninh Khánh, họ thu giữ cái quần lót đó không trả lại, mà chẳng cho cái quần lót khác để mặc vào người đi về. Cán bộ gọi tôi ra khu hành chánh của trại để làm thủ tục ra trại. Cán bộ trao tôi tiền xe là 750.000 VNĐ. Tôi không nhận và ghi rõ lý do vào biên bản :Cái tôi cần không phải là 750 ngàn đồng mà là cái quần lót để mặc đi về. Sau đó cán bộ cầm biên bản vào trong, trình cho ai tôi không rõ… Khi đi ra có thêm cán bộ trinh sát Phongbuộc tôi vào phòng viết lại biên bản. Tôi không vào, chỉ đứng ngoài hành lang. Khi cán bộ viết xong biên bản đưa cho tôi ký tên, tôi vẫn cứ viết : Cái tôi cần là cái quần lót. Họ nổi điên bảo tôi là chuyện cái quần lót tính sau. Tôi trả lời : Cho dù các cán bộ có viết 10 cái biên bản, tôi vẫn ghi vào biên bản đòi cái quần lót của tôi. Cán bộ nói : Chị để lại quá nhiều chuyện ở trại này ! Cuối cùng, họ yêu cầu một cán bộ nữ tên Tuyên dẫn tôi ra khỏi cổng trại, buộc tôi phải trở lại cuộc sống “tự do” mà không có được một cái quần lót mặc trong người !!! Mãi mãi tôi vẫn đòi CSVN trả lại tôi cái quần lót này.”
Máy làm trật xương và các khớp, làm đứt các cơ
3.19. Chích roi điện vào 2 đầu vú
:
Cán bộ dùng roi điện chích vào 2 đầu vú để tra tấn, ép cung.
3.20. Rà dùi cui điện vào vùng kín :
Cán bộ lột hết áo quần, rà dùi cui điện vào vùng kín nữ bên ngoài quần lót mỏng, làm cháy xoăn lớp lông và làm bỏng lớp da bên trong.
“Tại trại giam số 1, Hỏa Lò của Công an TP Hà Nội, lặp đi lặp lại nhục hình này : Cán bộ Nguyễn Thị Lan (Lan Cáo), 32 tuổi, vào buồng giam hỏi : Ai có gì bỏ ra. Đừng để tôi dùng chiếc găng tay này nhé! Cán bộ gọi 25 nữ tù nhân, bắt cởi hết áo quần ra, buộc ngồi xuống rãnh giữa 2 bệ sàn ngủ bằng xi-măng, bắt quay mặt vào tường sàn ngủ, lần lượt từng người, hai tay chống xuống sàn, cởi quần lót ra, chổng mông lên để CB chỉ dùng một chiếc găng tay lao động thô ráp, lần lượt thọc rất thô bạo vào 25 âm đạo, mò tìm tiền, giấy ghi chép,… kể cả nữ tù nhân đang bị hành kinh cũng phải lột băng ra, không chừa một ai, nếu có lây nhiễm HIV, AIDS cũng phớt lờ, mặc cho các tù nhân đau đớn khóc rên trong tủi nhục tột cùng, do nhục hình “made in Việt Nam” cực kỳ độc đáo này. Các cán bộ Nhung (Nhung Cáo, 32 tuổi), Nguyễn Thị Bích Thủy ( 28 tuổi) ở Hỏa Lò cũng thường sử dụng hoặc chứng kiến nhục hình này.
(Hết trích lời chứng của linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lý)
Ngoài các nhục hình nói trên, linh mục Lý còn nói thêm rằng "Có thể còn nhiều đòn nhục hình, tra tấn khác ác độc dã man hơn nữa mà tôi không biết rõ ràng chính xác, kính mong các cựu tù nhân, nhất là các cựu tù nhân tôn giáo, chính trị, lương tâm khác bổ sung cho".
