Vũ Đông Hà - Xin được gọi các anh là "người lính Việt Nam", những người mà khi Tổ quốc lâm nguy thì không ai ngoài các anh sẽ là những người đem sinh mạng của mình để đổi lấy sự sống còn của cả một dân tộc 90 triệu người.
Ải Nam Quan, nơi mà Nguyễn Trãi khóc tiễn cha là Nguyễn Phi Khanh bị quân xâm lược giải về Trung Quốc, đã không còn là da thịt Mẹ Việt Nam.
Một dải biên giới Việt Bắc, nơi máu đồng đội của anh đổ xuống, thân xác chôn vùi đã không còn là da thịt Mẹ Việt Nam.
Một nửa thác Bản Giốc cũng không còn.
Và Trường Sa, Hoàng Sa đã trở thành những vùng biển chết đối với ngư dân của chúng ta, đã bị treo bảng Tam Sa.
Tất cả đã lọt vào tay Trung Quốc. Tất cả là những dữ kiện đau lòng không thể chối bỏ.
Ngày 28 tháng 7, chỉ một ngày sau Ngày Thương binh Liệt sỹ, ông Phùng Quang Thanh, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Bí thư Quân ủy Trung ương, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng trong cái gọi là “Buổi gặp mặt đại biểu các thế hệ cán bộ Quân đội nhân dân Việt Nam được đào tạo tại Trung Quốc qua các thời kỳ” đã phát biểu:
“Chúng tôi luôn trân trọng, ghi nhớ và mãi biết ơn sự giúp đỡ chí tình, chí nghĩa, to lớn có hiệu quả mà Đảng, Chính phủ, nhân dân và Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc đã dành cho Việt Nam...”
“Quân đội hai nước chúng ta cần tăng cường tình đoàn kết, hợp tác chặt chẽ và bảo vệ thành quả cách mạng của mỗi nước. QĐND Việt Nam đặc biệt coi trọng việc phát triển quan hệ hữu nghị, hợp tác toàn diện và bền vững với Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc, đây là chủ trương nhất quán, là ưu tiên hàng đầu trong chính sách đối ngoại, quốc phòng của Việt Nam”
Ông Trung tướng Mai Quang Phấn, Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐND phát biểu:
"Đây là dịp để chúng ta ôn lại những kỷ niệm sâu sắc, ghi nhớ những tình cảm quý báu, cao đẹp, sự giúp đỡ to lớn, chí nghĩa, chí tình có hiệu quả, mà Đảng, Nhà nước, nhân dân và Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc đã dành cho Đảng, Nhà nước, nhân dân và QĐND Việt Nam trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc trước đây cũng như trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN ngày nay. "
“Cuộc gặp mặt không chỉ là dịp để bày tỏ lòng biết ơn sự giúp đỡ quý báu của Đảng, Nhà nước, nhân dân và Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc trong việc đào tại cán bộ cho Quân đội nhân dân Việt Nam, đây còn là hoạt động thiết thực góp phần tăng cường hơn nữa mối quan hệ hữu nghị hợp tác, đối tác chiến lược toàn diện giữa hai Đảng, Nhà nước, Quân đội và nhân dân hai nước ngày càng bền chặc.”
Trong đôi lời gửi đến các anh này, thật là không nên có những bình luận chủ quan về những phát biểu trên, bởi vì tốt nhất là chính các anh, mới là những người cần có những phán xét và kết luận về chúng trong độc lập của tư duy.
Xin gửi các anh một phát biểu nữa để biết rõ chính xác những gì đang xảy ra, không thể chối cãi hay vu vạ cho một thế lực nào xuyên tạc:
“Những hoạt động này của Trung Quốc trái ngược với nhận thức chung của Lãnh đạo cấp cao hai nước, vi phạm Thỏa thuận những nguyên tắc cơ bản giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc ký tháng 10/2011, đi ngược lại tinh thần Tuyên bố về cách ứng xử của các bên ở Biển Đông ký năm 2002 giữa ASEAN và Trung Quốc, làm cho tình hình Biển Đông thêm phức tạp”.
Đó là phát biểu của ông Lương Thanh Nghị - người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam. "Hành động này của Trung Quốc" là ngang nhiên, chính thức làm lễ tuyên bố Hoàng Sa, Trường Sa là của họ với tên gọi Tam Sa, có “Cơ quan chỉ huy quân sự”, có đại biểu Đại hội đại biểu Nhân dân khóa I, có thị trưởng...
