Mõ SG - Qua đề tựa bài viết bạn đọc chắc sẽ nghĩ có lẽ đây là một đề tài biên khảo nhân chủng học về một tộc người có đuôi nào đó thời tiền sử. Thưa không, người "có đuôi" hiện đang sống quanh chúng ta, gần ta trong thế giới hiện đại ngày hôm nay.
Họ có mặt khắp nơi trên dải đất hình chữ S, từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, từ thôn quê tới thị thành. Họ thuộc nhiều thành phần trong xã hội: nông dân, công nhân, nhà giáo, nhà văn, kỹ sư, luật sư, thượng tọa, linh mục… Họ thuộc nhiều tộc người sinh sống chung trong đất Việt: người Kơ Ho, người Jarai, người Bana, người Mường, người Chăm… Họ chính là những người can đảm quên bản thân mình, hy sinh sự bình an gia đình để công khai đấu tranh đòi quyền làm con người trọn vẹn, đòi công lý và công bằng, đấu tranh cho một nước Việt Nam dân chủ và tự do, lên tiếng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh hải và lãnh thổ của dân tộc.
Họ là những người đại diện cho toàn dân Việt, công khai nói lên sự bạo tàn, gian ác của chế độ độc tài cộng sản. Họ can đảm tố cáo sự phản bội tổ quốc của bè lũ bán nước bằng lòng đánh đổi đất biển của dân tộc cho Trung Cộng để đổi lại, đảng của chúng còn được tiếp tục yểm trợ, cai trị và làm giàu bất chính.
Với chính quyền cộng sản họ là những mầm mống nguy hiểm cho sự tồn vong của đảng và cần phải loại bỏ. Nếu chính quyền độc tài này bắn được họ thì ngày nay không còn ai trong số những người đấu tranh công khai trên còn sống sót. Tuy nhiên, với hệ thống truyền thông ngày hôm nay, việc làm của Đảng CS không thể dấu diếm dư luận quốc tế và trong nước như những năm đầu sau 1975, vì thế họ đã buộc phải chùn tay trong ấm ức.
Để trừng trị những người này, chính quyền đã ra lệnh cho bầy Công An Nhân Dân bám sát theo họ ngày đêm như hình với bóng, thành một "cái đuôi" màu đen của ác quỷ.
Chúng khủng bố những người đấu tranh bằng điện thoại, đe dọa và lợi dụng gia đình thân nhân để dồn họ vào ngỏ cụt.
Sự đốn mạt hèn hạ của những người tự xưng “công an nhân dân, còn đảng còn mình” không bút mực nào có thể tả hết. Chúng cô lập đối tượng, áp lực mọi bề tứ phía như mê trận để người đấu tranh cảm thấy cùng đường cô đơn và nản chí. Công việc làm ăn bị hạch hỏi phạt vạ, các công ty xí nghiệp sa thải vì sợ vạ lây, chiếc đuôi bám sát cuộc đời đấu tranh của họ như con sam, báo cáo chỉ điểm mọi nơi họ đến và mọi người họ liên lạc.
Đê tiện và bỉ ổi nhất là chiếc đuôi cố ý dàn dựng tạo nên những tai nạn giao thông hay bắt tay với bọn ma cô cộng sản rình rập chờ cơ hội hành hung đánh đập những người có đuôi này. Bọn ma cô cộng sản không ai khác hơn là bọn công an nhân dân giả dạng mặc thường phục để tránh né dư luận và luồn lách pháp luật, bọn này biến hóa như ma quỷ, lúc mang tên «quần chúng tự phát» lúc khác lại là «thương bệnh binh» hoặc «cựu chiến binh» hoặc «tổ dân phố»...
Ngoài phương pháp cứng trên chúng còn áp dụng bàn tay sắt bọc nhung, mời gọi đối tượng đến uống trà, dụ dỗ, đề nghị những bổng lộc, những lợi thế trong cuộc sống và nhiều khi được tài trợ bằng tiền bạc để làm việc và cộng tác với họ. Chiêu thế cuối cùng của đám nô khuyển này là tạo cớ đề đưa họ vào tù với những mớ luật trừu tượng có thể chụp mũ và kết án cho bất cứ ai đang sống tại Việt Nam.
Tấm ảnh này chụp lúc Nguyễn Hữu Vinh vừa bị đánh, khi giáo dân kéo đến thì đám côn đồ chạy về phía có công an đứng.