Cho biết thêm một hiện trạng nữa ở trong các trại giam Việt Nam, linh mục Lý còn nói về "sự ăn chia" giữa các cán bộ quản lý trại giam. Hiện nay, các cán bộ thụ lý 1 vụ án, nếu điều tra thành công, thu hồi một tài sản (do hối lộ, tham ô, buôn lậu, bán ma túy,…), thì được thưởng 40-60% (1 tỷ, được thưởng 400-600 triệu). Đây được cho là nguyên nhân để họ sẵn sàng tra tấn các phạm nhân bất chấp pháp luật, lương tâm.
"Các nhục hình đang được sử dụng còn mang thú tính quái dị, bị ám ảnh dâm loạn và hoang dã, ác độc khác thường, đến độ rất khó tin, nhưng hoàn toàn có thật, như được mô tả khá đầy đủ."
Tadeo Nguyễn Văn Lý
Theo lời linh mục Lý, để tránh rò rỉ các hình thức tra tấn dã man, hoang dại như thế, trước khi được thả, tất cả các nữ tù nhân ở các trại giam liên quan đều phải học tập 4 ngày, bị đe dọa, yêu cầu cấm nói các nhục hình nêu trên ra bên ngoài nếu muốn được thả và được sống yên ổn. Vì thế, bao năm qua, hầu hết các tù nhân nữ ra tù không dám tiết lộ các nhục hình đó, chỉ vì sự sợ hãi quá độ đã làm họ gần như tê liệt hoàn toàn.
- Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị của Liên hiệp quốc ngày 16.12.1966, Việt Nam xin tham gia ngày 24.9.1982, qui định :
Điều 7 : Không ai có thể bị tra tấn, phải chịu những hình phạt hay đối xử tàn ác, vô nhân đạo, làm hạ thấp phẩm giá con người.
- Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự Việt Nam năm 2003 đang hiệu lực qui định :
Điều 6 : … Việc bắt và giam giữ người phải theo qui định của Bộ Luật này.
Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình.
Điều 7 : Công dân có quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản. Mọi hành vi xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm, tài sản đều bị xử lý theo pháp luật….
Điều 8 : Không ai được xâm phạm chỗ ở, an toàn và bí mật thư tín, điện thoại, điện tín của công dân…
Điều 9 : Không ai bị coi là có tội và phải chịu hình phạt khi chưa có bản án kết tội của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật.
Tuy nhiên, nếu nghe thuật lại sơ lược những hình thức tra tấn đối với tù nhân tại các trại giam nói trên, đặc biệt là các hình thức tấn công tình dục vào các bộ phận sinh dục như "Đánh vào dương vật" và "Dùng găng tay lao động móc âm đạo tập thể" thì tất cả những điều quy định, kể cả công ước quốc tế mà Việt Nam tham gia Công ước quốc tế về quyền con người cũng chỉ là những dòng chữ nằm trên giấy mà thôi.
Trên thực tế, nói riêng tại các nhà tù, quyền con người không được đảm bảo. Cho dù họ đang là một tù nhân thì họ vẫn phải được tôn trọng. Họ phạm pháp thì đã chịu hình phạt là ở tù, mất quyền tự do, phải lao động cải tạo. Ngoài ra, họ phải được tôn trọng.
Một điều được người ta đặt câu hỏi là "Tại sao những cán bộ trại giam lại có thể ngang nhiên thực hiện những hành vi tra tấn dã man, ác độc như vậy? Tại sao trong Nội quy trại giam, là văn bản do Bộ Công an công bố lại có cái khoản 3: Cấm truyền Đạo như trên?".
Sự tiếp tay, thờ ơ của cấp trên, của các cơ quan lanh đạo có phải là một lý do?
Thói quen "ngồi xổm" trên pháp luật của những người có công quyền có phải là một lý do?
Linh mục Tadeo Lý nhận xét các cán bộ thực hiện, tiếp tay cho những hành vi tra tấn như vậy là "hoang dã, ác tâm và tàn bạo".
Ông còn nói thêm "Các nhục hình và các kỹ xảo tra tấn đã được Việt Nam nghiên cứu tuyển chọn qua kinh nghiệm lâu năm, thường chỉ để lại thương tích 3-6 tháng, có thể tự lành hoặc dù mặc nhiên là gây tổn thương bên trong, có thể dẫn đến tử vong và sẽ được pháp y gán cho một bệnh vớ vẩn nào đó, nhưng lại rất ít để lại dấu vết bên ngoài lâu dài, đề phòng có thể bị khiếu kiện về sau".
Linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lý là một tù nhân lương tâm, bị chính quyền trù dập, đàn áp vì các hành vi lên tiếng đòi quyền tự do tôn giáo, đòi Nhà nước tôn trọng quyền con người và đấu tranh dân chủ. Nếu tính số năm ông bị tuyên án, con số đó nhiều hơn số năm cuộc đời của một con người. Tuy nhiên, dưới áp lực quốc tế, ông liên tục được trả tự do trước thời hạn trong khi đang thụ án. Hiện nay, ông đang thụ án nhưng bằng áp lực quốc tế, ông được cho tại ngoại và quản chế để điều trị bệnh tật tại Tòa tổng giám mục Huế.
Nhân phẩm phụ nữ trong tù Việt Nam
Bốn lần bị khám với không mảnh quần áo che thân. Hơn hai năm tù giam với tội danh "tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam" - Nữ luật sự bất đồng chính kiến Lê Thị Công Nhân kể lại các hình thức tra khảo và hạ thấp nhân phẩm tù nhân trong trại tù Việt Nam.
'Tra tấn nhục hình kín'
Bản thân Bấm Lê Thị Công Nhân, sinh năm 1979, nói cô chưa bao giờ bị đối xử bằng bạo lực, hoặc chứng kiến tận mắt cảnh tra tấn nhục hình nào trong suốt thời gian ở tù.Bị xử tù trong phiên tòa thu hút dư luận quốc tế tháng 5/2007, Công Nhân chỉ được nghe lại những câu chuyện đó qua những thường phạm bị giam cùng với cô.
Họ là những người cô trực tiếp sống cùng, ăn uống hàng ngày cùng nhau ở trại số 5, Thanh Hóa.
Nhưng qua kinh nghiệm chứng kiến hậu quả của các vụ hành xử bạo lực như vậy, cô đúc rút ra bốn lý do chính tại sao những chuyện tra tấn nhục hình trong nhà tù lại bị bưng bít.
Thứ nhất, việc tra tấn thường không tiến hành ngay tại phòng giam mà ở phòng hỏi cung, hoặc ở góc hành lang, hay một nơi khuất mắt.
"Cán bộ công an điều tra vụ án thường tra tấn để khảo cung bằng những hình thức tra tấn 'thô sơ, man rợ'. Còn cán bộ quản giáo thì đánh đập tù nhân bằng bất cứ món đồ gì mà họ có trong tay khi họ cho rằng tù nhân vi phạm kỷ luật như nói to, hát lớn..."
"Buồn đời hát cũng bị cho là vi phạm."
Thứ hai, buồng giam được thiết kế khá kín, sâu vào bên trong, ngăn với hành làng bên ngoài bởi hai vách tường và hai lần song sắt. Đấy là không gian đệm giữa buồng giam và hành lang, giữa người tù và công an.
"Chính tại cái lồng sắt sâu khoảng độ ba mét này là nơi các tù nhân bị lôi ra tra tấn hành hạ. Những người tù khác không nhìn thấy được bởi mà chỉ được nghe kể lại, hoặc chứng kiến hậu quả của những hành xử bạo ngược mà thôi."
Nguyên nhân thứ ba là bản thân những người bị tra tấn thường tỏ thái độ cam chịu và không đủ can đảm để tố cáo vì sợ bị trù dập.
Lúc mới vào tù, Lê Thị Công Nhân cho hay cô ngây thơ hỏi họ tại sao họ không báo cho luật sư, hoặc cho người nhà của họ biết thì được trả lời:
"Điên à? Thế thì có mà chết nữa. Nói cho người nhà cũng chẳng giải quyết được gì hết. Không có tiền không giải quyết được gì mà còn bị trù cho thêm".
Nhưng điều quan trọng nhất để góp phần thay đổi là phải phanh phui sự thật này ra.
Lê Thị Công Nhân
Theo Lê Thị Công Nhân, nỗi khiếp sợ bao trùm lên những người tù và họ "im lặng để được yên thân."Nhưng điều quan trọng nhất để góp phần thay đổi là phải phanh phui sự thật này ra.
