Thursday, November 3, 2011

Những cuộc xếp hàng đi vào số phận - Khẩu hiệu tào lao

Trần Sơn - Không nhớ một chính trị gia nổi tiếng nào của cộng sản phát biểu: "Cộng sản chỉ biết tuyên truyền và tuyên truyền". Thực tế đúng như vậy. Bên cạnh chính sách đe dọa, khủng bố, bưng bít, ngu dân, nguyên nhân cộng sản sống được là nhờ tuyên truyền.
Hết thế hệ này đến thế hệ khác, con người ta chỉ có nghe bộ máy tuyên truyền ca ngợi, tâng bốc những điều dối trá, theo lối Tăng Sâm giết người. Goebel, Bộ trưởng tuyên truyền của Đức quốc xã nói: "Một sự việc dầu sai, không đúng sự thật; nhưng chúng ta cứ nhắc đi nhắc lại nhiều lần, lúc đầu dân không nghe, còn bán tín bán nghi, nhưng nhắc mãi thì dân tin đó là sự thật."
 
Ai có ý kiến khác đi một chút luận điệu tuyên truyền của cộng sản, tức khắc bị chụp ngay cho cái mũ "phản động". Không biết bao nhiêu người bị tù oan vì những phát biểu thẳng thắn của mình. Nhiều nhất là ở miền Bắc, từ năm 54 đến năm 80. Những dẫn chứng thì vô số kể.
 
Ngày nay, nhờ các phương tiện truyền thông đa dạng, dân trí được nâng cao, và quan trọng hơn - dân chúng không còn mấy ai tin vào tuyên truyền loè bịp của cộng sản nữa. Vì thế mà bộ máy tuyên truyền của đảng cộng sản VN cũng không dám đưa ra những khẩu hiệu, luận điệu lố bịch nữa. Đại loại những câu như "Ai thắng ai", "Đấu tranh giai cấp", "Tư bản giãy chết", "tiền đồn phe xã hội chủ nghĩa"... không còn thấy xuất hiện nữa.

Tuy vậy, ngón nghề tuyên truyền như đã ăn sâu vào máu cộng sản, thâm căn cố đế không bỏ được, vẫn đang được mang ra loè bịp dân chúng. Đơn cử vài ví dụ như sau:

- Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam Muôn Năm.

Đây là câu khẩu hiệu chúng ta hay gặp nhất. Chỉ 11 chữ thôi, nhưng bản chất lừa bịp hiển hiện thấy rõ - nếu ai đó chịu suy nghĩ một chút. Hay nói đúng hơn: Cộng sản lừa bịp lại chính họ.

Nói rõ: Theo thuyết của cộng sản về sự phát triển hình thái xã hội của loài người thì từ: Công Xã Nguyên Thuỷ - Chiếm Hữu Nô Lệ - Phong Kiến - Tư Bản Chủ Nghĩa - Cộng Sản Chủ Nghĩa (5 hình thái chằn chặn - không 4, không 6). Cái gọi là Xã Hội Chủ Nghĩa chỉ là quá trình chuyển tiếp từ Tư Bản sang Cộng Sản Chủ Nghĩa, không được coi là hình thái xã hội của loài người. Nhiệm vụ, hay sứ mệnh của đảng cộng sản, phải tiếp tục đưa xã hội loài người đi đến Cộng Sản Chủ Nghĩa. Nhưng cộng sản Việt Nam gắn cho từ Muôn Năm vào. Nghĩa là "chửi" lại chính Mác. Nghĩa là "chúng ta, những người Việt Nam chỉ đi đến đây thôi ". Nghĩa là nước Việt Nam (Muôn Năm) không bao giờ tiến lên Cộng Sản Chủ Nghĩa. Nghĩa là đảng cộng sản cứ việc tiếp tục ngồi đấy đến Muôn Năm, vì khi "hoàn thành nhiệm vụ" đưa loài người đến Cộng Sản Chủ Nghĩa, vai trò lãnh đạo của đảng cộng sản cũng chấm dứt.

