Friday, September 14, 2012

RFA phỏng vấn anh Nguyễn Chí Đức ra khỏi Đảng Cộng Sản VN - Như lời chia tay buồn một đi không trở lại



Mặc Lâm (RFA) - Thêm một đảng viên trẻ tuổi công khai tuyên bố rời khỏi hàng ngũ của Đảng Cộng Sản VN. Đó là anh Nguyễn Chí Đức, người nổi tiếng vì bị công an Hà Nội đạp vào mặt khi đi biểu tình chống Trung Quốc vào năm ngoái. Mặc Lâm phỏng vấn anh để tìm hiểu thêm căn nguyên khiến anh từ bỏ lý tưởng mà anh theo từ bấy lâu nay. Trước tiên anh cho biết:

Anh Nguyễn Chí Đức: Tôi phải đính chính đối với RFA là tôi không phải từ bỏ đảng mà chỉ xin ra khỏi đảng thôi. Trước khi mình vào thì mình có làm đơn, bây giờ mình cũng đúng thủ tục thì mình xin ra. Nhưng mà trước khi ra thì tuần trước chi bộ cũng làm việc với tôi để hỏi thăm tôi nguyện vọng về một vấn đề khác, nhân tiện tôi cũng trình bày là tôi muốn ra khỏi đảng. Tôi cũng trình bày sơ lược quan điểm của tôi tại sao tôi lại ra khỏi đảng mà trong khi đang yên lành lại xin ra. 

Tôi cũng xin trình bày với quý đài RFA rằng đó là một quá trình dài của tôi chứ không đơn thuần là một quyết định nhất thời, mà điều chắc chắn là không phải do bất mãn vì công việc hay vì một xích mích nào cả. Tôi vẫn đi làm bình thường, mà thậm chí công việc và sự nghiệp của tôi nó còn thăng tiến hơn. Không đi biểu tình thì sự nghiệp còn thăng tiến hơn, nhưng tất cả là do tư tưởng ban đầu của tôi. 

Trước đây trong trường đại học, lúc tuổi còn thanh niên mình thích hoạt động sôi nổi, phong trào. Mục tiêu của tôi là muốn cổ vũ thanh niên sống mạnh mẽ hơn, biết yêu thương mọi người hơn, không chỉ trong nội bộ mình mà đối với cả đồng bào của mình. 

Mình thấy nếu mình muốn làm việc đó thì phải ra khỏi đảng thôi vì nếu mình ở trong tổ chức đảng cộng sản thì không làm được những việc mình mong muốn. Tại vì trong tổ chức đảng cộng sản có những ràng buộc bởi luật lệ, điều lệ. Kỷ luật mà! Mình theo tổ chức nào thì phải theo kỷ luật đấy. Mình có cảm giác là mình không hợp thì mình xin ra thôi.

Anh Nguyễn Chí Đức (áo carô cam, bìa phải) đang trò chuyện cùng bạn bè - Photo courtesy of nguyenxuandien's blog 

Mặc Lâm: Thưa anh Nguyễn Chí Đức, dư luận trên mạng - đặc biệt là facebook- cho rằng một trong những nguyên nhân khiến anh ra khỏi đảng là do bị cấm đoán biểu tình chống Trung Quốc, anh nghĩ sao về những suy đoán này? 

Nguyễn Chí Đức: Sự kiện mà mọi người biết tôi về chuyện biểu tình chống Trung Quốc thì nó cũng chỉ là một phần của người Việt Nam, bất cứ ai có máu dân tộc mạnh mẽ thì phải xuống đường thôi! Không hẳn là một cái gì to tát hay là một cái gì ghê gớm. Thật sự tôi rất buồn là vì sao? 

Trong những cuộc biểu tình năm 2012 rất ít người Việt Nam xuống đường. Đó là cái đau lòng nhất của tôi. Những lúc như vậy đáng lẽ phải hàng trăm nghìn người xuống đường cơ. Như người dân Hồng Kông vừa rồi họ phản đối chính quyền trung ương Cộng sản Tàu về chuyện giáo dục đấy! Hàng bao nhiêu là học sinh của dân Hồng Kông xuống đường, trong khi đó Việt Nam bị Trung Quốc lăm le xâm lược mà tinh thần dân tộc Việt Nam lại rất yếu đuối. Đó là điều mà tôi thấy rất là buồn. Chả vui gì cả tại vì thấy trên thực tế bao nhiêu cuộc biểu tình vẫn chỉ từng ấy con người. 