Lời tuyên bố phản đối trên không phải là lần đầu vì đây không phải lần đầu tiên Trung Quốc xâm phạm chủ quyền của nước ta. Trích dẫn lời tuyên bố này chỉ để xác định thực tế vừa mới xảy ra: Trung Quốc lại TIẾP TỤC xâm lấn Việt Nam.
Nhiều người trong các anh có thể vẫn đang tin tưởng vào khả năng và cách thức giải quyết của đảng và nhà nước theo tinh thần "đã có đảng và nhà nước lo" với một đường lối ngoại giao khôn khéo.
Tuy nhiên, cho dù nếu các anh tin đảng và nhà nước đang "khôn khéo" trong kế sách ngoại giao thì không có lý do gì để ông đại tướng Bộ trưởng quốc phòng phải "khôn khéo" tới mức "trân trọng, ghi nhớ và mãi biết ơn sự giúp đỡ chí tình, chí nghĩa, to lớn..." của kẻ đang xâm chiếm lãnh hải, lãnh thổ của nước ta.
Có ai bắt ông bộ trưởng quốc phòng phải xen vào chuyện ngoại giao để mà trân trọng-ghi nhớ-biết ơn!? Tại sao Bộ Quốc Phòng và ông bộ trưởng phải tổ chức buổi họp mặt "các thế hệ cán bộ Quân đội nhân dân Việt Nam được đào tạo tại Trung Quốc qua các thời kỳ" để phát biểu những điều đó?
Câu trả lời thiết thực nhất phải đến từ các anh, những người lính Việt Nam, về thái độ và hành vi của người chỉ huy cao nhất của các anh.
Câu trả lời của các anh, hy vọng sẽ dẫn đến những nhận thức đúng đắn nhất về hiện tình của quân đội Việt Nam, về vai trò cũng như số phận của những người lính Việt Nam ngày hôm nay và từ đó, thái độ và hành động của các anh cho xứng đáng với vai trò và trách nhiệm của một người lính Việt Nam.
Ở dưới chế độ CSVN 67 năm nay người dân VN phải hiểu "Nhân Dân" có nghĩa là đảng CSVN là chính quyền CSVN. CSVN là quỷ lừa gạt cho nên quân đội nhân dân đúng với nghĩa của nó là quân đội của chính quyền CSVN. "Dân làm chù đảng lãnh đạo" CSVN vẫn thường lẽo mép như vậy nhưng kinh nghiệm sống 67 năm với chúng người dân VN hiểu Dân là đảng tức khẩu hiệu này phải hiểu Đảng làm chủ Đảng lảnh đạo. Kinh nghiệm thực tế cho thấy khi đảng muốn là đảng làm dân không có quyền kêu ca.
ReplyDeleteSAO HỌ VẪN DIỄN CÁI TRÒ SỐNG SƯỢNG NHƯ THẾ VỚI NHAU LÚC NÀY ĐƯỢC, HỞ TRỜI ???
ReplyDeleteKẺ NÀO MUỐN XÂM LĂNG VIỆT NAM,HẢY NHÌN LẠI LỊCH SỬ CHỐNG XÂM LƯỢC CỦA VIỆT TỘC.
ReplyDeleteBộ-đội của nước CHXHCN/VN !
ReplyDeleteCác bạn đã bị lừa,không phải một mà nhiều lần rồi.
Các bạn hãy cùng nhau giải-quyết "đại-nạn bán nước" của bạo-quyền Hà-nội.
Đừng chờ nữa...
Không ai cứu các bạn được đâu.Trừ chính các Bạn mà thôi!
Theo tôi được biết phần lớn " Người lính Việt Nam " bây giờ chỉ có súng mà không có đạn . Phần lớn bọn họ chỉ là công nhân với mức lương mạt rệp nhất Thế giới , còn tướng của họ là những ông Tổng giám đốc ...
DeleteVâng , chỉ có thế .
" Người lính Việt Nam " chỉ còn trong kỹ niệm vì đã có Quân đội giải phóng nhân dân Trung Quốc đảm nhiệm tất cả . Các màn tập trận ,tập xiếc ...bắn đạn thật là đẻ chuẩn bị đối phó với Dân oan mất Đất , Phật giáo , Công giáo ...và để che mắt " bọn phản động yêu nứơc " .