Tương tự, bạn đọc có thể tự biện luận khẩu hiệu "Đảng Cộng Sản Việt Nam Quang Vinh Muôn Năm" cũng chỉ là khẩu hiệu loè bịp như vậy.

Một khẩu hiệu nữa chúng ta hay bắt gặp:

"Dân Giàu-Nước Mạnh - Xã Hội Công Bằng - Dân Chủ-Văn Minh".

Trước hết phải nói sự ra đời của khẩu hiệu sặc mùi mỵ dân này xuất hiện từ sau đại hội 10 của đảng cộng sản Việt Nam: Trong bối cảnh bế tắc về tư duy, lý luận chủ thuyết cộng sản, những "đường hướng" đi lên CNXH không còn lừa lọc được nữa, sự khập khiễng giữa lý thuyết của nền kinh tế chủ nghĩa Mac-Lê với nền kinh tế Thị Trường.... làm cho bộ máy tuyên truyền của CSVN không thể loè bịp dân chúng với những khẩu hiệu, đại loại "Thời kỳ quá độ tiến lên CNXH...", " Tất cả vì Chủ Nghĩa Xã Hội", "Chủ nghĩa Mác, Lê-Nin bách chiến bách thắng muôn năm". Vậy là họ nghĩ ra câu khẩu hiệu như trên.

Cũng thật dễ hiểu, đây chỉ là câu khẩu hiệu bánh vẽ không hơn, không kém. Và cũng một lần nữa, chính người cộng sản lại bịp chính họ.

Nói rõ: Hãy thử hỏi lại chính những nhà "ný nuận" của chủ thuyết cộng sản VN, như Nguyễn Phú Trọng hay bây giờ là Đinh Thế Huynh: Liệu có thể nào, một khi các ông còn ôm chủ thuyết "Đấu Tranh Giai Cấp" thì làm sao có thể tồn tại cái gọi là "Công Bằng-Dân Chủ". Ngược lại, nếu các ông từ bỏ động lực "Đấu Tranh Giai Cấp" thì các ông cũng giải tán cái đảng cộng sản của các ông đi cho rồi. Không cần phân tích dài dòng cũng dễ hiểu động lực "Đấu Tranh Giai Cấp" luôn dùng kim chỉ nam là bạo lực nhằm triệt tiêu mọi đối kháng về ý thức hệ với chủ thuyết cộng sản.

Kết luận: Còn đảng cộng sản không bao giờ có Công Bằng -Dân Chủ.

Còn Dân Giàu-Nước Mạnh thì sao?. Nghe qua tưởng là lo-gic. Nhưng sự thực đây cũng chỉ là lối loè bịp không hơn, không kém. Thực chất Dân Giàu được xét đến chỉ số thu nhập bình quân / đầu người. Tiêu chí này cũng đơn giản. Lấy tổng thu nhập quốc dân (GDP) chia cho tổng dân số.

Nước Mạnh có nhiều tiêu chí như hệ thống, và sự phát triển của kinh tế quốc dân, tổng số quân thường trực trong quân đội, bao nhiêu phần trăm ngân sách đầu tư cho quốc phòng....

Hãy chọn một trong những tiêu chí "Nước Mạnh" để so sánh với "Dân giàu" luôn là tỷ lệ nghịch. Nước Mỹ mạnh, nhưng dân Mỹ không giàu. Dân Đan-Mạch, Na-Uy giàu nhưng Đan Mạch, Na-Uy không phải là cường quốc trên thế giới. Mỹ: 25.000$/người/năm, Đan-Mạch: 62.000$/người /năm, Trung Quốc 1200$/ người /năm. Các nhà kinh tế học phân tích điểm này với lý lẽ đơn giản sau: Nếu như nguồn vốn được dự trữ trong dân cư quá lớn (Dân Giàu) thì việc huy động vốn cho ngân sách của quốc gia là rất hạn hẹp (Nước Không Mạnh). Điều này rất đúng với hoàn cảnh Việt Nam hiện tại. Tham nhũng quá lớn dẫn đến ngân sách kiệt quệ, quốc phòng cũng chịu chung số phận.