Luật sư Lê Quốc Quân và nhà báo tự do Nguyễn Hữu Vinh là hai giáo dân nhiệt thành với giáo xứ Thái Hà
Theo như lời ông Quân thì các đối tượng ‘côn đồ’ này dùng tuýp sắt vụt vào ông ba cú ở những chỗ ngang đầu gối, vào đùi và ngang lưng trong lúc ông bỏ chạy và kêu cứu.
Đến cú vụt thứ ba vào ngang lưng thì ông ‘gần như khuỵu xuống không đi được nữa’, ông cho biết, nhưng may mắn cho ông là người dân gần đó nghe tiếng ông kêu cứu chạy ra thì hai đối tượng ‘bỏ chạy sang bên kia đường’.
Điều kiện đầu tiên để làm cán bộ nhà nước cộng sản là biết vâng lời một cách tuyệt đối và biết quỳ trước đảng.
Nhà nước không trông chờ cán bộ có năng lực hay không, một anh y tá cũng có thể làm thủ tướng, một chàng hoạn lợn giết heo cũng có thể làm bí thư đảng CSVN. Công việc của cán bộ là làm theo nghị quyết, nghị định và viết ra thật nhiều thành tích theo khuôn mẫu và công thức chung không cần sự sáng tạo đổi mới.
Nhà chị Bùi Thị Minh Hằng tại Vũng Tàu bị ném mắm tôm, rác rưởi
Một người có ý tưởng dấn thân vào chốn quan lộ trong chế độ này chỉ để có lợi thế vơ vét làm giàu cho cá nhân và cho gia đình mình, không một ai trong bọn họ từ cấp trung ương đảng đến anh bí thư xã, chàng thư ký thôn có một tham vọng và hoài bão đem lại đời sống ấm no và tôn trọng quyền làm con người của dân chúng. Với khả năng chích thuốc và hoạn lợn, chính quyền cộng sản đã làm thui chột nhiều thế hệ trẻ Việt Nam và cản trở mọi nỗ lực vươn lên của dân tộc. Mọi sự kháng cự và đe dọa sự tồn vong của đảng sẽ phải bị đàn áp bằng mọi cách, dù là cách đê tiện hèn hạ nhất.
Cuộc sống kinh tế đời thường để có những bữa ăn hằng ngày cho gia đình đang là mơ ước của người dân Việt, nhưng khi ai đó dám lên tiếng vạch trần sự bạo tàn và phản quốc hại dân của đảng cộng sản, nồi cơm của họ sẽ bị đập vỡ, gia đình sẽ gặp giông tố và sóng gió. Người có đuôi khi quyết định công khai lên tiếng đấu tranh đã dư biết những gì đang đợi mình phía trước. Họ thật sự đáng khâm phục và ngưỡng mộ. Việc liệt kê danh sách những người con ưu tú này của mẹ Việt Nam có thể không cần thiết, dân tộc sẽ nhớ đến họ. Tên của họ sẽ được lịch sử vinh danh. Họ đã hiên ngang dấn bước vào chông gai cho một lý tưởng cao đẹp.
Nhiều lần có dịp được trao đổi nói chuyện với những người có đuôi này, tôi đã hỏi họ: Bạn có cần tôi tổ chức quyên góp giúp bạn trong cuộc sống hằng ngày đang gặp khó khăn này không?
Công an côn đồ mặc thường phục tấn công, hành hung HT Thích Thanh Quang và Htr Lê Công Cầu trước sự khuyến khích và không can thiệp của tên Thượng úy công an mặc sắc phục. Một Sư cô nhào vào can thiệp nhưng sức quá yếu trước bạo lực công an. Ảnh PTTPGQT
Đa số đều trả lời: Được giúp đỡ trong lúc khốn đốn này chúng tôi rất cảm ơn, nhưng điều chúng tôi cần nhất hơn cả miếng ăn là được mọi người hưởng ứng, tham gia cùng chúng tôi đấu tranh cho tự do và công lý, cho một Việt Nam dân chủ.
Nhiều khi chúng tôi cảm thấy mình lạc lõng cô đơn giữa dân tộc mình. Đòi quyền làm người trọn vẹn chúng tôi đâu có lợi gì riêng cho mình. Đòi tự do dân chủ đâu phải là việc riêng của bọn này, lên tiếng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ là trách nhiệm chung của mọi người. Nhiều khi chúng tôi cảm thấy trơ trọi trần trụi khi nhiều người đi ngang lúc chúng tôi xuống đường biểu tình, họ nhìn chúng tôi như một nhóm tuồng hát đang diễn xuất.
