Sunday, December 11, 2011

Bỏ Mác Lê xuống là... thành Phật - Bộ phim The Lady xuất hiện đúng lúc - Ba nhà đấu tranh cho nữ quyền nhận giải thưởng Nobel Hòa bình



Bùi Tín - The Lady đang làm xúc động hàng vạn, chục vạn khán giả Pháp, đạo diễn Luc Besson và các diễn viên đã truyền đến người xem phim tiểu sử chân thật, rất xúc động của một phụ nữ Miến Điện rất con người, rất Á đông, đầy nữ tính nhưng cũng rất hiện đại và dân dã. Một tâm hồn tinh tế nhạy cảm, nhiều bạn tâm giao, nhiều kẻ thù nham hiểm, nhận ra bạn hay thù rất bén nhạy, sớm phát hiện những tên cò mồi đê tiện tay sai cho nhóm quân phiệt, cả vài tên mạng mặt nạ dân chủ...

Đúng vào lúc tình hình Miến Điện thu hút sự chú ý của toàn thế giới do một loạt việc làm mới của Tổng thống Thein Sein - như trả tự do cho hơn 200 nhà hoạt động chính trị, ban hành luật công đoàn và luật biểu tình, nới rộng tự do báo chí, trả tự do đầy đủ cho bà Aung San Suu Kyi, phục hồi quy chế hoạt động cho Liên minh Dân chủ Toàn quốc - ở Pháp hãng Europa Corporation cho ra mắt bộ phim The Lady. 

Bộ phim được trình chiếu xuất đầu tiên vào ngày 01-12-2011, đúng vào ngày Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton đến thủ đô Naypyidaw của Miến Điện, sau nửa thế kỷ quan hệ ngoại giao Hoa Kỳ - Miến Điện bị cắt đứt do hậu quả đảo chính của nhóm quân phiệt Ne Win. Trong chuyến đi thăm này, bà Clinton gặp cả Tổng thống Thein Sein và bà Aung San Suu Kyi. Ngoại trưởng Hoa Kỳ tỏ ra được khích lệ và trông chờ những bước tiến mới. 

The Lady là một bộ phim loại “tiểu sử nhân vật» tả lại một quãng đời của bà Aung San Suu Kyi, trong hơn 10 năm, từ 1989 đến 1999. Viết kịch bản và đạo diễn bộ phim này với chi phí 20 triệu euro này là nhà làm phim Pháp nổi tiếng Luc Besson, 52 tuổi, từng làm những bộ phim lớn được khen thưởng, như Le grand bleu (Biển Xanh) nói về thế giới tư nhiên dưới đáy biển; Cinquième élément thuộc loại phim khoa học giả tưởng từng được giải César. 

The Lady được quay rất bí mật trong năm 2010, chủ yếu là tại Thái Lan, có một số cảnh quay ở Anh và Pháp. Diễn viên người Malaysia Michelle Yeoh đóng vai bà Aung San Suu Kyi, diễn viên người Anh David Thawlis đóng vai giáo sư Anh Michael Aris, chồng bà Aung San Suu Kyi. Michelle Yeoh có dáng người, khuôn mặt, cả giọng nói giống bà Aung San Suu Kyi, nhập vai rất có thần nên truyền cảm ngày càng sâu. Hè năm nay cô Michelle Yeoh vào Miến Điện, dự định gắp bà Aung San Suu Kyi, nhưng bị trục xuất vì nhóm quân phiệt rất lo ngại về bộ phim này. 

Bộ phim chủ yếu tả lại mối tình đằm thắm, sâu sắc, cảm động của 2 vợ chồng trí thức trong hoàn cảnh khắc nghiệt dưới chính quyền quân phiệt tàn ác và thâm độc. 

Bà Aung San Suu Kyi và ông Michael Aris quen nhau khi bà Aung San Suu Kyi còn là sinh viên tại Viện Nghiên cứu Đông phương và châu Phi thuộc Đại học London. Đám cưới tiến hành đơn giản tại Anh vào năm 1972, khi Aung San Suu Kyi 27 tuổi, Aris 26 tuổi là chuyên viên nghiên cứu về nền văn minh Tây Tạng và Bhutan. Tình yêu của 2 trí thức trẻ trải qua những ngày tháng êm đẹp đầy kỷ niệm ; năm 1973 sinh ra cậu bé Alexander Aris và năm 1977 cậu bé Kim Aris. 

Bước ngoặt của cuộc đời đôi lứa xảy ra vào năm 1988 khi thân mẫu của bà Aung San Suu Kyi là bà Daw Khin Kyi bị ốm nặng. Thân phụ bà Aung San Suu Kyi là anh hùng dân tộc Aung San (2/1915 – 7/1947) được coi là người sáng lập ra nền độc lập và cũng là người sáng lập Quân đội Tự do Miến Điện, bị ám sát khi ông mới 32 tuổi, lúc cô bé Suu Kyi cũng chỉ mới lên hai. Mẹ bà từng tốt nghiệp đại học, rồi làm đại sứ ở Ấn Độ, do đó cô Suu Kyi theo mẹ tốt nghiệp trung học ở New Delhi trong một trường Anh. Sau đó cô sang học ở Hoa Kỳ rồi làm chuyên viên hành chính – ngân sách của Liên Hiệp Quốc ở New York, trước khi sang Anh học tiếp. 