Trên đây tôi tạm đưa ra 2 khẩu hiệu mà chúng ta bắt gặp hàng ngày, chỗ nào cũng thấy trên dải đất hình chữ S hôm nay. Còn những câu khẩu hiệu như "Hãy dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho trẻ em", "Ngành giáo dục nói không với bệnh thành tích", "Sống và học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại ".... thì vô số kể.

Ngẫm lại, một ngày mà cộng sản không đưa khẩu hiệu tuyên truyền là cộng sản chết liền.
 
 

Những cuộc xếp hàng đi vào số phận


Vào ngày Chủ Nhật 23/10 nhân dân Tunisia thức dậy từ sáng sớm để bắt đầu xếp hàng rồng rắn rất dài hàng giờ liền dưới ánh nắng nóng bức của mặt trời Bắc Phi. Nhiều cha mẹ đưa con đến để chứng kiến thời khắc lịch sử. Trong số 10,4 triệu người đủ điều kiện đi bầu có đến 7 triệu người xếp hàng bỏ phiếu trong cuộc bầu cử thật sự tự do lần đầu tiên ở Tunisia và cũng là cuộc bầu cử đầu tiên của Mùa xuân Ả Rập. Họ rất kiêu hãnh và tự hào khi họ góp phần viết trang sử mới cho bản thân, gia đình và cho quê hương sau hàng bao năm sống trong gông cùm của chế độ độc tài.

Và không gì hơn là chúng ta hãy lắng nghe những lời của họ như âm thanh rì rào reo vui của bao cọng cỏ đang vươn lên trước làn gió tự do đầu tiển thổi đến.

Người dân Tunisia xếp hàng dài cho cuộc bầu cử tự do lần đầu tiên trong lịch sử của đất nước
(nguồn - http://medya.todayszaman.com)

Ismail Trabelsi, 42 tuổi, kỹ sư môi trường, đến phòng bỏ phiếu lúc 7 giờ sáng, và anh xếp hàng chờ hơn một giờ đồng hồ mới đến lượt mình bỏ phiếu. Anh nói: "Dù kết quả bầu cử thế nào chăng nữa, kết quả ấy vẫn là quyết định của chúng ta,chứ không phải bị áp đặt lên chúng ta. Chúng tôi đã chờ 55 năm cho giây phút này."

Lần đầu tiên trong lịch sử nước này đây là ngày Chủ Nhật có nhiều nụ cười nhất, có lẽ để bù đắp lại những ngày Chủ Nhật buồn ngày xưa. Cuộc cách mạng nhân phẩm đã thành công. Anh Amin Ganhouba, 30 tuổi, nhân viên kỹ thuật, nói: "Hôm nay là ngày độc lập. Hôm nay, qua hành động bỏ phiếu đơn giản, chúng tôi đạt được tự do và nhân phẩm."

Đối với những thế hệ lớn tuổi hơn cuộc bầu cử này là niềm vui không gì sánh bằng, một giấc mơ của mọi giấc mơ. Ông Tayeb Awisi, 83 tuổi, khoe ngón tay dính mực màu xanh - dấu hiệu cử tri đã bỏ phiếu - và cho biết ông đã đi bầu tất cả các cuộc bầu cử gian lận từ năm 1956 khi Tunisia thoát khỏi ách đô hộ của người Pháp. Nhưng ông tâm sự đây mới là lần bỏ phiếu đích thực đầu tiên của mình.