Rất là buồn! Mình sống ở thành phố Hà Nội đây thấy dân chúng rất thờ ơ họ chỉ lo chụp giựt, phải nói là sống rất tạm bợ. Kinh tế phát triển thì có thay đổi nhưng mà đời sống tâm hồn có cái gì đó nó xao lãng văn hóa dân tộc. Chẳng hạn bây giờ xã hội sống xô bồ chụp giựt, rất khác cách đây 20 năm. Cách đây 20 năm ngày xưa mình thấy tình nghĩa, có cái gì đấy rất mạnh mẽ và cuộc sống thật thà, còn bây giờ nhiều cái bị xao lãng. Chính quyền phải ý thức về điều đấy. 

Vì sao? 

Anh Nguyễn Chí Đức bị đàn áp khi xuống đường biểu tình chống Trung Quốc. 

Mặc Lâm: Thưa anh, có người nghĩ rằng cái đạp của công an đối với anh vào năm ngoái vẫn còn hằn sâu trong lòng anh, đó là một nguyên nhân khác khiến anh từ giã đảng, anh nghĩ sao về ý kiến này? 

Nguyễn Chí Đức: Nếu người ở xa, ở hải ngoại thì không nói đâu, còn nếu ý kiến đó là từ những người biểu tình mà hiểu thế thì chứng tỏ là họ vẫn chưa hiểu hết về tôi. 

Kể cả bây giờ tôi không làm đơn ra khỏi đảng thì tôi vẫn thăng tiến, tại vì mối quan hệ của gia đình tôi có hơi khác tí nên tôi vẫn yên ổn, chả sao cả, kể cả viết blog cũng chả sao. Nhưng mà điều thôi thúc của tôi, căn cốt của tôi là người hoạt động trong đoàn thanh niên. Tôi cũng 36 tuổi rồi mà chả giúp được. Mình vào đảng vì mình nghĩ lý tưởng cộng sản sẽ thúc đẩy tinh thần dân tộc, làm cho đất nước Việt Nam hùng mạnh hơn, cũng như là làm cho mọi vấn đề xã hội nó tốt hơn, nhưng mình thấy có nhiều cái bất cập, chứ không phải vì những chuyện cá nhân đâu. 

Lúc đầu tôi còn khuyên công an là đừng để vụ này làm ầm ra không hay. Tôi đã tiên liệu trước rồi nhưng mà về sau chẳng qua là họ làm tôi ức chế là họ đổi sự việc mà tôi đang là nạn nhân thành kẻ chống người thi hành công vụ, thành ra tôi bị ức chế. Cái cú đạp ấy đối với tôi nó chả quan trọng gì cả, nhưng mà cũng là một biến cố thúc đẩy nhanh hơn quá trình mà tôi từ giã đảng mà thôi. Không phải từ bỏ, vì nói từ bỏ thì cũng hơi quá. Ít ra mình cũng làm đúng theo tổ chức là xin ra. 

Mặc Lâm: Xin được hỏi anh thêm một câu nữa. Liệu việc từ giã đảng có gây khó khăn cho anh trong việc làm ăn cũng như sinh hoạt tại địa phương mà anh cư ngụ hay không và anh đã tiên đoán là sẽ phải đối phó với vấn đề này như thế nào?

Nguyễn Chí Đức: Cái đấy thì tôi cũng chả để ý, nhưng mà căn bản thì tôi đã nói với tổ chức đảng là tôi muốn ra khỏi đảng nhưng tôi không chống đảng cộng sản. Tất nhiên là những điều tốt thì tôi ủng hộ, những điều nó gây phương hại đến lòng tự tôn dân tộc hay là một điều gì đấy làm hại đất nước thì tôi phản đối trong khả năng của tôi. 