Nghe tin mẹ ốm nặng, bà Aung San Suu Kyi về nước, đúng vào lúc nhóm quân phiệt trong Hội đồng Nhà nước Phục hồi Luật pháp và Trật tự (SLORC) lên cầm quyền. Với truyền thống yêu nước của bố mẹ, với lương tri của kẻ sỹ thời loạn, Aung San Suu Kyi tham gia cuộc đấu tranh chính trị ôn hòa nhưng quyết liệt ở tuổi chin chắn 43, sát cánh cùng tướng Tin Oo nguyên là bạn thân và đồng đội của cha mình, từng là tổng tư lệnh khi 28 tuổi, lập ra Liên minh Dân chủ Toàn quốc (NDL) do bà làm Tổng thư ký đầu tiên, ông Tin Oo làm phó tổng thư ký. 

Bộ phim bắt đầu từ quãng thời gian này, khi bà Aung San Suu Kyi lao vào cuộc đấu tranh chính trị gay gắt với tấm lòng trong sáng vì dân, vì nước, lôi cuốn phụ nữ, thanh niên, trí thức, phật tử vào cuộc, dẫn đầu các cuộc đấu tranh, luôn bình tĩnh, gương mẫu, cương nghị và mưu lược. Bộ phim mô tả rất đạt bề ngoài mảnh mai, ăn nói nhỏ nhẹ, mẫn cảm dễ xúc động của bà che dấu một ý chí vững vàng không lay chuyển theo đuổi mục tiêu dân chủ; đe dọa, đói khát, tù đày không mảy may uy hiếp được. Bà bị bắt giam tháng 7/1989, bị kết án và trục xuất, nhưng bà nhất quyết không rời nước mình, xa dân mình. Cuối năm 1990 trong cuộc tổng tuyển cử mặc cho nhóm quân phiệt khống chế, NDL của bà giành thắng lợi áp đảo, chiếm hơn 80% ghế trong quốc hội, lẽ ra bà trở thành thủ tướng, nhóm quân phiệt thủ tiêu kết quả bầu cử, đặt NDL ra ngoài vòng pháp luật, và đầy ải bà trong cảnh xa chồng và 2 con trai rất mực tin yêu của bà. 

Từ tháng 7/1989 đến 13/11/2010 , 21 năm Aung San Suu Kyi sống trong nhà tù lớn và các nhà tù nhỏ trên quê hương mình, nhưng bà vẫn có mặt ở mọi nơi diễn ra cuộc đấu tranh bền bỉ cho tự do, trong trái tim của người dân Miến cũng như trong lòng thế giới dân chủ. 

Bộ phim tạm thời kết thúc với cuộc đấu tranh kiên cường độc đáo của bà Aung San Suu Kyi cũng như tạm ngừng với thiên tình sử cực kỳ xúc động Aung San Suu Kyi- Aris vào năm 1999, sau khi ông Aris bị bệnh ung thư tiền liệt tuyến và mất ở London. Những lá thư, những hình ảnh, những lời kể của bè bạn 2 người cho thấy một tình yêu say đắm, cho nhau, vì nhau giữa 2 vợ chồng tin yêu nhau rất mực, cũng rất mực thơ mộng, lồng trong tình yêu nhân dân và đất nước bao la, vì cả 2 được tôi luyện bởi tinh túy từ bi hỷ xả của đạo Phật và nền văn hóa chuộng tinh thần của phương Đông.

The Lady đang làm xúc động hàng vạn, chục vạn khán giả Pháp, đạo diễn Luc Besson và các diễn viên đã truyền đến người xem phim tiểu sử chân thật, rất xúc động của một phụ nữ Miến Điện rất con người, rất Á đông, đầy nữ tính nhưng cũng rất hiện đại và dân dã. Một tâm hồn tinh tế nhạy cảm, nhiều bạn tâm giao, nhiều kẻ thù nham hiểm, nhận ra bạn hay thù rất bén nhạy, sớm phát hiện những tên cò mồi đê tiện tay sai cho nhóm quân phiệt, cả vài tên mang mặt nạ dân chủ. Bộ phim cũng đặc tả một số tâm địa tham quyền, tham nhũng, mê muội dị đoan của nhóm tướng lãnh quân phiệt… 

Bộ phim tạm chấm dứt ở thời điểm năm 1999. Đến nay, tháng 12/20011 bà Aung San Suu Kyi đang viết tiếp tiểu sử của mình, khi bà công khai tiếp chuyện bà Ngoại trưởng Hillary Clinton ngày 1-12-2011 trong tư thế tự do, với tư cách là nhà lãnh đạo của NDL. Báo Pháp cũng cho biết ngày 27/11/2011 vừa qua bà Aung San Suu Kyi đã tiếp đại sứ về nhân quyền của chính phủ Pháp là ông François Zimeray. 

