David Thiên Ngọc - Đứng trước tình thế hiểm nguy của đất nước VN. Sự nguy ngập quá rõ ràng ví như con tàu đang chìm vào lòng biển chỉ còn lại hình ảnh 1/3 thân tàu với chiếc mũi lấp ló lên trên mặt sóng và mọi người cùng nhau bấu víu - như cảnh con tàu Titanic - bám trên cùng là 14 tên mặt mày nửa người nửa ngợm, đu bám theo là cả một đám quần thần cá mè một lứa. Còn hành khách là nhân dân thì lớp đã chết trôi nổi lềnh bềnh, số còn lại thì loi ngoi lốp ngốp cũng đang trong cơn hấp hối. Vậy đâu là những chiếc thuyền con cứu nạn và những chiếc phao cứu sinh?
Để cứu vãn tình thế thập tử nhất sinh trước hết VN cần đổi thay toàn diện, đoạn tuyệt hẳn với màn đêm giông tố bão bùng mới có cơ may cứu thoát con tàu Quốc Gia đang chết lâm sàng.
Để cứu vãn tình thế thập tử nhất sinh trước hết VN cần đổi thay toàn diện, đoạn tuyệt hẳn với màn đêm giông tố bão bùng mới có cơ may cứu thoát con tàu Quốc Gia đang chết lâm sàng.
Thay đổi chính trị:
Đây là tâm điểm của vấn đề. Đã hơn 80 năm qua kể từ năm 1930, ông Hồ Chí Minh du nhập vào VN học thuyết Marxist-Leninist. Thực tế, ông HCM chỉ thực hiện theo chỉ thị của CS Quốc tế là Nga và Tàu. Mang cả một ảo tưởng với ý đồ nhuộm đỏ toàn thế giới. Thế nhưng qua trải nghiệm đã chứng minh sự sai lầm từ trong cốt lõi. Tuy nhiên trong quá trình bộc lộ ra cái sai trái chết người của học thuyết Mác-Lê thì giới lãnh đạo CS Quốc tế không thừa nhận cái sai lầm nguy hiểm đó mà luôn lấp liếm, che đậy và cái điệp khúc triền miên sai lầm - che đậy, sai lầm - che đậy... và cứ thế diễn ra mỗi ngày càng trầm trọng hơn. Hậu quả tất yếu là nghèo nàn, lạc hậu, băng hoại và rạn nứt. Trong hành trình che đậy sự sai trái đó thì phía nhà cầm quyền thực thi chính sách tàn bạo dã man và không từ một hình thức nào có thể. Kết cuộc, cả hệ thống CSCN đã sụp đổ liên hoàn với hiệu ứng Domino. Từ Đông Âu đến sào huyệt Mạc Tư Khoa rồi bức tường Bá Linh ngã quỵ hoàn toàn. Đó là sự sụp đổ của học thuyết Mark-Lenin.
Thế thì VN ta còn chần chờ gì mà không "đoạn tuyệt" với nó? Đoạn tuyệt một học thuyết đã gây ra cho hàng trăm triệu người trên thế giới phải chết đi một cách vô bổ, thật oan ức cho những người nằm xuống. Ngoài những kẻ tham vọng ra còn lại là vì mê muội lầm đường, có kẻ vì tai bay vạ gió... còn lại là dân lành thật oan ức và thê thảm.
Một thực tế trong nền chính trị mà đảng CSVN cầm quyền là sự cách ngăn và đối nghịch giữa ý thức hệ, hệ tư tưởng, chủ thuyết của đảng cầm quyền và sự thực tiễn bức thiết của cộng đồng xã hội quá lớn do đó có một sự đối kháng không khoang nhượng. Lãnh đạo của đảng thì hoàn toàn thối hoá, băng hoại đi ngược lại lý tưởng ban đầu của học thuyết mà họ kỳ vọng. Tuy ngồi trên chiếc ghế CNCS, học thuyết Marxist-Leninist nhưng mắt hướng tầm nhìn về thế giới tự do. Không phải họ nhìn về khung trời tự do đó là họ muốn đổi thay ý thức hệ, tích cực trong tư duy mà thực tế trong thẳm sâu ý đồ của họ là muốn lấy Tư Bản Chủ Nghĩa làm cứu cánh với một mục đích duy nhất và rất hạ đẳng là muốn bảo vệ cái thành quả cá nhân đã thu vén được trong quá trình áp đặt CNCS trên một xã hội mà họ làm chủ.