"Chúng tôi đã quỳ suốt bao nhiêu năm nay, và bây giờ chúng tôi đang đứng lên", ông nói. "Nếu tôi chết ngay lúc này, tôi cũng nhắm mắt ra đi thanh thản. Cho dù tôi không hưởng lợi gì từ cuộc bầu cử này, nhưng con cháu tôi nhất định sẽ hưởng."

Niềm vui về sự tái sinh của một nước Tunisia hiện sáng ngời lên trên các khuôn mặt của các cử tri thuộc nhiều thế hệ. Thời gian chờ dằng dặc hai tiếng rưỡi dưới ánh mặt trời gay gắt chẳng là gì đối với anh Walid Sellami, 27 tuổi, nhân viên tư vấn tài chính, cùng đi bầu với cha mẹ mình. Anh nói: "Tôi chưa bao giờ hạnh phúc vô cùng khi xếp hàng chờ đợi như thế này. Đây là thời điểm trọng đại đối với chúng tôi. Cuộc bầu cử tự do đầu tiên trong Thế giới Ả Rập... Vì đây là cuộc bầu cử đầu tiên nên ai thắng không quan trọng. Tôi hạnh phúc nếu nhân dân bỏ phiếu cho các đảng khác. Mục tiêu của chúng tôi là hoà nhập vào thế giới dân chủ."

Touhami Sakouhi, cựu tù chính trị phát biểu: "Cho dù tôi phải xếp hàng chờ 24 giờ đồng hồ, tôi cũng không từ bỏ cơ hội để tận hưởng không khí tự do này."

Không khí tự do ấy là niềm tin vững chắc rằng sẽ không còn những nhà độc tài tương lai "ngồi xổm tục tỉu như con cóc lên trên cuộc đời của nhân dân Libya" (1) như lời xác quyết của ông Soussi Loffi, người cử tri mang đôi giày rách được vá lại. "Bây giờ có một nội lực hướng dẫn người dân Tunisia. Nghĩa là chúng tôi không còn phải bị sai bảo gì nữa. Chúng tôi sẽ xuống đường và sẽ không còn tên độc tài nào nữa." (2)

Đây là cuộc xếp hàng đi vào tương lai của nhân dân Tunisia.

Một cuộc bỏ phiếu khác đã diễn ra lặng lẽ trước đó ở Libya. Kết quả của cuộc bỏ phiếu ấy đưa đến cái chết thê thảm của nhà độc tài Qaddafi.

Cuộc bỏ phiếu bằng chân của người dân thành phố Sirte!

Qaddafi cùng con trai và các thuộc hạ trung thành cố thủ ở thành phố này, quê của ông. Bên ngoài lực lượng cách mạng và NATO quyết định bao vây chứ không tấn công vào vì sợ gây thương vong lớn cho người dân trong thành phố. Quyết định này đã cho phép người dân có thời gian suy nghĩ và chọn lựa giữa ra đi hay ở lại. Cuối cùng đa số người dân bỏ phiếu bằng chân hàng loạt. Qaddafi bị dân chúng bỏ rơi đành phải tìm đường thoát thân. Những gì diễn ra sau đó chính khởi sự từ cuộc bỏ phiếu bằng chân lịch sử này, và qua đó ta thấy cốt lõi của các cuộc cách mạng trong Mùa Xuân Ả Rập chính là nhân phẩm và sự tự do chọn lựa hay bác bỏ những người lãnh đạo.(3)

Người dân Libya xếp hàng để xem xác Muammar Qaddafi tại kho chứa thịt tại Misrara (Reuters)

Rồi đến cuộc xếp hàng hy hữu trong lịch sử thế giới - cuộc xếp hàng xem xác chết. Những người dân Libya xếp hàng dài cả hơn cây số để vào xem xác chết của một người đã cướp đi bao niềm vui sống của họ trong suốt 42 năm trị vì. Họ xếp hàng hàng giờ để được tận mắt thấy cái xác tô hô, ghê tởm của Qaddafi không phải vì tò mò mà vì muốn tin chắc rằng ông ta đã thực sự chết đúng như tin nhắn ban đầu "con chó ấy đã chết" truyền đi hàng loạt qua điện thoại di động khi tin về chết của ông được loan ra.