Aung San Suu Kyi đúng là một phụ nữ đang tham gia xuất sắc làm nên lịch sử của quê hương mình. Còn gây ảnh hưởng tốt đẹp ra nước ngoài nữa. Cho nên The Lady cũng là bộ phim rất quý và bổ ích cho bà con Việt Nam ta vậy.


Ba nhà đấu tranh cho nữ quyền nhận giải thưởng Nobel Hòa bình



Thanh Hà (RFI) - Tại thủ đô Na Uy, chủ tịch Ủy ban Nobel khai mạc lễ trao giải thưởng Hòa bình cho ba phụ nữ : tổng thống Libéria, Ellen Johnson Sirleaf, đồng hương của bà Leymah Gbowee và nhà báo Yemen, Tawakkol Karman. Các giải Nobel khác cũng được trao trong cùng ngày hôm nay 10/12/2011.

Vào lúc 12 giờ trưa nay (10/12/2011) giờ quốc tế, gười đứng đầu Ủy ban Nobel ông Thorbjoern Jagland tuyên bố với ba giải thưởng của năm 2011: "Quý vị là một trong những động cơ tiêu biểu nhất cho sự thay đổi của thế giới hôm nay: đấu tranh vì nhân quyền nói chung và vì bình đẳng nữ quyền, vì hòa bình nói riêng (…) Những nhà lãnh đạo tại Yemen và Syria cần lưu ý là khát vọng về tự do và nhân quyền sẽ không bao giờ dừng lại". 

Ngày 07/10/2011 Ủy ban Nobel đã công bố bảng vàng và lần đầu tiên trong lịch sử, giải Nobel Hòa bình được trao tặng cho ba phụ nữ để tuyên dương "công cuộc đấu tranh cho nữ quyền và những đóng góp để đem lại hòa bình trên thế giới". Trong buổi họp báo tối ngày hôm qua, 09/12/2011 tại trụ sở của Viện Nobel ở Oslo, ba phụ nữ được vinh danh năm nay đã cùng nhấn mạnh: nữ giới ngày nay không chỉ là nạn nhân của chiến tranh hay bạo lực mà họ còn đóng một vai trò quyết định để giải quyết tranh chấp. 

Nhà báo người Yemen Tawakkol Karman, 32 tuổi là phụ nữ Ả rập đầu tiên được trao tặng giải Nobel Hòa bình tuyên bố: "Thời kỳ mà nữ giới là nạn nhân của các vụ xung đột đã đi qua. Phụ nữ ngày nay đã trở thành những nhà lãnh đạo. Họ không chỉ lãnh đạo một đất nước hay đứng đầu một phong trào đấu tranh mà còn là những nhà lãnh đạo của thế giới". Bà Karman là một trong những gương mặt đấu tranh hàng đầu của phong trào dân chủ Yemen. Từ đầu năm nay, phong trào này luôn đòi tổng thống Ali Abdallah Saleh từ chức sau 33 năm cầm quyền. 

Người thứ nhì được Ủy ban Nobel vinh danh năm nay là tổng thống Libéria, bà Ellen Johnson Sirleaf. Tái đắc cử vào tháng trước, bà Sirleaf là phụ nữ đầu tiên được chỉ định vào chức vụ tổng thống châu Phi vào năm 2005 và bà luôn nỗ lực hàn gắn vết thương của một đất nước đã chìm vào cuộc nội chiến trong 14 năm liên tiếp (1989-2003) với khoảng 250 000 người thiệt mạng. 

Người thứ ba được trao giải Nobel Hòa bình năm nay là nhà hoạt động xã hội người Liberia, bà Leymah Gbowee. Bà là người đã khởi xướng một phong trào hòa bình góp phần chấm dứt cuộc nội chiến thứ hai ở Liberia vào năm 2003 với một lời kêu gọi duy nhất: từ chối quan hệ tình dục với phái nam cho đến khi chấm dứt chiến tranh

Ba người đoạt giải sẽ được trao tặng một chiếc mề đay vàng, một bằng chứng nhận và sẽ chia nhau một khoản tiền tưởng 10 triệu couronnes Thụy Điển, tương đương với khoảng 1 triệu euro. Cùng ngày hôm nay tại Stockholm Quốc vương Thụy Điển, trao tặng các giải Nobel Văn học, Y khoa, Lý, Hóa và Kinh tế cho các khôi nguyên của mùa Noel 2011.