Cái màu cờ sắc áo ngày nào, cùng với những lời ca át cả sự suy nghĩ của mọi tầng lớp trong nhân dân kèm theo với lửa... đẩy cho xã hội không còn một sự lựa chọn nào khác giống như một dòng nước phải chảy theo hai bờ đê. Sự thể đó ngày nay không còn chỗ đứng nữa. Nói khác hơn là chính trong nội bộ đảng, chính quyền đã có sự bất đồng, xung đột và rạn nứt trầm trọng... đồng thời cái lý thuyết trong cương lĩnh, tôn chỉ mục đích của đảng không còn thuyết phục. Do đó tự thân đảng đã mất tính chính danh. Hiện tượng phân rã là điều tất yếu. Trong nội bộ đảng, chính quyền đã thế thì đối với nhân dân hẳn nhiên sẽ tự thoát thai, tự bức phá ra ngoài cái vỏ ốc, vượt khỏi cái bờ bao đã ngăn chặn dòng nước mà nó phải chảy đến nơi nó cần đến.
Ở bất cứ một xã hội nào, chính thể hay một học thuyết nào tính chính danh phải liệt vào hàng đầu. Không chính danh thì mọi lý thuyết, sức mạnh đều vô nghĩa. Sách xưa thánh hiền có dạy rằng muốn bình thiên hạ thì trước nhất phải "Chính danh" sau đó các phạm trù "Thành ý - cách vật - trí tri" mới tuần tự tiếp theo sau. Ví như dùng lực lượng quân đội, công an để bảo vệ Tổ Quốc, chống ngoại xâm, vỗ yên bờ cõi, xã hội yên vui, nhân dân hạnh phúc... thì các lực lượng trên đã có chính danh. Sau đó là tất nhiên mọi tầng lớp nhân dân trong xã hội ủng hộ và tiếp sức, mục đích sẽ đạt và thành công. Ngược lại dùng lực lượng đó để đàn áp, bắt bớ, hành hạ truy bức người dân, đi trái lại nguyện vọng của toàn dân phục vụ cho mục đích đen tối của một tập đoàn, cá nhân nào khác tức là tính chính danh không có. Thế thì bước tiếp theo của nó là cáo chung và huỷ diệt.
Đến đây thì nền chính trị phải đổi thay và đoạn tuyệt hẳn với chính thể đã suy tàn đổ nát. Không lưu lại một chi tiết nào cho dù một tế bào nó cũng sẽ là hạt bụi trong mắt của chúng ta hay có thể là một mầm mống ung thư khi nó dần dà phát triển theo thời gian.
Thay đổi Kinh Tế:
Như chúng ta đã thấy, con tàu kinh tế (KT) VN đã dần chìm hết 3/4 thân thể. Chìm từ những nguyên nhân sau:
- Trước hết là lối chỉ huy KT sai lệch, đi ngược lại tiến trình phát triển. Đó là hệ luỵ của nền chính trị sai trái tạo nên. Nền KT XHCN trong 10 năm 1975-1985 sau khi cưỡng chiếm miền nam VN, nền KT bao cấp thật lạ lùng đối với người dân miền nam VN. Nó biến đổi từ có ra không. Từ thịnh vượng với danh xưng là hòn ngọc viễn đông trở thành một xã hội không khác gì thời tiền sử. Những chi tiết khác nơi đây tôi không phải nhắc lại vì toàn dân VN đã rõ và đã quá thấm.
