“Mọi người có quyền tự do ngôn luận; quyền này bao gồm tự do tìm kiếm, tiếp nhận và phổ biến mọi loại tin tức và ý kiến, không phân biệt ranh giới, bằng truyền miệng, bản viết hoặc bản in, bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất cứ phương tiện truyền thông đại chúng khác theo sự lựa chọn của mình” (Điều 19,2 Công ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị, Liên Hiệp Quốc biểu quyết năm 1966, Việt Nam xin tham gia năm 1982). (Everyone shall have the right to freedom of expression; this right shall include freedom to seek, receive and impart information and ideas of all kinds, regardless of frontiers, either orally, in writing or in print, in the form of art, or through any other media of his choice.) |
Nguyễn Hưng Quốc - Kể ra, hỏi như vậy cũng thừa. Bởi, hầu như ai có trí óc bình thường một chút cũng đều biết giá trị của dân chủ. Ngày xưa, chính quyền bưng biết mọi thông tin, dân chúng hoàn toàn không biết gì về đời sống bên ngoài cả, do đó, họ dễ có ảo tưởng xem nơi họ đang sống đã là thiên đường dù, trên thực tế, họ đang cơm độn và thiếu thốn đủ thứ. Nhưng cái thời ấy qua rồi. Bây giờ, người dân có cơ hội đi nhiều, thấy nhiều, biết nhiều, hiểu nhiều. Một trong những cái thấy, biết và hiểu đó là: sự ưu việt của các chế độ dân chủ.
Chính những tính ưu việt ấy là những lý do chính đáng và đầy thuyết phục để người ta thấy dân chủ hóa là cần thiết. Cần thiết vì một số lý do có thể được tóm tắt như sau:
Thứ nhất, dân chủ mang lại thịnh vượng và phát triển. Trong phạm vi toàn cầu, ai cũng thấy là tất cả các nước dân chủ đều giàu mạnh. Ngay cả Việt Nam và Trung Quốc, trước đây, dưới ách chuyên chế tuyệt đối, tất cả đều chìm ngập trong nghèo đói. Sau này, từ giữa thập niên 1980, đặc biệt từ đầu thập niên 1990 đến nay, nhờ chính sách "cởi trói", dân chủ được manh nha một chút, kinh tế đi lên ngay và đời sống thoải mái hơn hẳn. Đó chỉ mới là dân chủ một chút. Một chút thôi. Mà đã thấy khác. Ngày trước, dân chúng thường giễu cợt những lời tuyên truyền láo khoét của đảng bằng câu ca dao: "Mất mùa là tại thiên tai / Được mùa là tại thiên tài đảng ta!" Các nhà nghiên cứu từ lâu nhận ra sự thật này: ở các quốc gia dân chủ, hầu như không bao giờ dân chúng phải chết đói vì thiên tai cả. Không phải tại họ không gặp thiên tai. Ở đâu lại chẳng có thiên tai? Mỹ: có. Nhật: có. Úc: có. Châu Âu: có. Có, nhưng không ai chết đói cả. Ngược lại, ở các xứ độc tài, chỉ một thiên tai nhỏ là đã có bao nhiêu người chết đói. Lý do không phải là tại thiên tai mà tại sự quản lý của con người.
Thứ hai, chỉ có dân chủ mới tôn trọng nhân quyền. Vừa độc tài vừa nói về nhân quyền là một sự nói dối. Cả hai không bao giờ đi liền với nhau được. Trừ khi người ta hiểu nhân quyền là quyền được sống như những con vật. Còn lại, tất cả các quyền của con người, từ quyền bình đẳng đến quyền tự do, quyền được tôn trọng và được bảo vệ thì chỉ có dân chủ mới bảo đảm. Bởi, tự bản chất, dân chủ ra đời là để bảo vệ những thứ quyền ấy.
Thứ ba, chỉ có dân chủ mới có một sinh hoạt chính trị lành mạnh, tốt đẹp và hiệu quả. Hầu hết các cuộc khủng hoảng chính trị chỉ xảy ra ở các nước độc tài. Ở các quốc gia dân chủ, ngay cả khi có khủng hoảng ở cấp lãnh đạo cao nhất, guồng máy chính phủ vẫn hoạt động suôn sẻ và đời sống dân chúng cũng như sinh hoạt hàng ngày vẫn diễn ra bình thường. Ở Úc, trong năm vừa qua, có cuộc đảo chính trong nội bộ đảng cầm quyền, ngày hôm trước Kevin Rudd làm Thủ tướng; ngày hôm sau Thủ tướng đã là Julia Gillard. Phần lớn dân chúng vẫn không cảm nhận bất cứ sự thay đổi nào cả. Sau đó là bầu cử. Số phiếu của đảng Lao Động và Liên đảng (Tự Do và Quốc Gia) ngang ngửa nhau. Trong suốt cả tháng họp hành, bàn bạc, vận động để tranh thủ sự ủng hộ của các Dân biểu độc lập, chính phủ ở trạng thái treo, không có người thực sự cầm lái. Nhưng guồng máy chính phủ vẫn chạy đều. Dân chúng cũng vẫn không cảm nhận có sự thay đổi nào cả. Mọi việc vẫn bình thường. Bởi vậy, không ai gọi đó là "khủng hoảng" ở tầm quốc gia.