Lê Thị Công Nhân
Và nguyên nhân cuối cùng, theo cô Lê Thị Công Nhân, là 'lỗi hệ thống':
"Việc tra tấn nhục hình và hạ thấp nhân phẩm con người trong nhà tù Việt Nam là phổ biến có hệ thống và vẫn đang được tiếp tục và nhận được sự bao che cực kỳ lớn và chặt chẽ, đoàn kết trong nội bộ chính quyền Việt Nam."
Các đoàn thanh tra của Quốc hội và của Viện Kiểm sát thường xuyên đến nhà tù, trung bình cứ khoảng nửa tháng/một đoàn.
Nhưng trong suốt thời gian bị giam thì cô không thấy có vụ nào được phanh phui.
Trong thời gian ở tù, Lê Thị Công Nhân đã có lần tuyên bố tuyệt thực để phản đối.
Tham nhũng trong tù
Hiện đã được thả ra nhưng bị quản chế ở Hà Nội, Lê Thị Công Nhân, nhà bất đồng chính kiến theo Thiên Chúa giáo kể lại:"Thức ăn hàng ngày chỉ toàn rau. Nhiều người tù xuất thân từ nông thôn nhận xét, thức ăn của họ còn bẩn hơn cả thức ăn cho lợn. Đôi khi họ còn tìm thấy đất và phân còn lại trong khẩu phần ăn,"
"Nó kinh khủng đến như thế. Nhưng mà sống lâu quá, không ăn thì bị táo bón nên cuối cùng phải nhặt lại cái rau đã được hấp đấy để đem đi rửa lại để ăn."
Chỗ nằm ngủ, theo cô, cũng phải mua bằng tiền thì mới có chỗ tốt.
"Nếu không thì phải nằm cạnh hố xí. Tất cả đều phải mua bằng tiền hết."
Theo lời kể của gia đình được các trang mạng đối lập ở nước ngoài trích lại, thì phòng giam của nữ luật sư Lê Thị Công nhân có 60 phạm nhân. Chỗ nằm của mỗi người chỉ có 80cm bề ngang và bề dài là 2.2m, trên bục xi măng.
Nay, nhìn lại giai đoạn bị giam, Lê Thị Công Nhân nói nạn tham nhũng vào trong mọi ngõ ngách của nhà tù và thực tế là 'rất khó' cải thiện những điều kiện này.
Nhìn rộng ra cách đối xử của cán bộ và nhân viên hệ thống trại giam với người bị giam tại Việt Nam, Lê Thị Công Nhân nhận xét:
"Những người bị họ coi là ngoài vòng pháp luật và bị qui cho là những tên tội phạm thì họ càng khinh rẻ, càng chà đạp rất là nhiều. Và dù làm thì làm thì tôi nghĩ rằng cái điều quan trọng nhất để góp phần thay đổi những điều đó là phải phanh phui sự thật này ra.
Bấm Lê Thị Công Nhân phát biểu với BBC sau khi đã đồng ý làm chứng cho cáo buộc mà một nhân vật bất đồng chính kiến có tiếng khác là linh mục Nguyễn Văn Lý cũng gửi thư kiện chính phủ Việt Nam.
Cùng lá thư gửi lên Liên hiệp quốc, ông gửi bản chứng thực của một số tù nhân về việc chính quyền dùng nhục hình và tra tấn trong các nhà tù và trại giam với nhiều cáo buộc nặng nề.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/06/100624_lethicongnhan_traigiam.shtml
Án tại hồ sơ: giao trứng cho ác
Trịnh Viên Phương - Các cơ quan tiến hành tố tụng ở VN quan niệm trọng chứng hơn trọng cung. Và nguyên tắc "án tại hồ sơ" chỉ phục vụ cho ý đồ của cơ quan cảnh sát điều tra. Hồ sơ ban đầu tất cả do cơ quan CS điều tra lập nên họ có toàn quyền lái vụ án theo ý đồ của họ. Lấy vụ án nhà báo Hoàng Hùng và vụ án anh Nguyễn Công Nhựt ở Bình Dương làm ví dụ cụ thể.