Thật ra tôi cũng chỉ là một người bình thường, trong cuộc sống mình không có suy nghĩ sâu như những nhà trí thức hay những nhà học thuật chuyên biệt thì họ có những phản biện khác. Tôi chỉ suy nghĩ đơn giản, thấy cái gì không đúng thì lên tiếng trên mạng, trên internet hay blog. Trong cơ quan thỉnh thoảng có vấn đề gì tôi không đồng ý thì tôi lên tiếng. Tôi lên tiếng nho nhỏ ở góc độ làm việc thôi. Trong họ hàng tôi rất nhiều người theo đảng, bố mẹ tôi dân Thanh Nghệ mà! dân Thanh Nghệ theo đảng rất nhiều. Các bác ấy ở xóm phố tôi thấy họ đều tốt thôi. Mình chả có ý định chống lại tổ chức đảng gì cả. 

Mặc Lâm: Xin được cám ơn anh Nguyễn Chí Đức đã giúp chúng tôi thực hiện cuộc phỏng vấn này. 

2012-09-13 


Nguyễn Chí Đức: Đơn xin ra khỏi Đảng – Như lời chia tay buồn một đi không trở lại

Kính gửi: Đảng ủy XXX

Đồng kính gửi: Chi bộ XXX 

Tôi tên là: Nguyễn Chí Đức 
Sinh ngày: 13/09/1976

Ngày vào đảng: 28/12/2000; chính thức: 28/12/2001

Ngày viết đơn: 13/09/2012; ngày ra khỏi Đảng:?

Nơi kết nạp: Đảng bộ trường Đại học Bách khoa Hà Nội; Nơi ra khỏi đảng:? 

Trước khi soạn thảo đơn xin ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), trong tôi là cả một quá trình dài suy nghĩ nghiêm túc trước khi quyết định. Bởi vì chủ nghĩa Cộng Sản là ý thức về chính trị đầu tiên mà tôi tiếp nhận qua việc được giáo dục trong môi trường XHCN. Ngay từ khi là sinh viên năm thứ nhất của trường Đại học Bách khoa Hà Nội, tôi đã phấn đấu không mệt mỏi cho đến năm cuối mới vinh dự được đứng trong hàng ngũ của ĐCSVN. Mất 4 năm phấn đấu để trở thành người đảng viên thì cũng phải hơn 8 năm (2004) tôi mới dứt khoát viết lá đơn này. Âu cũng là lẽ thông thường trong cuộc sống, khi tuổi trẻ con người ta dành tình cảm, nhiệt huyết cho một lý tưởng vì lý do nào đó mà giã từ không khỏi giằng xé về tư tưởng.

Vì sao lại như vậy? 

Bởi vì dòng chảy xã hội không khô cứng như những cuốn sách lý luận giáo điều, thực tế không đẹp như những áng văn thơ mỹ miều ca ngợi chủ nghĩa Mác-Lênin. Có những bất công trong cuộc sống, nghịch lý trong xã hội, mâu thuẫn ngầm giữa một bộ phận không nhỏ các tầng lớp nhân dân với ĐCSVN, mối quan hệ thiếu minh bạch và bất tương xứng giữa ĐCSVN với Đảng Cộng Sản Tàu, các biến động chính trị trên thế giới mà khi quán chiếu theo chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh làm kim chỉ nam “soi đường chỉ lối” khiến tôi phải lấn cấn, có khi hoang mang cực độ. 

Hằng năm, theo thông lệ mỗi người đảng viên phải viết bản tự kiểm điểm. Mỗi lần như vậy, tôi đều viết cơ bản giống như nhiều đồng chí khác cho có chiếu lệ. Nhưng có lúc tôi tự hỏi: 

Những nỗ lực và thành tựu mà ĐCSVN đã đóng góp cho đất nước Việt Nam như ngày hôm nay phải chăng chỉ đi lại con đường của những người theo chủ nghĩa dân tộc, các đảng phái Quốc Gia khác đã từng lựa chọn trong quá khứ thậm chí trước khi cả ĐCSVN ra đời như trường hợp của nhà cách mạng Phan Bội Châu? 

Tại sao trên toàn thế giới ở các quốc gia nếu có đảng Cộng Sản hoạt động thì thực tế cho thấy những đảng này chỉ có chỗ đứng khiêm tốn trên chính trường? Có đảng Cộng Sản nào có khả năng cầm quyền để lập chính phủ mới sau mỗi mùa bầu cử trong hệ thống chính trị có sự ganh đua đảng phái? 