Thông điệp : Bỏ Mác Lê xuống là... thành PhậT

Trần Mạnh Hảo - Hình như trong gió, có tiếng hát và tiếng nói của các thiên sứ mừng Chúa Giáng sinh hát và nói rằng: hỡi các đồng chí Caesar, cái gì của đảng hãy trả cho đảng, cái gì của dân hãy trả cho dân. Hãy trả lại cho dân tự do, dân chủ, trả người yêu nước bị bắt oan về gia đình họ, trả đất lại cho giáo xứ Thái Hà, trả chị Bùi Minh Hằng về giữa vòng tay đứa con trai đi tìm mẹ, đứa con hiếu thảo của người đàn bà phải đi tù vì yêu nước...



Mừng lễ Noel, mừng Chúa Jesus giáng sinh, sao lại nhắc lời Phật dạy: “Bỏ đao (mác lê) xuống là thành Phật, là sao? 

Phật dậy: bỏ đao xuống là thành Phật, chứ Phật có bảo bỏ mác lê xuống đâu! Thưa, ngày xưa chưa có súng ống nên ngưới ta thích dùng đao to búa lớn làm vũ khí cho nó hoành tráng; nay thiên hạ ưa dùng đám đàn em của đao là mác, lê hơn vì nó gọn nhẹ ; gươm, đao, giáo, mác, lê, búa, liềm…vốn là những chủng loại vũ khí dùng để giết người thông dụng nhất; ví như đồng chí Pôn Pốt & Iêng Xa ri dùng búa để đập đầu và liềm để cắt cổ mà xơi tái gần hai triệu đồng bào mình đó thôi. Đồng chí Mao Trạch Đông dùng lưỡi mác của Đức và mũi lê Nga -Xô mà tàn sát cả ngót trăm triệu đồng bào Trung Hoa của mình rất ngon ơ là gì? 

Việc Chúa Giáng Sinh hơn hai ngàn năm trước không phải chỉ dành riêng cho dân Do Thái mà chính là vì dân ngoại đấy. Ngày nay, trên toàn thế giới, không chỉ riêng tín đồ của các đạo: Thiên Chúa giáo La Mã, Chính thống giáo, Tin Lành… mừng lễ Chúa giáng trần mà cả những người không theo đạo Chúa cũng mừng lễ Noel. 

Kẻ viết bài này có mấy người bạn thân vốn là Phật tử, dịp này, trong nhà họ cũng bày hang đá, thông Noel cho mấy đứa cháu vui lòng, lại mời khách đúng đêm 24 tháng 12 này đến nhà ăn mừng lễ Giáng sinh. Họ bảo, Phật không hề độc tôn, anh theo đạo Chúa mà tâm Phật thì vẫn có thể thành Phật, vẫn có thể tìm thấy niết bàn trên cõi đời này. Họ lại bảo, đối với những Phật tử được giác ngộ, Chúa Jesus thực ra cũng là một đức Phật mà thôi. 

Vì thông điệp từ bi hỉ xả của Phật sáu trăm năm trước Chúa ra đời vẫn còn nguyên giá trị trong thông điệp cứu thế của đấng Ki-tô. Vì truyền thống tam giáo đồng nguyên: Phật Nho Lão là nền tảng văn hóa dân tộc, một cội nguồn đa nguyên văn hóa, chỉ có mở ra đón nhận mọi khác biệt để hòa đồng mà không bao giờ biết khép lại…Vì Phật giáo từng là quốc giáo của dân tộc Việt Nam từ thời Lý Trần… 

Hãy mở tinh thần Đức Phật ra: giải thoát cả sự giải thoát ta sẽ gặp tinh thần thương yêu vô bờ bến của Chúa Ki-tô và ngược lại. 

Trước Chúa sáu trăm năm, Đức Phật đã tìm ra chân lý: bỏ mác lê búa liềm xuống là thành Phật, quay lại là bờ, lấy oán báo oán, oán oán trùng trùng, lấy ân báo oán mới diệt được oán…Rằng đến loài thú cũng không chỉ dùng cái ác mà đối với nhau, huống nữa là loài người. Phật dạy loài người: bạo lực dù núp dưới danh nghĩa màu mè nào cũng không cải tạo, không cứu được thế giới. Chỉ có con đường thiện căn mới cứu được loài người mà thôi. 

Tinh thần nhân văn cao cả vô biên của Phật được Chúa xuống trần tiếp nối. Ngài chọn nơi nghèo hèn nhất thế gian là máng cỏ của bò lừa để ra đời trong đêm đông buốt giá Bethlehem xứ Judea. Khi Ngài gần đến ngày sinh, cha mẹ Ngài: Mary và Joseph đang trên đường trốn qua Ai cập để tránh sự tàn sát các bé trai sơ sinh Do Thái của vua Herod…Khi ấy, đất nước Do Thái bé nhỏ của Ngài đang bị đế quốc La Mã chiếm đóng…Đã mấy ngàn năm, dân tộc Do Thái của Ngài luôn bị các đế quốc láng diềng như Ai Cập, Babilon…hủy diệt, tàn sát mà nó vẫn trường tồn. 