Họ xếp hàng để từ giã nỗi sợ, tức xiềng xích tinh thần cuối cùng đè nặng trong lòng, để tiến vào tương lai như nhân dân Tunisia.

Ngày Qaddafi bị giết chết là ngày các nhà lịch sử và các nhà báo thế giới điểm danh lại những nhà độc tài đã qua. Người Việt Nam duy nhất được nhắc đến trong câu lạc bộ 13 nhà độc tài sát nhân nhất là ông Hồ Chí Minh (xếp thứ 11). Ông đã gây ra cái chết của 1,7 triệu người trong 24 năm cầm quyền (1945-1969). Và một bài báo khác cũng nêu tên ông như là một trong những nhà độc tài tàn ác nhất của nhân loại cùng với Lê nin, Stalin, Mao Trạch Đông, Pol pot, Kim Nhật Thành ... (4)

Nhưng qua những hình ảnh trên các báo tại Việt Nam đầu tháng Chín qua, chúng ta thấy dòng người xếp hàng rất dài để đi vào trong lăng Hồ Chí Minh.(5) & (6)
 

Những bức hình nói thay cho biết bao nhiêu lời. Người dân vẫn tôn sùng lãnh tụ đã khuất qua việc họ xếp hàng dài để vào lăng. Hiển nhiên một điều là người ta có thể bị bắt buộc đi bầu những cuộc bầu cử lừa bịp và giả dối, nhưng khó ai bắt buộc hàng ngàn người xếp hàng vào lăng nếu họ không muốn. Ít nhiều ở đây có sự tự nguyện của khách viếng lăng, dù sự tự nguyện ấy là kết quả của hàng chục năm trời tẩy não và tuyên truyền không ngừng nghỉ và hết công suất.

Nhưng dù sao chúng ta đang sống trong thời đại thông tin rộng mở mà người dân vẫn không thể hay không muốn tìm hiểu sự thật về "thần tượng" của họ. Nhà kinh tế John Maynard Keynes từng nói khi thông tin thay đổi thì đầu óc ta thay đổi theo.

Hay phải chăng như lời nhà thơ Nga Puskin: "Họ chỉ yêu người chết."

Tại sao người dân vô tâm khi xếp hàng dài vào lăng của một người đã gây ra cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn nồi da xáo thịt để từ đó đưa đến bao tang thương bể dâu ở mức độ quốc gia và cá nhân và bao hệ luỵ vẫn còn dai dẳng đến tận ngày nay?

Thật dể hiểu khi chế độ mất hết chính danh đang ăn mày quá khứ và cả xác chết để tồn tại như loài chim kên kên, nhưng câu trả lời cho câu hỏi trên không đơn giản như ta tưởng.

Phải chăng xã hội Việt Nam hiện nay là xã hội lịch sử không có chiều tương lai. Thời hiện tại chính là thời quá khứ kéo dài khi thời gian được đánh dấu bằng những ngày lễ lớn và những khẩu hiệu quá khứ.

Ryszard Kapuscinski, nhà báo Ba Lan nổi tiếng toàn cầu, viết như sau về "xã hội lịch sử":

"Trong các xã hội lịch sử, tất cả mọi sự đều được quyết định trong quá khứ. Tất cả nghị lực, tình cảm, say mê của họ đều hướng về quá khứ, đều dành cho việc thảo luận lịch sử, cho ý nghĩa lịch sử. Họ sống trong vương quốc của huyền thoại và nòi giống lập quốc. Họ không thể nói về tương lai vì ở họ tương lai không gợi lên niềm say mê như lịch sử. Họ là dân tộc hoàn toàn lịch sử, sinh ra và sống trong lịch sử của những đấu tranh, phân chia và xung đột lớn. Họ giống như người cựu binh già. Tất cả những điều ông ta muốn nói toàn là về những trải nghiệm thử thách lớn lao chất chứa bao tình cảm sâu đậm khiến ông không bao giờ có thể quên được.