Vụ án nhà báo Hoàng Hùng bị đốt ở Long An đã bị VKS tỉnh Long An trả hồ sơ cần điều tra lại. Kết luận điều tra sơ sài sau hơn nữa năm để ngâm tôm "điều tra" đã bị báo chí phanh phui. Hôm 24.9.2011 thì cơ quan điều tra kết hợp với VKS tỉnh Long An để dựng lại hiện trường vụ án. Điều này báo chí trong nước phản ứng vì dựng lại hiện trường lần thứ 2 nhưng lại thiếu hai nhân chứng quan trọng là cháu H.Nh. con gái đầu lòng của nhà báo Hoàng Hùng và ông Ng. V.S. là anh em cột chèo với nhà báo. Đây là hai nhân chứng quan trọng của vụ án nhưng họ không được mời tham gia buổi dựng lại hiện trường vụ án. Rồi thì kết luận điều tra chuyển qua VKS kỳ này cũng sẽ không đưa đến đâu. Sự thật bị cố tình bẻ cong theo hướng khác thì có dựng lại hiện trường 100 lần cũng chỉ vô ích.
Trường hợp nhà báo Hoàng Hùng thì có hay không sự dính líu của cơ quan Quản lý thị trường tỉnh (QLTT) Long An và nhóm quyền lợi của bà Đại biểu Quốc Hội khóa này là bà Đặng Thị Hoàng Yến? Cá nhân bà Hoàng Yến và tổ chức QLTT Long An đã từng bị nhà báo Hoàng Hùng phanh phui những tiêu cực của họ đã bị cơ quan cảnh sát điều tra bỏ qua ngay từ đầu. Thường thì một nạn nhân của vụ án nào bị sát hại thì ngay lập tức người ta xem xét ai có quyền lợi mâu thuẫn với nạn nhân. Các cá nhân và tổ chức này là đối tượng các bài báo của nhà báo Hoàng Hùng chống tiêu cực phanh phui. Cách làm hồ sơ của cơ quan CS điều tra công an tỉnh Long An làm cho người ta càng nghi ngờ những "kết luận điều tra " của họ.
Công an Thanh Hóa bắn tử vong trẻ 12 tuổi trong đoàn người đòi quyền lợi khi thu hồi đất ở công trường nhà máy lọc dầu Nghi Sơn
Trường hợp anh công nhân Nguyễn Công Nhựt ở Bình Dương bị chết tại phòng điều tra của công an huyện Bến Cát thì nơi này chịu trách nhiệm. Điều tra đã lâu cũng chưa có kết luận gì. Chắc chắn là cơ quan cảnh sát điều tra đang đau đầu chuyện "làm án" vụ này.
Những vụ án liên quan đến thương tích hay ma túy thì bắt buộc phải qua giám định. Tưởng rằng ở các cơ quan giám định sẽ độc lập, nhưng không, đây vẫn là cơ quan điều tra chỉ đạo. Với quy định tỷ lệ thưong tật trên 11% và những định lượng về hàm lượng ma túy để khởi tố hình sự vụ án hình sự thì công an điều tra có thể sửa theo ý của họ. Họ muốn ai bị khởi tố hình sự hay chuyển qua phạt hành chính là quyền của họ.
Các bên liên quan trong vụ án như là gia đình bị hại, gia đình bị can bị cáo hay các nhân chứng có thể "chạy án" ngay từ đầu cho cơ quan cảnh sát điều tra để họ làm sai lệch vụ án.
Chuyện cơ quan cảnh sát điều tra làm lệch án theo ý họ là chuyện ai cũng biết nhưng bị phanh phui chuyện đổi trắng thay đen này bị phát hiện rất ít. Đây là một ví dụ hiếm hoi của chuyện "lật án" mới bị phát hiện:
Khởi tố năm cán bộ công an làm sai lệch hồ sơ
TP - Ngày 23-9, Cục Điều tra thuộc Viện KSND Tối cao đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với 5 đối tượng nguyên là Công an huyện Tân Phú và Công an thị trấn Tân Phú (Đồng Nai), về hành vi làm sai lệch hồ sơ vụ án.