Thà phản động mà yêu nứơc , chớ không theo Hán VC.
DeleteMột thực tế phủ phàng là những tên nắm vận mệnh quân đội VC hiện nay như Thanh ,Vịnh đều là lủ đảng viên bất tài ,bưng bô , làm cẩu nô tài và chó săn cho giặc Chệt bành trướng lưởi bò như thằng bác Hồ bán nước của chúng.Hy vọng vào cái quân đội hèn mạt , chuyên môn đánh dân thay vì đánh giặc cũng như hy vọng mặt trời mọc ở hứơng Tây
ReplyDeleteBài thơ thần "Nam quốc sơn hà"
ReplyDeleteThứ Ba, 01/06/2010, 04:23 CH | Lượt xem: 10896
"Nam
quốc sơn hà" được xem như bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước ta.
Bài thơ đã khích lệ tinh thần đánh giặc của quân sĩ Đại Việt làm nên
chiến thắng trong cuộc kháng chiến chống Tống năm 1077.
Cuối
năm Bính Thìn (1076), nhà Tống ồ ạt đưa quân sang xâm lược nước ta.
Quân đội Đại Việt lúc bấy giờ do Lý Thường Kiệt chỉ huy, tuy đã chủ động
chuẩn bị đối phó từ trước, vẫn chống cự một cách rất khó khăn. Giặc
tràn xuống bờ Bắc sông Cầu và đội quân tiên phong của chúng đã bước đầu
chọc thủng được chiến tuyến Như Nguyệt. Chiến tuyến vỡ, một mảng quan
trọng trong niềm tin vào thắng lợi cuối cùng của quân sĩ ta cũng theo đó
mà tan vỡ. Muốn giành lại được thế chủ động, trước phải đập tan đội
quân tiên phong của giặc, mà muốn đập tan đội quân tiên phong này, trước
phải tìm cách lấy lại và kích động mạnh mẽ tinh thần của quân sĩ. Nhận
rõ điều đó, Lý Thường Kiệt đã bí mật đang đêm cho người vào đền thờ
Trương Hát ở ngay bên bờ sông Cầu, đọc to bài thơ không đề sau đây:
Phiên âm:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Dịch thơ:
Sông núi nước Nam, vua Nam(1) ở
Rành rành ghi rõ ở sách trời.
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm,
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời.
Binh sĩ nghe lời thơ, tinh thần phấn chấn hẳn lên, ai ai cũng cố sức
đánh giặc. Đội quân tiên phong của nhà Tống bị đập tan, chiến tuyến sông
Cầu cũng mau chóng được hàn lại. Giặc từ đó bị giam chân ở bờ Bắc sông
Cầu, tiến thoái lưỡng nan. Đến đầu năm Đinh Tị (1077), chúng bị Lý
Thường Kiệt mở trận quyết chiến chiến lược ở Như Nguyệt, đánh cho tan
tành.
Ấy Ià bài thơ không đề, nhưng vì câu mở đầu phiên âm Hán - Việt là Nam quốc sơn hà Nam đế cư nên người đời thường gọi đó là bài Nam quốc sơn hà, lại cũng vì bài ấy được đọc lên lần đầu tiên ở trong đền thờ Trương Hát nên người đời cũng gọi đó là bài thơ thần.
Lời bàn: Giữa lúc trận mạc hiểm nguy, sống chết cận kề mà vị tổng chỉ
huy là Lý Thường Kiệt vẫn ung dung làm được bài thơ tuyệt vời này thì
quả là vô cùng đặc biệt. Thơ đã tuyệt mà cách phổ biến thơ lại còn tuyệt
hơn. Binh sĩ một lòng tin chắc rằng thần linh sông núi đang đứng về
phía họ, sách trời cũng minh chứng cho đại nghĩa của họ, bảo họ không
phấn khích làm sao được. Cơ trời huyền diệu, chỉ có thần nhân mới biết
được, vậy thì thơ ấy, đọc ở thời điểm ấy, đọc ngay trong đền thờ ấy… tất
cả đều hợp lẽ vô cùng. Hậu thế coi đó là bài thơ có giá trị như bản
tuyên ngôn độc lập đầu tiên của nước nhà, kể cũng phải lắm thay.