Các Caesar (tên gọi chung các Hoàng đế La Mã, bắt nguồn từ tên của vị hoàng đế vĩ đại nhất là Julius Caesar) của đế quốc La mã thời ấy bao trùm lên các vùng đất quanh Địa Trung hải chỉ biết sức mạnh của lưỡi mác (mác là em gươm). Các Caesar đã dùng sức mạnh của cái ác, của lưỡi mác lưỡi lê để thống trị thế giới. 

Liệu cái ác, liệu vũ khí mác lê, liệu bạo lực cách mạng có phải là phương cách duy nhất để cứu vãn thế giới, để giải phóng con người, để dắt con người đến cõi đại đồng tuyệt đối hoàn thiện hoàn mỹ như lý thuyết tuyệt đối hóa mác lê của các Caesar và lý thuyết cách mạng duy ác của các nhà cách mạng xã hội chủ nghĩa ảo tưởng sau này tung ra hòng thống trị thế giới chăng? 

Không, ngàn lần không, Chúa Jesus đã xuống thế để thay thế sức mạnh của lưỡi mác, lưỡi lê nơi các Caesar bằng sức mạnh vĩ đại nhất của Cái Đẹp để cứu vớt thế giới. Ấy là sức mạnh của tình thương yêu: hãy yêu thương ngay cả kẻ thù, hãy dùng thương yêu để xóa thù hận, nếu ai tát má phải của các ngươi, hãy chìa má trái cho họ tát tiếp, nếu ngươi không tha thứ cho anh em ngươi, cũng chính là ngươi đã không tha thứ cho ta… 

Ngài xuống thế để trả lại tự do cho người nô lệ, trả nhân phẩm nhân quyền cho người bị đàn áp, bị quan quyền bách hại. Ngài xuống thế vì những kẻ thấp hèn, vì những kẻ tội lỗi, vì dân ngoại và vì những ai còn khổ đau, tủi nhục, than khóc trên đời. 

Thông điệp tha thứ của Ngài phải chăng là tiếp nối thông điệp từ bi của Đức Phật? Trên đường dắt môn đệ đi rao giảng tin mừng, Ngài thấy dân Do Thái đang chuẩn bị ném đá cho tới chết một thiếu phụ bị quy là mắc tội ngoại tình. Ngài kêu người đàn bà ngoại tình đến và hỏi đám đông đang giận dữ: nếu ai trong các ngươi là người không có tội thì hãy ném đá người đàn bà này. Rồi Ngài cầm tay người đàn bà ngoại tình nói: con hãy về đi, con đã được xá tội… 

Người đàn bà tội lỗi nhất thành Jerusalem, một gái điếm nổi tiếng đẹp và dâm đãng có tên là Mary Magdalene đã theo Ngài và trở thành vị nữ thánh đầu tiên của đạo Thiên Chúa sau Đức Mẹ Mary. 

Trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng “Sự cứu chuộc cuối cùng của Chúa Ki-tô” của đại văn hào Hi Lạp Nikos kazantzaki (1883-1957) có một chương tuyệt hay nhằm tôn vinh Chúa Ki-tô là đoạn nhà văn tả cảnh Chúa Jesus xếp hàng đi chơi gái điếm. Vâng, Ngài đã đến chính ổ điếm lớn nhất Jerusalem thời đó để tìm gặp gái bán hoa tuyệt sắc giai nhân Magdalene, không phải để “chơi” theo kiểu dung tục trần gian khả ố, mà để chơi theo kiểu thiên sứ giải thoát con người, giải thoát con quỷ dâm dục khỏi người đàn bà này và thánh hóa người đàn bà tội lỗi ngay trong chốn nhơ nhớp nhất. 

Có lẽ, do không tiếp nhận được tinh thần tôn vinh Chúa Ki-tô một cách rất khác thường như thế mà giáo hội Chính thống Hi Lạp đã rút phép thông công Nikos Kazanzaki, giáo hội Công giáo La mã đã cấm giáo dân đọc cuốn sách và xem cuốn phim về tác phẩm lớn tôn vinh Chúa này của văn hào Hi Lạp. Cùng với đại văn hào Nga Dostoyevski (1821-1881) trong kiệt tác “Anh em nhà Karamazov”, văn hào Ba Lan H.Sienkievich (1846-1916) với tác phẩm lớn “Quo vadis” (giải Nobel năm 1905), cùng với thi ca của thi hào xứ Lebanon Khalil Gibran (1883-1931)… là những cuốn sách ca ngợi Chúa Ki-tô tuyệt vời nhất trong hàng ngàn tác phẩm văn học khác viết về tinh thần giải thoát của Ngài. 