Mơ ước chúng tôi chờ đợi không phải là những đồng tiền quyên góp nhưng là sự đồng cảm và đồng thuận của mọi người để tất cả chúng ta cùng đồng lòng hô to Việt Nam Muôn Năm.
Cảm ơn bạn thông cảm hoàn cảnh khó khăn của chúng tôi lúc này, nhưng nếu bạn và nhiều người khác cùng xuống đường đòi quyền làm con người tự do với chúng tôi thì áp lực của chính quyền bạo ác cộng sản trên chúng tôi sẽ vô hiệu lực.
Chúng tôi không thất vọng nhưng tin chắc rằng ngày ấy sẽ đến trong nay mai, ngày dã thú làm người sẽ chấm dứt, ngày đảng cộng sản lấy máu làm giàu sẽ qua đi, ngày hội ba miền đất nước trong tiếng reo mừng tự do làm người sắp đến gần.
Việt Nam Muôn Năm!
Đại đa số nhân dân nước ta đang ngủ quên quá lâu nên quên chưa tỉnh vì chỉ có khoảng 2000 - 3000 người HÀ NÔI & SÀI GÒN hô báo thức nên còn ít quá từ từ rồi sẽ có nhiều người tỉnh ngủ thôi và họ cùng dân tộc làm việc ....... thì bọn bán nước hại dân sẽ đi chỗ khác chơi thôi các bạn ạ ,chúc các bạn và tôi thêm nhiều nhiều nhiệt huyết
ReplyDeleteKhó nhất là làm cho những người ngu trung tỉnh ngủ!
DeleteTác giả dùng từ bầy công an rất hay- Có lẽ công an,an ninh VN là thứ ghê tởm nhất thuộc loại bầy thú cầm
ReplyDeleteCS là nấm độc mọc lên từ rác rưởi của chiến tranh
DeleteViệt Nam Muôn Năm! Đả đảo cộng sản!Đả đảo cộng sản!Đả đảo cộng sản!
ReplyDeleteTrái cà có cuống, cọng sản có đuôi. Cái đuôi của cọng sản là cái đuôi của loài yêu quái có 7 đầu và 10 sừng
ReplyDeleteBọn cầm quyền họ dùng từ mập mờ để đánh lận con đen đê tiện hèn hạ nên bắt bớ người biểu tình phản kháng,cho rằng phản động ko yêu nước....nhưng phải nói rõ là yêu nước thì ko nhất thiết phải yêu chế độ.....chế độ gì mà đi tới đâu tham nhũng tới đó mà luôn gào thét là cán bộ trong sạch mới ghê.
ReplyDeleteCộng sản Việt Nam là bọn tội đồ diệt chủng mà trùm là "hồ già". Hiện tại là Nguyễn Phú Trọng, tên tàu lai ác độc kia đó bà con.
DeleteTên công an côn đồ ép Hòa Thương vào tường để bóp cổ Ngài, nó có cặp mắt cướp bóc và du côn. Có lẽ nó là tên đầy tớ của bầy đảng Nguyễn phú Trọng.
Bọn CA bây giờ nó là chó săn mà.... Tiến hóa ... dở !
DeleteNhớ ngày xưa khi học môn địa lý nước Viêt Nam ,tôi còn nhớ rõ rành rành: Nước Việt Nam ta có hình chữ S,chạy dài từ ải Nam Quan đến mủi Cà Mau.Câu này luôn trong đâu óc tôi hơn năm mươi năm rồi.Lời học năm xưa vẫn còn đây,ải Nam Quan vẫn còn đó,nhưng chủ quyền thì đã đổi thay.Một đất nước bị mất đi một phần như thân thể con người chúng ta mất một phần.Những người cọng sản có thấu hiểu sự đau đớn và ô nhục này hay không ?Nếu họ đúng là những người yêu nước thật sự thì tại sao họ lại dâng đất cho tàu cọng trong khi đất nước Việt Nam này là của người dân Việt Nam chứ đâu phải của hơn ba triệu đảng viên đảng cọng sản.
ReplyDeleteViêt Nam này chắc chắn còn mất đất nữa nếu cọng sản còn trên đất nước này.
Bài viết hay, tôi xin có lời ủng hộ và lời cảm tạ đến với nhửng con người "có đuôi" đang quên mình đấu tranh cho đạo pháp, đất nước và con người Việt nam yêu dấu.
ReplyDeleteLoại vật CA bất lương, chúng đang nghênh mặt chúng lên, thách thức con dân nước Việt!
ReplyDeleteĐáng phỉ nhổ!