(Theo “Việt sử giai thoại” của Nguyễn Khắc Thuần – NXB Giáo Dục)
(1) Nam Đế: lẽ ra phải dịch là “hoàng đế nước Nam” nhưng đây vì dịch
thơ cốt giữ vần điệu nên tạm dịch là Vua Nam. Lý Thường Kiệt viết Nam đế là để khẳng định Nam đế đường đường sánh với Bắc đế (hoàng đế Trung Quốc). Người Việt dùng chữ vua để chỉ cả đế lẫn vương, nhưng theo cách viết của người Trung Quốc (mà xưa ta tiếp nhận) thì đế và vương khác nhau. Đế là ngôi cao nhất (thiên tử) và vương là bậc sau đế (chư hầu của thiên tử).
vthem66
Thế lực của Tàu cộng càng ngày càng mạnh trong hàng ngũ lãnh đạo CSVN: hôm trước là Nguyễn T.iện Nhân tổ chức ngày đại hội ghi ơn TQ, bữa nay Phùng Quáng Thanh lại tổ chức ngày ghi ơn lính TQ ngay sau ngày thương binh ls VN. Thật là một hành động vô đạo đức, xúc phạm nghiêm trọng đến vong linh các chiến sĩ đã bỏ mình vì nước trong các trận chiến chống TQ tại Trường Sa và biên giới năm 1979.Không biết tinh thần tự trọng dân tộc của đám này đâu hết rồi?
ReplyDeleteCòn cả những người lính đã hi sinh để bảo vệ biên giới phía Bắc từ 1980-1989, những người lính VNCH đã hy sinh ở Trường Sa - Hoàng Sa năm 1974 và người lính 1988. Họ đã anh dũng hy sinh để chống lại sự xâm chiếm biên giới và hải đảo của "giặc lạ".
DeleteKẻ thù lâu dài của nhân dân VN và người lính VN là TQ. Nhưng kẻ thù nguy hiểm ngay trước mắt là Hán VC. Kẻ thù trước mắt người lính yêu nước là chỉ huy của họ.Một chuổi sự kiện đã cho thấy băng ngầm không muốn ngầm nữa vì đã thành khối quá lớn. TQ lập Tam Sa và quân đội thường trú Biển Đông. Hán VC đáp lễ bằng cho đài vong nô vẽ bài tội ác Mỹ và chính quyền sài Gòn. Cho tiện sĩ uốn lưỡi cú diều sĩ mắng người yêu nước . Cho quân đội nô dịch ca tụng truyền thống nô dịch được xây dựng bởi ông Hồ và Đồng Phạm.
ReplyDeleteTrại đập đầu đã chuẩn bị khánh thành , VC, người yêu nước, tôn giáo, trí thức tự mình chuẩn bị đi. Đi vô trại cho chúng bổ óc hay đi làm cách mạng dẹp bỏ Hán VC? Đó là sự chọn lựa của mỗi cá nhân , số phận trao cho ta hai con đường, duy chỉ hai mà thôi.
Mọi chính quyền chuyên chế đều có thực chất là "quân quản", vì vậy chúng ta không nghi ngờ gì về những phát biểu của Phùng Quang Thanh.
ReplyDeleteQuân đội bây giờ khiến tôi thất vọng quá. Tôi dám chắc là không thể đánh được ai vào thời điểm này. Nói như nhà văn Chu Lai, đám này chỉ còn một cách để tự động viên mình là "ăn mày dĩ vãng".
Thằng nhân mặt Khỉ,thằng thảo mặt Cầy,thằng thanh mặt Lợn.Chúng mày ăn cái gì mà ngu quá vậy?Tại sao không đốc thúc quân đội ra H-TS mà giết giặc-Tướng gì mà tồi quá vậy mày,hôm qua mày giả bộ NƯỚC MẮT CÁ SẤU vớí Anh Em Tao-hôm nay mày dẫn Anh Em Tao ra BẮT TAY-CHÀO LẠY KẺ THÙ là nghĩa làm sao hả mày?Tao và Anh Em trong quân ngũ không còn tin BỌN MÀY nữa đâu-Tụi Tao đang chuẩn bị XỮ Bọn mày trước khi dạy cho Bọn CẨU HÁN một bài học nhớ đời đây.HÃY CHỜ ĐẤY!
ReplyDelete