Theo đó, cơ quan chức năng đã khởi tố, bắt tạm giam 3 tháng đối với trung tá Đinh Công Luận, nguyên Đội trưởng Đội CSĐT tội phạm về ma tuý, Công an huyện Tân Phú; ông Võ Văn Nguyên, Phó Công an thị trấn Tân Phú (huyện Tân Phú) để điều tra về hành vi làm sai lệch hồ sơ. Các cán bộ công an thị trấn Tân Phú gồm ông Huỳnh Văn Thơ, nguyên Trưởng Công an thị trấn (đã nghỉ hưu), ông Trần Đình Thái, công an viên; đại uý Phan Văn Minh cũng bị khởi tố nhưng được cho tại ngoại.
Theo điều tra ban đầu, năm 2009, trong quá trình điều tra một vụ đánh bạc tại thị trấn Tân Phú, các bị can trên đã làm sai lệch hồ sơ làm giảm số tiền sai phạm để xử lý hành chính các đối tượng sai phạm.
Đức Minh
Nguồn dẫn ở đây:
*
Tuy nhiên, đây là một trường hợp cá lẻ, nhỏ, và xác xuất nội bộ công an tố cáo nhau để "xì" ra việc sai lệch hồ sơ là xác xuất cao.
Một sự thật đau lòng là nghiệp vụ điều tra của các điều tra viên ở trại giam thì rất thấp. Nghiệp vụ của họ là tra tấn và dùng nhục hình ép cung còn luật pháp thì không biết gì nên các cơ quan cảnh sát điều tra rất sợ có luật sư tham gia ngay từ đầu ở giai đoạn điều tra. Chỉ những vụ trẻ vị thành niên phạm pháp khi điều tra có người giám hộ hay luật sư tham gia nhưng các điều tra viên thường cố tình quên đi điều này. Do vậy nhiều trẻ em bị bắt vào đồn công an thì ra về đầy vết tích. Trường hợp vi phạm tố tụng của cơ quan điều tra thì đụng chỗ nào cũng gặp. Luật sư Phan Đăng Thanh từng tuyên bố như vậy.
Bao giờ thì luật sư được phép tham gia ngay từ đầu của vụ án ở giai đoạn điều tra? Câu hỏi còn chờ trả lời của ban chỉ đạo cải cách tư pháp họp phiên đầu tiên vào ngày 5.10.2011 tới đây. Với lực lượng am hiểu pháp luật như Chủ tịch nước Trương Tấn Sang, Chánh án TATC Trương Hòa Bình, Viện trưởng VKSTC Nguyễn Hòa Bình, nguyên chánh án TATC Nguyễn Văn Hiện, Ông Lê Thúc Anh nguyên Phó Chánh án TATC hiên là cán bộ cao cấp liên đoàn luật sư Việt Nam, bà Lê Thị Thu Ba(ủy viên TW đảng), ông Hà Hùng Cường, bộ trưởng Bộ tư pháp... không biết chuyện cải cách tư pháp kỳ này sẽ đến đâu khi trong ban chỉ đạo cũng lấp ló vài quan chức của Bộ công an như ông Trần Đại Quang?
Cải cách tư pháp để có lợi cho ai? Bao giờ thì hết cảnh công an có toàn quyền bao trùm các vụ án dân sự, hành chính lẫn hình sự? Nếu luật pháp chỉ là mớ phù phiếm thì giải tán quốc hội chỉ cần một Ban chấp hành trung ương đảng là xong. Nếu thấy quyền lợi của đảng phụ thuộc vào công an thì không cần VKS hay Tòa án chỉ cần một mình công an vừa hành pháp vừa lo tư pháp cho nhẹ nhàng bộ máy.
Có ai tin vào chuyện cải cách tư pháp lần này không? Một thăm dò gần đây ở Trung Quốc cho hay rằng người ta tin vào gái điếm hơn tin vào lời hứa của các quan chức. Ở Việt Nam chắc cũng không khác gì.
http://danlambaovn.blogspot.com/2011/09/tai-ho-so-giao-trung-cho-ac.html
Chế độ CS nó là vậy mà , khỏi nói vào tù , không cần biết có tội hay vô tội mới vào công an phường công an huyện thôi là nó bề hội đồng đánh phủ đầu người ta rồi , ác lắm cái bọn công an bọn cai tù không có tính người .
