Mẹ Nấm - Ngày 9 tháng 12 năm ấy cũng đã đánh dấu một bước ngoặt lịch sử: một cuộc xuống đường rộng lớn chưa từng có trong lịch sử cầm quyền của đảng Cộng sản Việt Nam đồng thời chứng minh rằng: chính người dân chứ không phải các quan chức, các đảng viên của đảng Cộng sản, đã xác định bằng hành động dứt khoát của mỗi cá nhân khi tham gia biểu tình khẳng định: "Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam..."
Vậy là tròn 4 năm, kể từ ngày có cuộc xuống đường vì Hoàng Sa - Trường Sa thân yêu - 9/12/2007 - 9/12/2011. Bốn năm qua, có thay đổi gì không?
* Với sự kiện năm 2007:
Điếu Cày, Anh Ba SG, Tạ Phong Tần, ... - các thành viên trong Câu lạc bộ Nhà báo Tự do - những người có thể được xem là tiên phong trong những lần xuống đường đầu tiên phản đối hành vi xâm lược ngang ngược của Trung Quốc - đã bị bắt giam.
Những người đã tham gia và ủng hộ cuộc biểu tình ngày đó như blogger Hồ Lan Hương, Đông A SG, Trăng Đêm, Uyên Vũ, Thiên Sầu, Bùi Chát... vẫn tiếp tục bị hỏi thăm, sách nhiễu, đe dọa...
Ngày hôm nay, Điếu Cày, Anh Ba SG, Tạ Phong Tần vẫn bị bắt giam.
Khẩu hiệu Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam mà anh Điếu Cày hiên ngang vẽ lên nón, viết lên áo, khắc vào tim được tuyên bố bởi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - 4 năm sau.
Ngày 9 tháng 12 năm ấy cũng đã đánh dấu một bước ngoặt lịch sử: một cuộc xuống đường rộng lớn chưa từng có trong lịch sử cầm quyền của đảng Cộng sản Việt Nam đồng thời chứng minh rằng: chính người dân chứ không phải các quan chức, các đảng viên của đảng Cộng sản, đã bằng hành động dứt khoát của mỗi cá nhân khi tham gia biểu tình để khẳng định:
"Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam"
* Năm 2011:
Những người tham gia xuống đường chống Trung Quốc tại Sài Gòn vẫn tiếp tục bị đe dọa, bị trấn áp bằng nhiều hình thức như: đánh nguội, bắt nguội, áp lực với nơi đăng ký tạm trú, hăm dọa gia đình, bị tung xe, bị mất việc làm...
Bản thân cũng tôi bị giữ gần 36 tiếng tại Công an phường Tân Thới Nhất, quận 12 vì tuyên bố: "Tôi sẽ đi biểu tình!" trên blog mình.
Năm 2011, những người yêu nước còn bị bao vây trước cửa nhà, bị nhấc bổng, bẻ quặt tay, bị đạp vào mặt, bị hốt lên xe buýt, bị đưa vào trung tâm phục hồi nhân phẩm.
Những nhà văn lão thành, các bác cựu chiến binh bị đưa lên truyền hình, bị bôi xấu là những kẻ phản động, là những người bị giật dây và bị kích động bởi thế lực thù địch vô hình bên ngoài.
Tệ hơn là có người mất tích ngay trong đồn công an như chị Bùi Hằng.
Thảm hại hơn, người con đi tìm mẹ cũng bị bắt một cách ngang nhiên, vô cớ, bất chấp luật pháp và đạo lý con người.
Năm 2011, nhiều người bị giam giữ 2 ngày, 3 ngày, 5 ngày ở trại giam Hỏa Lò, để hiểu, để thấm thía hơn tình yêu Tổ quốc của mình.
Chua chát làm sao? Phải hiểu thế nào cho đúng cụm "Độc lập - Tự do - Hạnh phúc" ???
Năm 2011, ngư dân vẫn bị bắn, bị đánh, bị uy hiếp trên chính ngư trường Việt Nam. Họ vẫn tiếp tục bám biển bằng máu và nước mắt. Bám cả vào niềm tuyệt vọng khi biển mặn sóng xanh là mạng sống của chính mình.