Tất cả những điều vừa nêu đều là những điều khá hiển nhiên. Hầu như ai cũng thấy. Nhưng với riêng Việt Nam, ngoài những lý do nêu trên, theo tôi, chúng ta còn cần dân chủ vì một số lý do khác nữa.
Thứ nhất, chỉ có dân chủ mới mang lại sức mạnh cho chúng ta trong việc đương đầu với Trung Quốc. Hầu như ai cũng thấy, điều duy nhất khiến Trung Quốc chùn tay trong mọi âm mưu xâm lấn hay xâm lược chính là gần 90 triệu dân chúng Việt Nam. Trung Quốc có thể đánh bại họ, nhưng chắc chắn không thể giết hết họ và không thể làm họ bị khuất phục. Không dân chủ hóa, cứ khăng khăng giành độc quyền yêu nước, chính quyền chọn ở vào thế bị cô lập với dân chúng. Bị cô lập cũng đồng nghĩa với sự suy yếu. Đối diện với Trung Quốc, họ chỉ còn là một nhúm người nhu nhược, làm sao có thể đòi hỏi thế đứng ngang tầm để đối thoại được? Chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi, trước Trung Quốc, họ cứ khúm na khúm núm. Như những Mặc Đăng Dung mặc áo vét và thắt cà vạt.
Thứ hai, chỉ có dân chủ mới mang lại hòa bình cho Việt Nam. Một là, nếu Việt Nam dân chủ, sẽ không có quốc gia Tây phương nào nuôi ý đồ xâm lấn Việt Nam cả. Truyền thống của các nước dân chủ là, trừ một số ngoại lệ hiếm hoi, họ không gây chiến với nhau. Mọi xung đột đều được giải quyết một cách khá ôn hòa, qua các cuộc thương thảo và thương lượng. Hai là, chỉ khi dân chủ hóa, Việt Nam mới có thể hy vọng có bạn nhiệt tình giúp đỡ trong cuộc đối đầu với Trung Quốc. Hiện nay, rõ ràng Việt Nam đang ở thế thân cô thế cô. Là thành viên của khối ASEAN, nhưng không có nước nào hết lòng với Việt Nam cả. Ý đồ (nếu thực sự đảng Cộng sản đang nuôi một ý đồ nào đó để bảo vệ đất nước) liên kết với một số quốc gia khác cũng sẽ không thể thực hiện được nếu Việt Nam không có dân chủ. Lý do đơn giản: đã độc tài thì không có bạn. Tên độc tài nào cũng cô đơn. Hắn không tin người khác. Và cũng không ai tin hắn.
Ở những nơi khác, không dân chủ là một thiệt thòi. Ở Việt Nam hiện nay, không dân chủ là một thảm họa.
Ngày hôm nay, CSVN không chỉ phải đối phó với những tổ chức chính trị trong và ngoài nước hay cá nhân các nhà đấu tranh dân chủ, mà họ còn đang phải đối diện với một tập thể người dân đang ngày càng can đảm đứng lên đòi hỏi những quyền căn bản trong cuộc sống.
ReplyDeleteDân chủ thì các ông tai to mặt lớn sẽ mất hết quyền gọi gió kêu mưa sao mà mấy ổng chịu. Toàn một lũ ích kỷ và vô trách nhiệm với tổ quốc.
ReplyDeleteTình hình đấu tranh cho tự do dân chủ tại Việt Nam đã bước sang một bước ngoặt mới . Lực lượng đấu tranh dân chủ tại quốc nội đã chuyển đổi từ hình thái đấu tranh ngầm sang trực diện công khai với bạo quyền CSVN với sự xuất hiện rộng rãi của nhiều tổ chức, tập hợp dân chủ khắp nơi.Oh yeahh ... Với đà tiến trình dân chủ đang phát triển mạnh thì ngày tàn chế độ bạo quyền cộng sản không còn xa .
ReplyDeleteƯớc gì có phép tàng hình, tất cả những thằng trong BCT và lũ quan tham cùng bè lũ chó săn chỉ biết còn đảng còn mình chắc chắn sẽ chết hết cho dân tui đở khổ ./.
ReplyDeleteCũng là kiếp con người sao dân Việt mình khổ quá! Một nhà nước chó đểu.