Ngài xuống thế để tôn vinh kẻ nghèo hèn, đem tự do cho kẻ nô lệ. Trước Ngài, khoảng năm 73 TCN, Spartacus (120 TCN -70 TCN) một nô lệ vùng lên giải phóng, đã lãnh đạo người nô lệ của đế quốc La mã nổi dậy, dùng vũ lực để trả lời vũ lực La mã, đến mức xuýt chiếm được thành Rome. Cuối cùng, người anh hùng Spartacus và hàng vạn nô lệ khởi nghĩa đòi tự do đã bị tướng La Mã Marcus Licinius Crassus chỉ huy năm vạn lính tinh nhuệ tiêu diệt; hàng vạn nghĩa quân bị đóng đinh trên các giá gỗ hình chữ X, hình chữ thập dọc bờ biển Địa Trung hải… 

Chính là tình thương yêu, sự tha thứ của Chúa đã phá tan đế chế của nô lệ La mã. Chúa Jesus chính là nhà giải phóng nô lệ vĩ đại nhất trong lịch sử loài người. Đạo của người khởi thủy là đạo của dân đen, của những người nô lệ, của những sắc dân ngoại bị coi là tà giáo, là phù thủy, là mọi rợ man di. Có kẻ đã giải thích sai câu nói của Ngài để đẩy người giàu ra khỏi Chúa, đẩy người giàu có ra khỏi hội thánh, rằng: “Kẻ giàu vào nước thiên đường khó hơn con lạc đà chui qua lỗ kim”

Cái lỗ kim trong câu Kinh Thánh này không phải là cái lỗ kim may vá mà là cái cổng thành bé nhất của thành Jerusalem cổ có tên gọi là cổng lỗ kim, chỉ vừa người qua, nếu dắt thêm một con lạc đà trưởng thành thì không thể nào chui lọt. Như vậy, người giàu theo Chúa nếu thiện căn cứ việc vào nước thiên đường thoải mái, chỉ kèm điều kiện là đừng dắt theo một con lạc đà! Thuyết cho rằng triết gia người Đức gốc Do Thái K.Marx (1818-1883) vin vào lời Chúa nói về “kẻ giàu vào nước thiên đường khó hơn con lạc đà chui qua lỗ kim” mà đuổi sạch, diệt sạch bọn tư bản nhà giàu ra khỏi thiên đường cộng sản dưới thế, chỉ để bọn vô sản khố rách áo ôm vào cõi đại đồng thoải mái, tha hồ ăn chơi nhậu nhẹt, không chịu làm chỉ ngồi hưởng lạc là một ngụy thuyết vậy. 

Chúa Jesus đã dùng tình yêu thương làm vũ khí để chống lại lưỡi mác, mũi lê của các Caesar suốt ba trăm năm. Hàng chục vạn tín hữu Ki-tô đã bị ném vào các sân giác đấu cho cọp, sư tử xé xác, bị chém đầu, bị đóng đinh trên thập giá như Ngài từng bị đóng đinh. Nhưng cuối cùng, sức mạnh của đế quốc duy ác, đế quốc của mác, của lê, của búa của liềm, đế quốc theo chủ thuyết dùng bạo lực, dùng cái ác để thống trị thế giới đã bị thua trận trước vũ khí thương yêu của Ngài. Hoàng đế La mã Constantine (280-337) đã giác ngộ theo đạo Chúa, làm đúng như lời Phật dạy, lời Chúa phán: bỏ đao xuống mà thành Phật, thành thánh. Constantine (Constantinus) là hoàng đế La mã đầu tiên theo đạo Ki-tô, ban sắc lệnh Milano cấm chỉ việc giết hại tín đồ Ki-tô giáo đã kéo dài suốt ba trăm năm trên toàn cõi La mã, coi đạo Chúa là quốc giáo La mã. Ông đã được giáo hội Công giáo phương Đông, giáo hội Chính thống giáo và các giáo hội Tin lành phong là vị thánh lớn thứ ba của đạo Ki-tô, chỉ sau hai thánh tông đồ đầu tiên mở hội thánh là Peter và Paul. 

Nói về Paul (thánh Phao Lồ) một trí thức Do Thái học vấn cao, uyên bác văn hóa Hi Lạp, La mã, sinh tại thành Tarsus Thổ Nhĩ Kỳ, từng theo phái Pharixiêu (Pharisee), người từng đi giết hại hàng trăm tín hữu Ki-tô giáo buổi sơ khai. Khi Paul đang tiến vào thành Damascus để tìm giết sạch các giáo hữu Ki-tô thì bị ngã ngựa, một tia sáng trên trời chói lọi làm ông như mù mắt và có tiếng Chúa nói nhỏ vào tai kẻ ác rằng: bỏ mác xuống, bỏ lê xuống, cầm lấy lòng thương yêu, ngươi theo ta và hóa thành Thánh…Từ đó, Paul sát cánh cùng thánh Peter ra sức truyền đạo và cùng với Peter lập lên giáo hội Công giáo tại thành Rome… 