Bốn năm qua đi,
Khái niệm "đi ngang đường", "đám đông tụ tập tự phát", lần đầu tiên được công khai thừa nhận trên báo chí là những cuộc biểu tình bày tỏ lòng yêu nước. Và gắn liền với sự thừa nhận này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng giao cho Bộ công an soạn luật biểu tình và sau đó trước Quốc hội tuyên bố sẽ ban hành luật biểu tình.
Bốn năm qua đi, có thêm nhiều người, đối diện với sự thật, đã nhận thức được quyền và trách nhiệm của mỗi công dân khi bày tỏ lòng yêu nước của mình. Họ cũng đã đối diện với đe dọa, trần áp, tù đày như là một cái giá phải trả cho lòng yêu nước.
Bốn năm qua đi, những con người yêu nước nồng nàn ấy vẫn là những người vô danh, vô hình, vô bóng trên các mặt báo lề phải. Từ khung màn hình, 90 triệu người dân chưa bao giờ được nghe tiếng hô uất hận nhưng kiêu hãnh Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam của những công dân Việt Nam yêu nước ở Hồ Gươm Hà Nội, ở công viên 30/4 Sài Gòn.
Bốn năm sau "Ngày vì Hoàng Sa - Trường Sa thân yêu" (xin được đặt tên cho ngày 9/12 hàng năm là thế) vẫn có nước mắt rơi và cả máu phải đổ vì biển đảo của tổ tiên.
Tôi nghĩ rằng, đến giờ đã có rất nhiều người có câu trả lời cho câu hỏi : "Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta, mà hãy hỏi ta có quyền làm gì cho Tổ quốc hôm nay?", sau 4 năm.
Và đó, hoàn toàn không phải là một câu trả lời nhẹ nhàng.
Thư cảm ơn những người đã tham gia và ủng hộ đòi trả tự do cho blogger Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải.
Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (Mẹ Nấm) - Sau hơn một tháng vận động chữ ký gửi ông Chủ tịch nước Trương Tấn Sang yêu cầu trả tự do cho blogger Điếu Cày, bức thư ngỏ và toàn bộ (số chữ ký) đã được gửi bằng đường bưu điện đến Văn phòng Chủ tịch nước.
Như Quỳnh và các bạn khởi xướng công việc này xin gửi lời cảm tạ chân thành nhất đến các bác, cô chú, anh chị và bạn bè đã tham gia cùng ký tên, góp ý và tiếp tay thông tin.
Sự hỗ trợ của nhiều người đã đem lại những kết quả cũng như mang nhiều ý nghĩa khác nhau:
1. Gia tăng sự quan tâm của dư luận khắp nơi đối với anh Điếu Cày và một cách công khai, chính thức cùng nhau lên tiếng rõ ràng, minh bạch về trường hợp bị giam giữ trái phép của một công dân từ 4 năm trước đã cùng với hàng ngàn người đứng giữa thành phố Sài Gòn khẳng định Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam.
1. Gia tăng sự quan tâm của dư luận khắp nơi đối với anh Điếu Cày và một cách công khai, chính thức cùng nhau lên tiếng rõ ràng, minh bạch về trường hợp bị giam giữ trái phép của một công dân từ 4 năm trước đã cùng với hàng ngàn người đứng giữa thành phố Sài Gòn khẳng định Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam.
2. Chứng minh rằng trong khuôn khổ của Hiến pháp và quy định pháp luật hiện hành, bất kỳ người dân Việt Nam nào cũng có thể sử dụng quyền công dân để công khai bày tỏ ý kiến của mình với ông Chủ tịch nước một cách nghiêm chỉnh: việc tiếp tục giam giữ công dân Nguyễn Văn Hải không có phán xét của tòa án, không một thông tin gì về ông đến thân nhân, và cũng không một tuyên bố chính thức gì về những quy trình pháp luật sẽ áp dụng cho ông Hải là một hành động vi hiến, phạm pháp, vô nhân đạo và không tôn trọng quyền công dân.
3. Bất kỳ công dân nào cũng có quyền bày tỏ tinh thần tôn trọng cơ sở luật pháp như chính lời tuyên bố của ông Chủ tịch nước: "Vấn đề chủ quyền quốc gia là thiêng liêng và bất khả xâm phạm. Bất cứ nước nào dù to hay bé cũng đều có nhận thức như vậy. Giữ vững độc lập chủ quyền, trong đó có chủ quyền biển đảo, trước hết phải dựa vào cơ sở quan trọng là luật pháp (luật quốc nội và luật quốc tế)…” và cơ sở luật pháp này phải được áp dụng bình đẳng cho mọi công dân Việt Nam, trong đó có blogger Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải.