Song song với sự lạ lùng trong chỉ huy KT đó là sự dối trá. Gạt trên lừa dưới. Mạo nhận thành tích, thổi phồng ảo tưởng. Tạo ra một bức tranh KT toàn mỹ. Tập trung KT TƯ tập quyền. Mọi địa phương đều có thành tích vang dội, nhân dân ấm no hạnh phúc, xã hội ổn định... nhưng tất cả chỉ là bức tranh mà tập đoàn cầm quyền tự vẽ ra che lấp cho cái đói rách, đau khổ của nhân dân mà tiếng kêu than của họ không vượt ra khỏi luỹ tre làng, dòng nước không chảy thoát qua được con đê.
- Chính sách nông nghiệp thì chủ trương đất ruộng tập trung về HTX (mô hình nông nghiệp XHCN). Biến đồng ruộng, lúa gạo của từng hộ nông dân thành một cái kho trời được quản lý bởi những anh xuất thân từ rừng rú, bưng biền... trong bụng chưa hề có một chữ nào về bài học quản lý. Đúng là giao cho bầy chuột quản lý kho gạo của nông dân. Gạo thóc của chính mồ hôi nước mắt của chính mình mà khi đói phải dùng một con tem từ đảng ban phát để đổi lấy mấy cân gạo ăn cầm hơi lấy sức tiếp tục đổ xương máu mồ hôi...
- Công thương nghiệp cũng vẫn bài vở TƯ tập quyền, KT quốc doanh. Tiền của đổ vào các nhà máy, tập đoàn KT từ tiền thuế còm cõi của toàn dân. Đội ngũ quản lý ở lĩnh vực này cũng như bọn quản lý nông nghiệp. Trong đầu không có một chữ về khoa học kỷ thuật, quản trị kinh doanh, KT học thì như một đám khói sương mờ mịt... nhưng giả dối lừa đảo và nhất là túi tham thì vô đáy. Chính cái tham lam và gian dối của tập đoàn quản lý KT là con dao sắc bén cứa vào cổ nền KTVN bao năm qua đến nay đã tới hồi hạ huyệt! Bởi một mình một sân, vừa đá bóng vừa thổi còi. Múa gậy vườn hoang, vung tay quá trán, xem trên đầu chẳng có đất trời. Kèm theo là sự ngu dốt, hành xử theo cảm tính bản năng. Giống như "Hiệp sĩ mù nghe gió kiếm".
Những nét cơ bản nêu trên cũng đủ cho ta thấy một nền KT phải lột xác hoàn toàn và đoạn tuyệt với nền KT XHCN một cách dứt khoát không chần chờ nghi ngại.
Đến hôm nay mà tập đoàn lãnh đạo CSVN còn âm mưu "Tái cơ cấu" nền KT. "Tái cấu trúc" lại các tập đoàn KT đã làm đắm chìm đất nước. Đem những con sâu khổng lồ và ghê gớm hơn, mưu chước thâm độc hơn và túi tham sâu hơn để gấp rút cáo chung tiền đồ đất nước trước khi đầu thai về cõi khác.
Thay đổi Quân Sự, Bộ máy bảo vệ Tổ Quốc:
Xuất phát từ Chính trị - Kinh tế mà ra.
Quân đội, công an là lực lượng bảo vệ tổ quốc, biên cương, thành trì xã hội và nhân dân. Mục tiêu và nhiệm vụ đó là lời mở đầu cho bài học sơ đẳng khi bước chân vào binh nghiệp. Thế nhưng những giáo án đó đã được soạn sẵn trong chủ trương đường lối, chính sách của đảng cầm quyền.