ReplyDeleteĐọc xong những hình thức tra tấn này, da gà nổi lên khắp người, đầu óc lảo đảo vì sự kinh dị, dã man của nó. Tưởng như chỉ có thời trung cổ, hoặc là dưới thời phát-xít người ta mới đối xử với tù nhân như vậy. Không ngờ, tại một người mà các công cụ tuyên truyền như báo chí, đài truyền hình 'leo lẻo" nói là tôn trọng con người, xây dựng một xã hội tốt đẹp, phát triển lại có những điều đáng ghê tởm như vậy xảy ra. Vẫn biết rằng tại Việt Nam vẫn còn nhiều bất công, tuy nhiên, quả thực là quá rùng rợn.
ReplyDeleteGia tài của Mẹ
ReplyDeleteLà rừng xương khô
Gia tài của Mẹ
Là cánh đồng mồ
Việt Nam ơi
.......
Việt Nam ơi
Cùng chung vai đưa đất nước thoát khỏi cảnh nô lệ thù trong giặc ngoài .
Đây mới chính là huyết thống ông cha chúng để lại là dòng máu chuyên ăn cướp và giết người của thằng Minh râu , nên những thủ đoạn tàn ác mà chúng hành động là chuyện thường tình của bọn chúng, đó là lũ quĩ đỏ khát máu. Chúng đã từng rêu rao chế độ Ngụy là không dân chủ, gia đình trị, độc tài, nhưng tôi chứng kiến những người tù chính trị lúc trước còn sướng hơn những thằng dân cu đen thời CHXHCNVN bây giờ. Bây giờ chúng mới đích thị là ngụy quyền. Chúng sẽ phải đền tội không thương tiếc, như bọn Pol Pot diệt chũng hôi tanh mùi máu của lũ quĩ đỏ. Trời không dung, đất không tha, cho những lũ người không ra người, thú không ra thú này.
ReplyDeleteChế độ "khốn nạn" dùng nhà tù , tra tấn tàn ác giết chết sự tự do của người cùng giòng màu da vàng của mình “rướm máu tươi” .
ReplyDeleteĐọc xong bài viết mà lòng sôi sục, uất hận như muốn ngừng thở... Việt cộng là bọn lưu manh, mất dạythua loài súc sanh vì súc sanh nó củng không giết hại đồng loại nó
ReplyDeleteCộng sản, các quốc gia cộng sản chưa bao giờ được gọi là loài người văn minh.
ReplyDeleteBản chất lưu manh của anh em Cs Tàu ,Việt là giống nhau nhưng tàn bạo thì phải nhất là Cs Vn.
ReplyDeleteHồ sơ về tội ác của công an Việt Nam tra tấn dùng nhục hình giết người có lẽ đã dày cộm. Hy vọng có tổ chức nào đó nhận hồ sơ của các gia đình nạn nhân này rồi tập hợp gửi lên tòa án hình sự quốc tế ở La-hay và lưu trữ hồ sơ để xét xử sau này. Đó là tính tất yếu và là lẽ công bằng dù bọn chúng có chết thì con cháu của chúng vẫn phải gánh cái nợ về mặt dân sự là bù đắt thiệt hại cho các nạn nhân. Tôi mơ về một ngày tất cả đồng bọn này bị xét xử bởi tòa án quân sự như ở Rumani..., như ở Ba Lan, Đức. Khi nên dân chủ được xác lập
ReplyDeleteHình như phần "người" cuả chính quyền cộng sản đã được thay thế hoàn toàn bằng phần "con" (thú tính).
ReplyDeleteThật là đê tiện và hèn hạ, lũ chó này chúng không còn tính người rồi.
ReplyDeleteBọn lãnh đạo CA khốn nạn ở thành phố này là một lũ vô nhân thất đức không còn gì để rủa xả hơn được nữa. Gia đình vợ con của chúng sẽ suốt đời mang kiếp nợ này và sẽ có ngày chúng phải trả món nợ này