Trên đây chỉ là đơn cử một vài suy nghĩ trong quá trình tự nhận thức lại của tôi mà không dám bày tỏ cùng ai. Còn về mặt tổ chức, thời gian gần đây tôi tự nhận thấy mình có những hành động, phát ngôn, bài viết, gặp gỡ một số đối tượng trái với cương lĩnh, điều lệ Đảng. Mặc dù đã được Đảng ủy, chi bộ “giáo dục” và chiếu cố nhưng tôi cảm thấy thực sự mình không còn phù hợp để đứng trong hàng ngũ của ĐCSVN nữa. Nếu sự việc còn tiếp tục kéo dài thì điều đầu tiên tôi tự làm khổ và không sống thành thật với lương tâm của chính mình. Ngoài ra gián tiếp, tôi còn gây rắc rối cho những người xung quanh, những người mà tôi rất quí mến. 

Đó là lý do tôi viết lá đơn này! 

Tôi rất mong tổ chức Đảng cấp trên xem xét và chấp thuận cho tôi được ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam càng sớm càng tốt. 

Ban đầu, tôi có ý định nhân việc viết đơn xin ra khỏi ĐCSVN như một hành động “tự sát chính trị” nhằm góp ý nhằm xây dựng, chỉnh đốn Đảng trong tình hình kinh tế Việt Nam rất bết bát, niềm tin của dân chúng dành cho Đảng xuống rất thấp, biểu tình xảy ra tứ tung, bên ngoài thì ngoại bang hăm he đe đọa bờ cõi nhưng xét thấy điều này vượt quá khuôn khổ của một lá đơn xin ra khỏi Đảng. Hơn nữa, trong quá khứ đã có nhiều cựu tướng lãnh, lão thành cách mạng, trí thức tên tuổi có nhiều cống hiến cho chế độ đã viết thư ngỏ/phát biểu nhằm bày tỏ thiện chí xây dựng Đảng nhưng đều hoài công vô ích thì ý kiến của một đảng viên tầm thường như tôi chỉ tổ lố bịch thêm. 

Một lần nữa, tôi rất mong tổ chức Đảng cấp trên xem xét cho tôi được ra khỏi Đảng Cộng Sản Việt Nam càng sớm càng tốt dù được chấp thuận hay bị khai trừ cũng được. 

Những gì mà tôi được trưởng thành và học hỏi khi sinh hoạt ở các chi bộ Đảng qua các thời kỳ về đức tính kỷ luật, tự giác, bảo mật, tinh thần đồng đội không bao giờ tôi quên. Cũng như không bao giờ tôi quên và phủ nhận những tấm gương tiền bối của ĐCSVN dù nổi tiếng hay bình dân (chủ yếu thời kháng chiến chống Pháp) tuy đi theo chủ nghĩa Mác-Lê nin nhưng động cơ sâu thẳm và đầu tiên là yêu nước Việt Nam, thâm tâm họ cũng mong muốn đất nước được tốt đẹp hơn. Tuổi trẻ của họ rất can đảm dấn thân không hề vụ lợi, sợ hãi ngục tù, phần lớn cuối cuộc đời họ vẫn giữ được đức tính trong sạch, giản dị. Đó là những yếu tố căn bản cho người thanh niên có ý định góp phần cải tạo xã hội, tham gia các hoạt động chính trị nói chung. 

Tôi xin chân thành cảm ơn và cũng là lần cuối cùng nói lời cảm ơn tới các đồng chí! 

Hà nội, ngày 13 tháng 09 năm 2012 

Người làm đơn




(Đã ký tên và gửi đến nơi có thẩm quyền)




Nguyễn Chí Đức

18 comments:

  1. Một quyết định sáng suốt..nhưng anh Đức nên đợi đến cái tuổi 40 cho nó đẹp "40 tuổi mà không ra khỏi đảng cs là không có cái đầu" anh Đức đã không kiên trì đến cái tủôi 40...TUYỆT VỜI

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tôi rất vui mừng cho đất nước Việt Nam hôm nay có thêm một người được sáng mắt "anh Chí Đức" thoát ra từ chủ nghĩa làm mù xã hội + bịp dân do cộng sản gây ra. Ước gì hôm nay "Ngày toàn dân Việt Nam đươc sáng mắt và dũng cảm đứng lên đạp vào mặt cả lũ cộng sản bán nước hại dân. Ngày ấy đang đến rất gần, tôi đang xây cống để giúp đồng bào quăng lũ "thua súc vật" công sản xuống cống.