Tất cả những xã hội lịch sử đều sống với gánh nặng làm lu mờ tâm hồn, trí tưởng tượng của họ. Họ phải sống đắm mình trong lịch sử; nhờ lịch sử họ thể hiện mình. Nếu họ mất lịch sử, họ mất bản sắc của họ. Lúc đó họ sẽ không chỉ vô danh. Họ sẽ không còn tồn tại. Quên lịch sử là quên chính mình- một sự bất khả về sinh học và tâm lý. Lịch sử là vấn đề sinh tồn."(7)

Khi nhân dân Tunisia và Libya xếp hàng tiến vào tương lai mà có thể đầy thăng trầm và khó khăn nhưng dù sao vẫn là tương lai. Còn xã hội Việt Nam sao cứ đi lùi mãi về quá khứ.

Ryszard Kapuscinski đã báo trước viễn cảnh của một xã hội lịch sử như sau:

"Không có gì sẽ thay đổi trừ phi các xã hội lịch sử học để sáng tạo, học để tạo ra cuộc cách mạng tinh thần, cách mạng thái độ, cách mạng tổ chức. Nếu họ không huỷ diệt lịch sử, thì lịch sử nhất định huỷ diệt họ."

Vì bản chất của chế độ không thể thay đổi nên câu trả lời cho tương lai nước Việt nằm ở từng cá nhân và từng tấm lòng trong chúng ta.

Nhân dân Tunisia và Libya đang xếp hàng để bước chập chững, dò dẫm vào tương lai dân chủ và tự do dù con đường trước mắt họ là con đường rất dài, quanh co, rồng rắn như cảnh xếp hàng, nhưng con đường ấy là con đường một chiều mở ra một tương lai và vận hội tươi sáng mới. Còn Việt Nam đi lùi dần vào hoàng hôn của lịch sử, một lịch sử quá khứ và tương lai được điểm nhịp bằng những thời kỳ Bắc Thuộc cũ và mới cùng với sự tàn lụi tất yếu của của bao giá trị đạo đức và văn hoá.

Đôi lúc những cuộc xếp hàng vận vào số phận của một dân tộc.

16 comments:

  1. Tội nghiệp cho ông HCM, chết bấy lâu mà vẫn bị đày đọa thân xác.

    ReplyDelete
  2. donlinhduy_thieugia@yahoo.comNovember 3, 2011 at 8:56 AM

    Thực sự là sau khi chết, cần phải được đào sâu chôn chặt. Trong hằng ngàn người đi xem xác hồ tội đồ, bao nhiêu người đang chửi thầm tồ cha nó?

    ReplyDelete
  3. HỒ CHỦ TỊCH VĨ ĐẠI SỐNG MÃI TRONG QUẦN MUÔN NĂM .
    ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM LÀ ĐỈNH CAO CỦA DỐI TRÁ BỊP MUÔN NĂM

    ReplyDelete
  4. Ngày mà cộng-sản không đưa khẩu-hiệu tuyên truyền là ngày cộng-sản chết không còn tồn tại trên đất nước Việt Nam nữa !