Nói về Peter (thánh Phê-rô) được Jesus trao chức trưởng nhóm tông đồ. Ông cùng với hai người em vốn làm nghề đánh cá, đang thả lưới thì nghe Chúa gọi bỏ cá đi theo ta để đánh mẻ lưới lớn hơn, một mẻ lưới nhân ái thu được hàng triệu linh hồn cứu rỗi. Peter là người nhát hơn cáy nhưng lại có chất anh hùng rơm. Khi Judas Iscariot dẫn quân dữ, tay sai của thầy trưởng tế Caiaphas đến vườn Gethsemane bắt Jesus, Peter đã rút mác (mác là em gươm) ra khỏi vỏ, chém thẳng cánh xuống đầu tên Manco, làm hắn đứt tai. Jesus bèn nhặt chiếc tai đã đứt của tên lính Manco, rồi gắn tai lại nguyên lành cho hắn, đoạn phán: “Này Peter, hãy nhét mác vào vỏ, kẻ nào dùng mác thì sẽ chết vì mác”

Vâng, trước Ngài (Jesus), đại đế Julius Caesar (100 TCN – 44 TCN) vị hoàng đế của các hoàng đế La mã, vị Chúa tể của sức mạnh duy ác, của lý thuyết dùng bạo lực cách mạng (bạo lực của nền cộng hòa Rome) để chinh phục thế giới bán khai, kẻ đã lập ra đế quốc Địa Trung hải vĩ đại, kẻ tôn sùng lưỡi mác và mũi lê đã chết đúng như lời Chúa phán với Peter. Khi cả triều đình đang vạn tuế, tung hô đại hoàng đế Caesar, thì một kẻ phó tướng của ông ta là Marcus Junius Brutus miệng hô vạn tuế nhưng một tay đã cầm mũi lê đâm chết chính Caesar để cướp ngôi. 

Đúng như lời Chúa phán: “Cái gì của Caesar hãy trả lại cho Caesar, cái gì của Chúa hãy trả lại cho Chúa”. Caesar đã dùng lưỡi mác để chinh phục thế giới và phải chết dưới lưỡi lê của thuộc hạ, tướng quân Brutus. 

Vâng hãy trả thiện căn lại cho kẻ duy ác, hãy trả thương yêu cho kẻ thù hận. Hình như trong gió, có tiếng hát và tiếng nói của các thiên sứ mừng Chúa Giáng sinh hát và nói rằng: hỡi các đồng chí Caesar, cái gì của đảng hãy trả cho đảng, cái gì của dân hãy trả cho dân. Hãy trả lại cho dân tự do, dân chủ, trả người yêu nước bị bắt oan về gia đình họ, trả đất lại cho giáo xứ Thái Hà, trả chị Bùi Minh Hằng về giữa vòng tay đứa con trai đi tìm mẹ, đứa con hiếu thảo của người đàn bà phải đi tù vì yêu nước. Các thiên sứ vẫn hát và nói trong nhạc mừng Noel rằng: hỡi các đồng chí Caesar Việt Nam, hãy bỏ các vũ khí của bạo lực cách mạng là mác, lê, búa, liềm xuống, đễ nhận lấy tinh thần từ bi của Phật, nhận lấy tình thương yêu bác ái Thiên Chúa, lấy phúc của muôn dân làm phúc của mình, các vị còn có cơ may thành Phật, thành thánh… Amen.,. 

Sài Gòn 10/12/2011 

13 comments:

  1. Đức Thích Ca hay Đức chúa Jesus và sau này là một số các tôn giáo - giáo phái khác đều hướng dẫn tín đồ của mình hành thiện, ko tôn giáo nào khuyến khích cái ác cả.
    Đền bây giờ tôi mới nghiệm ra rằng: xã hội không có tôn giáo sẽ là một xã hội hỗn loạn, mất đạo đức, phi nhân tính.
    Nên đừng trách tại sao bậy giờ xã hội lại vô cảm, con người ko còn nhân tính, mất đạo đức bời lẽ đó là sản phẩm của cs sau gần trăm năm nắm quyền lực.

    ReplyDelete
  2. Giới lãnh đạo đảng cộng sản không bao giờ dám bỏ mác,lê,búa và liềm ra khỏi tay đâu, vì những thứ mà nhân loại đã vứt vào sọt rác ấy đang đảm bảo cho chiếc ghế cai trị độc đảng dễ dàng tham nhũng. Đừng phí công kêu gọi hổ bỏ thịt để ăn cỏ.

    ReplyDelete
  3. Danh giá quá ba phụ nữ
    giải hoà bình
    được vinh danh tại Oslo
    rạng rỡ chị em
    rạng rỡ nước mình
    Việt Nam không thiếu những Anh Thư
    cứ đi một vòng quanh trại tù
    thấy đầy những ứng viên của giải
    ngay trại " phục hồi nhân phẩm " cũng thiếu chi
    đố ai biết được trong tương lai
    trong những chị em đang ở tù
    ai sẽ là người nhận vinh dự ?