      Delete
    2. Dù là muộn màng vẫn hơn không!
      "Hai mươi tuổi chưa vào đảng cs là người không có trái tim, bốn mươi tuổi chưa ra khỏi đảng là người không có cái đầu".
      Nay bạn vẫn còn có cả trái tim yêu nước và cái đầu tỉnh táo để thoát được cõi u mê của CNCS là rất đáng khen.
      Hoan nghênh Chí Đức đã dũng cảm trở về với nhân dân.

      Delete
    3. Congratulation anh Nguyễn Chí Đức..Hy vọng mọi người đảng viên cs nhìn thấu rõ sự việc như anh Nguyễn Chí Đức.và làm theo anh.

      Delete
  2. Viễn Khách (Hoa Kỳ)September 14, 2012 at 12:48 PM

    Hoàn toàn ủng hộ những việc làm và những suy nghĩ của người bạn tri thức trẻ Nguyễn Chí Đức. Chúc mọi việc tốt lành nhất luôn đến với Đức. Tôi là 1 người thích đọc sách, nhất là những truyện xưa của Trung Quốc như Tam Quốc Chí, Thuyết Đường, Hán Sở Tranh Hùng .v.v..., trong đó có truyện Thủy Hử nói về sự tích của 108 vị Anh Hùng Hảo Hán Lương Sơn Bạc, hào hiệp trượng nghĩa đứng lên chống lại bọn Quan lại tay sai tham nhũng thối nát của triều đình nhà Tống ... Tôi thấy ở Chí Đức có những tinh thần khẳng khái và hào hùng đó. Đất Nước Việt Nam cần có những người con ưu tú như vậy, mới mong kiến thiết lại nước nhà và thoát khỏi ách xâm lược của bọn bá quyền Trung Quốc . Xin được mượn lời của 1 nhà Ái Quốc Anh Hùng của Việt Nam Nguyễn Thái Học để tặng người bạn trẻ Nguyễn Chí Đức " Không thành công thì cũng thành Nhân".
    Chí Đức đã thành Nhân rồi. Bảo trọng.

    ReplyDelete
  3. TôiYêuDânTộcViệtNamSeptember 14, 2012 at 1:26 PM

    Anh Chí Đức tròn 36 tuổi? Anh đã được sống nửa đời người rồi đấy! Chúc mừng ngày anh ra khỏi đảng cướp = đảng cộng sản. Anh Viêt Khang đang bị cộng sản cầm tù nhưng được "tự do tâm trí" không giống anh Chí Đức tự do thân xác nhưng bị "cái thẻ đảng cộng sản" giam cầm tư tưởng. Tôi xin phép anh Viêt Khang tặng anh bài hát này:

    Việt Nam Tôi Đâu

    Việt Nam Ơi
    Thời gian qua nữa đời người
    Và ta đã tỏ tường rồi
    Ôi cuộc đời, ngày sau tàn lữa khói

    Mẹ Việt nam đâu?
    Từng cơn xót da nhìn đời
    Người lằm than đói khổ nghèo nàn
    Kẻ quyền uy giầu sang dối gian

    Giờ đây
    Việt nam còn hay đã mất
    Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tôi
    Chết ngâm ngùi vì tay súng giặc tầu

    Là một người con dân Việt Nam
    Lòng nào làm ngơ trước ngoại xam
    Người người cùng nhau
    Đứng lên đặp lời sống núi

    Từng đoạn người đi, chẳng nể chi
    Già trẻ gái trai, giơ cao tay
    Chống quân xam lượt, chống kẻ nhu nhực
    Bán nước Việt Nam

    ReplyDelete
  4. Chí Đức từ bỏ đàng cộng sản là ĐÚNG!
    Cộng Sản là bọn phản động vì chúng đi ngược lại ý nguyện của người dân VN
    Cộng Sản là bọn phản động vì chúng đi ngược lại sự tiến hóa của nhân loại!
    Cộng Sản là bọn phản động vì chúng đi ngược lại trào lưu lịch sử: Cả thế
    giới đều theo thể chế TỰ DO, DÂN CHỦ; chỉ còn 4 bè đảng PHÃN ĐỘNG
    "CS TÀU , CS CUBA, CS VN, và CS BẮC HÀN"

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tôi là TÁM KHỎE
      Tôi xin tuyên bố ly khai với VC.