    ReplyDelete
  5. Bài viết quá chí lý, Cộng sản là tập hợp một bầy két mấy con vịt và một lũ sói. Két có nhiệm vụ giả tiếng người, bấy vịt thì ăn theo cạp cạp, lũ sói có nhiệm vụ đánh hơi và tấn công con mồi. Từ Tổ sư CS như Mác, Lê nin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Phiđen cho đến Saddam, Gadafi đều sử dụng các luận điệu tuyên truyền làm công cụ chính để múa hát ru ngủ quần chúng, cộng sản ca ngợi và hô biến những kẻ giết người man rợ thành Lãnh tụ cha già dân tộc, chúng chơi trò ném đá dấu tay một cách thuần thục chuyên nghiệp, như ám sát các đối thủ chính trị, chúng lợi dụng đàn bà và trẻ em và biến họ thành những kẻ giết người bằng vô thức, phần thưởng cho tất cả những kẻ mù quáng trung thành với cộng sản là Thánh tử đạo được vinh danh trên thiên đàng hay những tấm huân chương vàng chóe.
    Trong cuộc chiến tranh Việt nam, đã có một thời thanh niên và các chiến sĩ miền bắc thi đua vào chiến trường miền nam bằng câu nói "một xanh cỏ, hai đỏ ngực", đỏ ngực các huân huy chương của Đảng là niềm vinh dự, họ bị các chuyên gia CS tuyên truyền nhồi sọ và họ đã xả thân hy sinh để đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào. Năm 1975 CS tiến công miền nam lật đổ chế độ VNCH, Mỹ Ngụy tháo chạy, VN thống nhất, nhân dân miền nam lập tức bị bần cùng hóa, lương thực lúa gạo khan hiếm và đắt đỏ, đồng chí CS Pol Pốt và Bắc Kinh liên hợp đánh phá biên giới tây nam và phía bắc, rồi năm 88 CSTQ xua hải quân đánh chiếm luôn quần đảo Trường sa...
    Suốt mấy chục năm ròng rã, CSVN đã gieo rắc biết bao nhiêu là tai ương xuống đầu người dân VN, chúng đã đẩy hàng triệu người lâm vào cảnh tù đày nghèo đói, chúng khiến cho hàng triệu người dân miền nam phải bỏ nước ra đi, chúng lập ra nhà tù, chúng tiêu diệt và trấn lột tài sản của tầng lớp tư sản bằng chính sách quốc hữu hóa, chúng bắt nông dân tham gia hợp tác xã nhằm thực hiện đường lối Mác-Lê Nin khiến cho nông thôn VN nghèo hóa một cách thảm hại...
    Năm 1986, Tổng bí thư Goocbatrop của Liên Xô tuyên bố cắt giảm viện trợ, cùng đường thắt họng, CSVN bị buộc vào thế phải mở cửa mua bán với nước ngoài, kể từ đây nhân dân VN mới được hít thở trở lại cái không khí kinh tế thị trường thời Mỹ Ngụy, Việt kiều trước đây bị liệt vào thành phần phản bội Tổ quốc thì nay được gọi là Việt kiều yêu nước....nhưng thực ra CSVN có quyết tâm có thật sự thay đổi hay không? Chúng ta thấy rất rõ là CSVN vẫn khư khư bám lấy quyền lực lãnh đạo, bọn chúng đưa ra các khẩu hiệu tuyên truyền mới để tiếp tục mị dân lừa dối nhân dân, chúng chiếm đoạt quyền quản lý các tập đoàn kinh tế then chốt của đất nước để dễ bề vơ vét tham nhũng, nợ nước ngoài gia tăng chóng mắt trong khi túi tài sản của tầng lớp vua quan CS thì càng ngày càng phình ra to hơn, hàng trăm tỷ mỹ kim từ việc bán nước bán đất bán dầu chảy vào các tài khỏan bí mật ở nước ngoài....Trong khi dân chúng thì lầm than, kinh tế suy thoái...Chúng ta còn chờ đợi gì nữa mà ngồi chờ ?

    ReplyDelete
  6. Vào lăng xem xác HCM cũng giống như vào mấy cái museum để xem xác ướp vậy thôi . Người ta tới xắp hàng để coi cái mặt ác quỷ nó như thế nào , chứ có gì đâu mà cái gì là "tôn sùng lãnh tụ"....khà khà

    ReplyDelete
  7. Cộng Sản là trùm tuyên truyền khi chưa có internet. Nhưng qua thế kỉ 21 này rồi, Cộng Sản sẻ chết vì internet phơi bày tất cả sự thật.