ReplyDeleteCựu Trung tá Trần anh Kim đảng viên VC, trước giờ đi tù nói : " Đảng viên cao cấp gian giảo VC, tuyển thành phần bần cố nông, thất học, phu cạo mủ, hoạn lợn, công nhân, đầy tớ, đầu gấu đứng bến xe, chợ cá, dân cửu vạn. v. v . . . Đem về tập họp tổ chức thành đảng VC. Nên bọn này vì tự ti mặc cảm thấp hèn, rất ghét thành phần trí thức, địa chủ, và những người giàu có.
ReplyDeleteNgày nào những người trí thức trẻ còn chưa muốn tìm hiểu chính sử nước nhà , ngày đó người cộng sản vẫn tha hồ nối dối , bóp méo xuyên tạc lịch sử . lừa bịp nhân dân để thống trị .
ReplyDeleteĐừng im tiếng mà hãy LÊN TIẾNG khi lủ ngụy quyền tay sai nối giáo cho giặc tàu phá hoại thôn tính Việt Nam
ReplyDeleteQuốc Gia Hưng Vong Thất Phu Hữu Trách – Đất nước không của riêng ai. Tiền nhân nhắn lại: Ngộ biến tùng quyền: Ngộ: gặp. Biến: có việc nguy hiểm xảy tới. Tùng: theo. Quyền: cách xử sự thay đổi cho thích hợp với bối cảnh và nhân cách con người. Vậy thì chúng ta cùng lên tiếng: “DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG HỀ SỢ”.
ReplyDeleteTôi mong 90 triệu dân VN hủy bỏ điều 4 hiến pháp để 90 triệu người dân được quyết định thay người tài vào vận hành đất nước,
ReplyDeleteThân ái,
Có người đã nói: người dân Việt Nam có vấn đề.
ReplyDeleteVấn đề đó là thái độ đồng tình im lặng , người dân im lặng trước tất cả những sự việc dù nó mang tính cách quan trọng như nước VN đã,đang, và sẽ bị mất biển đảo,nhiều vùng đất tổ quốc, người dân không những im lặng mà còn thờ ơ vô cảm trước những người yêu nước bị bắt bớ, bị tù đầy, bị đánh đập.
Việt gian cộng sản đã thành công trông việc trồng người, 100 năm trồng người,mà mới 66 năm con người đã bị biến đổi hoàn toàn!
Đa số, Con người đã trở thành yếu hèn,vô cảm,gian xảo, dối trá, tham lam,vô nhân đạo, trơ trẽn!
Thiểu số còn lại, không hiểu tại sao bị sống dưới sự cai trị, áp đặt,tàn bạo, tuyên truyền dối trá, kiểm soát dạ dầy,kiểm soát tư tưởng, kiểm soát hàng ngang , hàng dọc, hàng xiên bởi bọn C A, bị trù dập, bị hăm dọa, bị bịt đường kinh tế!!!Mà vẫn còn một số các người yêu nước đến quên mạng sống của mình,hy sinh cả tính mạng, cả lợi quyền, cả cuộc sống an nhàn như các nhà yêu nước tranh đấu cho dân chủ đang bị cầm tù . Cũng còn nhiều người yêu nước nhưng chưa đủ can đảm để nói lên, để cùng nhau đứng lên để đòi hỏi, để đấu tranh cho nền Dân chủ cho VN!
Chúng ta cứ phải chờ một sự kết hợp, nhưng chờ đến bao giờ, bao lần đã trễ hẹn! Bao lần để từng phần đất VN dần dần mất vào tay bọn TQ mà những kẻ bán nước đổi lấy bả vinh hoa, lợi quyền không ai khác hơn là những nhà lãnh đạo đảng CSVN
14 con sâu vĩ đại,họp cùng những con sâu lớn nhỏ lúc nhúc làm khiếp đảm cả một dân tộc Việt Nam, một dân tộc đã có môt truyền thống giữ nước anh hùng từ ngàn xưa! Hỡi ôi nước VN tới hồi mạt vận không phải chỉ có một Lê chiêu Thống mà cả bầy Lê C Thống, mỗi kẻ bán một vùng để chia chác đầy túi cho gđ giòng họ, cúa cá nhân họ mà thôi, thuế của dân để nuôi bọn CA đánh lại dân, hù dọa dân!!!!!
Thế giới ngày nay các nhà độc tài đã dần dần sụp đổ gần hết, cớ sao vẫn còn ba cái nước CS ác độc này ????????
Có lẽ cuộc nội chiến của Việt Nam chác chắn sẽ xảy ra. Máu người Việt lại tiếp tuc đổ để tránh bị tuyệt chủng hay bị thuần hoá....
ReplyDelete