      Delete
  5. Chúc mừng bạn Nguyễn Chí Đức bạn đã trở về với nhân dân và dân tộc (ít nhất là trên danh nghĩa). Nhưng thực chất đây là tấm lòng của bạn với người dân VN muôn vàn đau khổ và biết bao hy sinh đau đớn của các bạn bè nhân sĩ yêu nước bị CS giam cầm đoạ đày,
    Bạn đã quyết định tử bỏ ý thức hệ CS giả dối và man rợ.
    Bạn đang là một tấm gương đi đầu chuyển đổi cho các đảng viên đảng CSVN.

    Tất cả mỗi gia đình cần yêu cầu vận động người thân rời bỏ đảng CSVN đây là một tổ chức ăn cướpđã gây muôn và tội ác với nhân dân và dân tộc VN.

    ReplyDelete
  6. Hoan Hô! Hoan Hô!Chúc mừng Anh đã thực sự trở về với DÂN TỘC-Trân trọng.

    ReplyDelete
  7. Một tấm gương cho người trẻ VN hiện còn đang đứng trong đội ngũ của Đ...
    Một tấm gương cho cả những "KÔNG THẦN KACH MỆNH" đang nằm ngáp ngáp vẫn cố vươn dậy, choàng mũ mãng vào để được gắn cho cái huy chương 50, 60 và 70 tuổi Đ..Thật nhục !
    Đây cũng là tấm gương và lời nhăc nhở cho nhiững ai còn mơ hồ vào cái lý tưởng cs và cả những kẻ cơ hội vẫn mon men và thèm khát được vào cái Đ... cướp này !
    Tóm lại nó là một việc bình thường nhưng lại là một cái gương sáng cho nhiều lớp người trong xã hội VN ta !

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tôi tin sẽ có một ngày mọi đảng viên CS đều vứt thẻ đảng vào tolet và không ai dám nhận mình là đảng viên đảng CS bởi họ nhận ra danh hiệu đó là điều đáng xấu hổ.

      Delete
  8. Bravo! Anh Chí Đức thật dũng cảm! Đây mới đúng là cú "Đạp lịch sự" vào mặt đảng cộng sản Việt Nam. Ngày toàn dân Việt Nam đạp vào mặt cộng sản nên lấy ngày 13 tháng 9 để ghi vào Lịch sử để thế hệ sau này có một ngày Lễ hội vui mừng tưng bừng gọi là "Lễ Đạp vào mặt bè lũ cộng sản bán nước Việt Nam"

    ReplyDelete
    Replies
    1. Bạn thật là một con người can đảm khi tuyên bố rời khỏi đảng CSVN dù biết rắng bạn sẽ gặp muôn ngàn khò khăn, bão táp.
      Xin đựoc ngả nón lá chào anh bạn.
      Cầu mong có đựoc nhiều đảng viên CS cũng sáng con mắt sáng lương tâm ra và can đảm như anh bạn .

      Delete
  9. Hi ! Hi !
    Anh đi đường anh , tôi đường tôi
    Tình nghĩa đôi ta có thế tôi
    Đã quyết không mong xum họp nữa
    Bận lòng chi nữa lúc chia phôi !
    ( Giây phút trạnh lòng - Thế Lữ )
    Tặng Chí Đức - Người đã viết đơn xin ra khỏi đảng cs !

    ReplyDelete
  10. Bạn đúng là người không vụ lợi, thật cảm kích; Bạn mới đúng là người Việt nam yêu nước hiện nay! Chúc bạn khỏe! I Love you!

    ReplyDelete
  11. Viễn Khách (Australian)September 16, 2012 at 3:58 AM

    Mừng anh bạn trẻ NC Đức đã tỉnh ngộ! 12 năm là khá lâu nhưng vẫn chưa trễ. Chúc cậu từ nay có được cuộc sống hạnh phúc thật sự với Tổ Quốc và Dân Tộc là trên hết!

    ReplyDelete
  12. Đây cũng đã có 12 năm tuổi đảng, ai đổi được 1 cuồn giấy vệ sinh ( chùi Đ ...I...T ) đổi liền ( Gỡ lại tiền đảng phí ... he he)

    ReplyDelete