    ReplyDelete
  4. Chỉ Cần bỏ cờ đỏ búa Liềm vào hố xí là đủ cơ duyên để đến gần Phật .

    ReplyDelete
  5. hoangle_thienkhoa@yahoo.comDecember 11, 2011 at 4:17 PM

    Mặt phẳng gương Bồ tát và tình thương bao la của đức Phật đã làm thuyết " Đấu tranh giai cấp" chủ thuyết Mac-Le suốt thời gian cộng sản cai trị trở nên gớm giếc.... Ai củng thấy , nên miển bàn phí lời với lủ vô thần .
    Giáo lý nhà Phật là cái thiện làm nền tảng cho giáo lý, con người dù có khi nói ác, nghĩ ác, làm ác song bản tính căn bản của nó là tính bản thiện nên, nhà văn Trần Mạnh Hảo đã nhắc lại ý sâu xa của đức Phật: Kẻ ác buông dao thành Phật hay CS bỏ giáo lý Mác Lê - buông cái ác ( dao ) cũng thành Phật. Chí lý làm sao!

    ReplyDelete
  6. Phim Truyền Thuyết Ju Mong nếu được chiếu trên Truyền Hình Việt Nam bây giờ mới là đúng lúc.Phim do Hàn Quốc sãn xuất,nói về nhân dân Triều Tiên chống nhà Hán xâm lược.Nên bắt 14 con khỉ đột Ba Đình xem phim này,để biết nhục như thế nào khi làm kẻ Việt Gian bán nước.

    ReplyDelete
  7. Sắp đến các người làm phim nên có 1 bộ phim đúng với tinh thần yêu nước như chị Bùi Hằng, như vậy mới có cơ hội hạ bệ phim Đường Tới Thăng Long.

    ReplyDelete
  8. Đả đảo lũ cầm quyền bất lương Ba đình.
    HẢY XUỐNG ĐƯỜNG ĐỪNG HÈN NHÁT NỮA ĐỒNG BÀO ƠI.

    ReplyDelete
  9. THẾ HỆ TRẺ Sài GònDecember 12, 2011 at 11:50 AM

    Chúng ta cần chống lại cái ác bằng cái thiện. Chúng ta cần loan truyền sự thật và làm điều thiện để dối trá và cái ác không có chỗ đứng trong xã hội Việt Nam. Một điều đơn giản mà người dân có thể làm được là đồng loạt hưởng ứng lời kêu gọi BIỂU TÌNH TẠI GIA của Đại lão Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quãng Độ , trước là để biểu lộ sự phản kháng của chính chúng ta đối với bạo quyền , sau là dùng thời gian BIỂU TÌNH TẠI GIa cầu nguyện cho quê hương Việt Nam sớm thoát ách nạn cs , củng như kết nối và loan truyền sự thật cho những người chung quanh, chia xẻ thông tin và tình yêu thương với bạn bè, người thân và những người bạn gặp gỡ trong xã hội .

    ReplyDelete
  10. Bỏ Dao, Mác, Lê xuống thành Phật là Dao, Mác, Lê bằng "TÂM THIỆN" kia. Chứ bỏ Dao, Mác, Lê bằng kim khí cùn, sứt mẻ rồi dùng loại mới, sắt bén tốt hơn như dùi cui, súng đạn, dụng cụ tra tấn khủng bố ..v..vv...thì thành quỷ vương chứ thành Phật sao được. Do đó bọn lảnh đạo cọng sản VN không bao giờ chịu bỏ Dao, Mác, Lê bằng "TÂM THIỆN" mà chúng chỉ bỏ loại bằng kim khí tàn ác hơn thôi ! Chỉ khi nào đạp đầu tụi nó cho xuống 9 tầng địa ngục chơi với Quỷ vương thì dân Việt nam mới khá nổi.

    ReplyDelete
  11. thegioinguoiviet.netDecember 12, 2011 at 3:20 PM

    Cộng sản Việt Nam rất ngoan cố, không chịu thay đổi, không tôn trọng quyền con người của người dân Việt nhưng họ dành quyền cướp bóc, độc tôn, độc đảng, độc tài và chuyên chế. Thế giới nói họ không nghe thì phải dùng đến biện pháp quân sự như ở Lybia. Tuy nhiên không ai muốn người dân vô tội phải đổ máu trừ khi không còn chọn lựa nào khác nữa.

    ReplyDelete
  12. Rồi có một ngày "luật quả báo,luật bù trừ" sẽ giáng xuống chính gia đình dòng họ (gia tộc) của bọn bây sẽ nhận lãnh hậu quả thảm khốc gấp vạn lần do bè lũ cọng sản bọn bây gieo rắc cho người VN không còn xa nữa đâu bọn bây ạ!

    ReplyDelete
  13. Chính phủ VN đang điều hành đất nước bằng Luật Rừng Rú! Có luật cũng như không! Luật của lưu manh có súng!

    ReplyDelete