Kính thưa quý bác, cô chú, anh chị và bạn bè,
Trong một thời gian hơn một tháng, tổng số chữ ký cũng là một sự đo lường về tình trạng phát triển xã hội dân sự của Việt Nam dựa vào sự tham gia của quần chúng vào một vấn đề chung của đất nước.
Vấn đề của công dân Nguyễn Văn Hải cũng như tình trạng chị Bùi Hằng bị bắt vào trại cải tạo Thanh Hà mới đây không chỉ là vấn đề cá nhân mà còn là một vấn đề chung của xã hội.
Việc ký tên với dữ kiện cá nhân vào thư ngỏ gửi Chủ tịch nước hay tham gia biểu tình yêu nước đều mang một ý nghĩa như nhau: thể hiện quyền làm chủ của nhân dân đối với những vấn đề chung của đất nước. Đồng thời cả hai hành động này, con số tham gia cũng cho chúng ta biết phần nào về tình trạng phát triển xã hội dân sự tại đất nước của chúng ta.
Chính vì vậy mà các bạn khởi xướng công việc này tin rằng ngoài việc vận động tự do cho cá nhân anh Điếu Cày, 824 chữ ký còn là nền tảng cho việc vận động tự do của nhiều người: Tự do công khai, minh bạch, khẳng khái cùng nhau lên tiếng nói cho mọi vấn đề có ảnh hưởng đến Độc lập, Tự do và Hạnh phúc của dân tộc và đất nước Việt Nam.
Mỗi người chúng ta ngày hôm nay đều có thể trở thành một Điếu Cày bị giam giữ không có phán xét của tòa án, không một thông tin gì đến với thân nhân, và cũng không một tuyên bố chính thức gì về những quy trình pháp luật bị áp đặt lên cá nhân mình.
Không có một lối đi dễ dãi nào cho những người lương thiện. Chỉ có một con đường chông gai nhưng ấm lòng hơn, ít cô đơn hơn và chóng đến đích hơn khi có nhiều người đồng hành. Với ý nghĩ đó, Như Quỳnh và các bạn của mình xin gửi đến mọi người lời cảm ơn chân thành nhất.
Lời cuối cùng của lá thư này, cách riêng xin đặc biệt cám ơn mẹ tôi, người đã thầm lặng hy sinh hỗ trợ cho tôi có thêm thời gian làm những công việc chung như thế này, cảm ơn những người đã lặng lẽ động viên khích lệ tinh thần bằng cách này hay cách khác.
Chân thành cảm tạ,
Nguyễn Ngọc Như Quỳnh
P/s: Trong lúc cập nhật lại file thông tin của mọi người, và sắp xếp lại theo thứ tự alphabet nên số thứ tự đã thay đổi khác với email thông báo mà mọi người đã nhận được. Có thể có một số trường hợp đã đăng ký nhưng do không thể liên lạc được với mọi người để xác minh thông tin nên không có tên. Thành thật cáo lỗi và xin cám ơn.
___________________________
Thư đã được gửi đến ông Trương Tấn Sang:
Và đây là danh sách những người cùng ký tên sau khi đã làm gọn lại, mình chỉ công bố Số thứ tự - Họ tên - Thành Phố (Quốc gia) dưới đây, trong thư gửi ông Sang thì có thêm phần địa chỉ liên lạc.
Kính báo.* Những công dân Việt Nam cùng ký tên vì tự do của công dân Nguyễn Văn Hải:
* Người Việt Nam hiện đang sống và làm việc tại nước ngoài đồng ký tên:
Bài viết rất hay.Nhà cầm quyền lên tiếng sau những người biểu tình HS TS VN đến 4 năm, thay vì tôn vinh lại bắt họ, thật vô lý.
ReplyDeleteYêu cầu nhà cầm quyền ''thú'' trả tự do cho Anh Điếu Cày. Đến lúc dân NỔI GIẬN VÙNG LÊN thì bọn bán nước hèn với giặc , ác với dân chúng bây sẽ biết thân .