    ReplyDelete
  8. Khẩu hiệu tào lao để mong lừa bịp sống lây lất kéo dài thêm ngày giãy chết ....Toàn dân Việt Nam hảy đứng lên để lật đổ cái chế độ phi nhân,tay sai,bán nước Việt cộng.
    Ngày nào còn cộng sản,dân Việt còn mất tự do,mất nhân quyền và mất nước.

    ReplyDelete
  9. Lê Huy Cường ( Đồng Tháp )November 4, 2011 at 11:07 AM

    ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CS NÓI, HÃY NHÌN KỸ NHỮNG GÌ VIỆC CỘNG SẢN LÀM
    Cái bất hạnh to tát nhất của tổ quốc VN là đang bị một đảng cướp mang tên ĐCSVN cai trị nhồi sọ tuyên truyền bằng những khẩu hiệu tào lao vớ vẩn và gây ra bao nhiêu điều tệ hại cho VN. Vậy mà đa số NDVN vẫn chưa nhận ra được điều đó.

    ReplyDelete
  10. Cái đảng cướp này đã hiện nguyên hình là một đảng lưu manh tàn ác với dân tộc Việt Nam. Bây giờ thì còn lừa được ai nữa. Dân tộc Việt Nam đã bị lừa đi theo cái lũ đạo tặc này và bị đàn áp đẫm máu để bây giờ sống như một con vật nhu nhược và hèn.

    ReplyDelete
  11. Hèn với Tàu ác với dân ,một chế độ xấu xa bỉ ổi tàn tệ hơn gấp trăm lần chế độ ngày xưa ( Ông Bà - Bố Mẹ của Tèo nói thế ^^).Phải ném nó vào thùng rác hôi thối .

    ReplyDelete
  12. Đả đảo chế độ cộng sản vô lương tâm đê tiện
    Hãy đứng lên đi tất cả mọi người, hãy sử dụng quyền bất khả xâm phạm của mình, hãy tạo ra nhiều thật nhiều bom xăng để trút xuống đầu lũ chó săn cộng sản, muốn lật đổ tập đoàn phản động cầm thú cộng sản phải dùng bom xăng và phải lấy máu để đòi lại công bằng.
    Toàn dân hãy noi gương nhân dân Libia, hãy dùng bạo lực để lật đổ ách thống trị của cộng sản.

    ReplyDelete
  13. ác tày trời như vầy của cộng sản..mà phải bất bạo động với chúng hay sao?hỡi những người cộng sản có lương tri hãy sám hối bằng cách đứng lên đánh bom tự sát để đền tội với ông bà cha mẹ của các vị đi..

    ReplyDelete
  14. Đây là chế độ khủng bố, cướp bóc về nhưng được ngụy trang bằng nền dân chủ giả hiệu,nó làm thui chột dân tộc Việt Nam hàng 60 năm rồi.

    ReplyDelete
  15. Trả Lại Ta Sài GònNovember 23, 2011 at 7:14 AM

    Biết rồi khổ lắm nói mãi, vì nghe mới ra nông nỗi này. Bây giờ nghe nữa sẽ thành Bắc Triều Tiên xây dựng XHCN 60 năm nên đói nhăn răng nhà không có mà ở, xe không có mà đi, quần áo không có mà mặc, chuyên nghề ngửa tay đi ăn xin

    ReplyDelete
  16. TẤT CẢ VÌ DÂN NGHÈO,NƯỚC MẠC,XÃ HỘI BẤT CÔNG,ĐỘC ĐẢNG,MAN RỢ
    Yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội Tôi không yêu CNXH như thế tôi không yêu nước( CHXHCN VN.Cộng Hòa Xạo Hết Chổ Nói ) Tôi chỉ yêu Tổ Quốc và nước Việt nam.". Vì vậy câu tuyên truyền kia quá lố bịch.

    ReplyDelete