ReplyDeleteYêu cầu cái chế độ ngụy quyền cs này hãy dẹp bỏ cái chữ: "Độc lập tự do hạnh phúc đi" Ngay cái quyền yêu nước còn bị chúng bay bọn Việt gian tước đoạt, thử hỏi đời sống người dân còn gì nữa không hả quân bán nước??? Chúng bay chỉ còn biết dùng vũ lực, cầm súng, xài luật rừng để nắm quyền,để cai trị dân thôi sao? Không đâu chúng bay hãy nhìn:
ReplyDeleteBức tường Bá Linh một đêm ngã sập
Ben Ali trốn đi sau một tháng biểu tình
Egypt vùng lên trong chiến thắng quang vinh
Sau mười tám ngày loại trừ Mubarak
Thức dậy đi hỡi hồn thiêng sông núi. Thức dậy đi hỡi niềm kiêu hãnh của giống nòi. Thức dậy đi Em đi Anh...Thức dậy đi hỡi Dân Tộc. Đồng một lòng cùng giải cứu quê hương...Cùng nhau ta hãy giẹp bỏ: "Bất công, độc tài, đảng trị!!!
Hoàng sa là bằng chứng hùng hồn,không thể chối cãi về sự nhu nhược của nhà cầm quyền Hà Nội đối với sự mất mát lãnh thổ,chủ quyền dân tộc Việt bị rơi vào tay Trung cộng.
ReplyDeleteRõ ràng hành xử này là của một đảng cướp, lưu manh, côn dồ Mafia chứ đâu phải là một chính quyền pháp trị. Hỡi toàn dân Việt, có ai còn tin vào cái bọn cướp ngày này nữa không? Luật RỪNG nên muốn bắt tù ai là bắt, muốn giết ai là giết. Rồi sẽ đến lượt ai đây?
ReplyDeleteNếu không muốn đến phiên mình. Hãy cùng vùng lên tẩy trừ bọn cướp càng sớm càng tốt cho Dân tộc được nhờ. Đất nước thoát vòng nô lệ....
Một xã hội lố lăng yêu nước cũng bị bắt , còn bọn quan tham giàu có trên xương máu của người dân thì được bảo vệ.
ReplyDeleteMột năm nay anh Điếu Cày không gọi là ở tù mà bị bắt cóc, bị tù thì phải được gặp mặt thăm nuôi. Tôi chân thành cảm phục tấm lòng yêu đất nước vô bờ bến của anh .
ReplyDeleteNhân dân Việt Nam muốn có Tự Do - Dân Chủ - Nhân Quyền thực sự thì Không thể VAN XIN hay chờ đợi bọn độc tài, bạo quyển Việt gian bán nước, đảng Cộng sản này ban cho mà phải đồng loạt vùng lên, nổi dậy quyét sạch bọn tội đồ mới cứu được chính mình, gia đình, bạn bè, thân hữu cùng đồng bào cả nước và giành lại độc lập, ấm no, hạnh phúc, công lý, phát triển bền vững cho đất nước... Cuộc đấu tranh giành Tự Do - Dân Chủ ở bất cứ nơi nào cũng phải biết chia sẻ và hy sinh...
ReplyDeleteViệt Nam còn chế độ độc tài Cộng sản cai trị sẽ mất TẤT CẢ
Việt Nam có Tự Do - Dân Chủ sẽ có TẤT CẢ
Bè lũ CSVN càng tham quyền cố vị,càng điên cuồng đàn áp nhân dân,thi kết cục sẽ càng bi thảm với bọn chúng!!!
ReplyDeleteĐảng CSVN là đồ chết tiệt, chuyên đàn áp dân lành.14 thằng trong chính phủ ĐCS Vn sắp chui xuống cống!!!
ReplyDeleteTrần Ích Tắc nếu có sống lại thì sẽ ...ôm hôn Hồ Chí Minh thắm thiết vì ...Hồ đã làm được những gì mà Trần Ích Tắc làm không được. May mắn cho dân tộc Việt Nam là Trần Ích Tắc không thành công nên dân tộc Việt mới có những trang sử oai hùng tiếp theo.
ReplyDeleteKẻ ở nhà tù lớn xót thương cho người trong nhà tù nhỏ ! Than ôi ! Một dân tộc rồi sẽ đi về đâu ?
ReplyDelete