Đối với CSVN, quân đội, công an không thực chất bảo vệ nhân dân mà nhiệm vụ trên hết là bảo vệ đảng. Trong khi mang vỏ bọc là QĐND, CAND nhưng trên thực tế trong thời gian qua đảng đả chỉ đạo QĐ-CA đàn áp dã man, cướp bóc tài sản, đất đai mồ mả tổ tiên của nhân dân mà những hình ảnh đó nhân dân trên toàn thế giới đã thấy. Thế mà bộ trưởng CA Trần Đại Quang vẫn với bản chất tráo trở, không biết hổ thẹn phát biểu trước Quốc Hội VN đang họp rằng "CA chỉ bảo vệ an ninh chứ không tham gia cưỡng chế". Thật xấu hổ. Trong khi ông Đỗ Hữu Ca - Đại tá GĐ công an Hải Phòng, người chỉ huy cưỡng chế đầm nhà của nông dân Đoàn văn Vươn ở Tiên Lãng HP lại huênh hoang về thành tích của mình như sau: "Phải nói rằng việc hiệp đồng tác chiến cực kỳ hay. Tôi bảo, không có cuộc diễn tập nào thành công bằng cuộc diễn tập lần này. Một là, anh em cơ động dùng thuyền để tiếp cận là chưa có bao giờ trong giáo án, đã phải dùng thuyền nan để chèo vào, bí mật áp sát mục tiêu đấy. Đánh mũi trực diện nghi binh ra làm sao. Rồi là tác chiến vòng ngoài, vòng trong thế nào. Tôi nghĩ là rất hay, có thể viết thành sách. Tôi nói với các đồng chí Thường trực rằng đây không phải kế hoạch tập trận nhưng đúng là phải rút kinh nghiệm, cái này nó rất là hay, có sự kết hợp giữa địa phương, giữa công an, quân đội, biên phòng rất là đẹp, đâm ra không có gì phải phàn nàn về cái chuyện ấy cả". (VnMedia, 8/1)
Trong lúc lãnh đạo cấp cao thì ươn hèn, cúi đầu với giặc như ông Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh khi đi dự hội nghị Bộ trưởng QP Asean (ADMM-6) 2012 ở Phnompenh khi nói về tranh chấp ở biển đông không dám nói động đến tên của thiên triều vì sợ phạm thượng.
Trang bị vũ khí
Lực lượng QĐ có đông và mạnh như thế nào mà trong tay chỉ là vũ khí thô sơ thì cũng chỉ là con số không. Như xưa kia khi giặc Pháp xâm lược VN. Các phong trào khởi nghĩa của các chí sĩ như Nguyễn Tri Phương, Nguyễn Thiện Thuật, Đinh Công Tráng, Nguyễn Trung Trực, Hoàng Hoa Thám... Quân dân hào khí ngất trời, Vua bỏ ngai vàng dấn thân vào rừng kháng chiến, thảo hịch Cần Vương lãnh đạo toàn dân (Vua Hàm Nghi) đánh giặc. Chính danh và nhuệ khí cùng lòng yêu nước dâng trào... nhưng trong tay các chiến sĩ của các phong trào chỉ là giáo mác, súng ống thô sơ và tự chế như Cao Thắng để đối địch lại với súng tiểu liên, trung liên đại bác thì thất bại cũng là điều dể hiểu. Tuy rằng trong đó cũng có những nhân tố phản bội làm tay sai cho giặc góp phần đưa đến thất bại của các phong trào khởi nghĩa.
Ngày nay với khí tài, vũ khí và các phương tiện khác như máy bay, tàu chiến hiện có của quân đội CSVN hoàn toàn lạc hậu. Số còn tồn đọng do Nga Tàu cung cấp trước kia thì đã lỗi thời. Số thu lượm được trong chiến tranh thì số lượng không đáng kể nhưng so với vũ khí hiện đại thì nó cũng thuộc loại nên cho vào lòng biển. Các máy móc liên lạc truyền tin quân đội cũng thuộc loại già nua chỉ được xem là kỷ vật.
Nhưng trang bị vũ khí hiện đại cho quân đội VN là cả một vấn đề nan giải. Nguồn cung cấp từ đâu? Nga, Tàu ư? Điều chắc chắn là không thể. Vì nguy cơ bị xâm lăng và sự đương đầu của VN ở Biển Đông và biên giới là TQ và mối quan hệ Nga-Trung đang dần ấm lên, hai nguyên thủ quốc gia vừa có cuộc gặp ở Bắc Kinh. Thế thì hai nguồn cung cấp vũ khí để trang bị cho QĐNDVN từ hai nước trên là không thể.
Địa chỉ duy nhất mà VN hướng đến là Mỹ. Thế nhưng Mỹ đang cấm vận vũ khí đối với VN. Đầu tháng 6/2012 bộ trưởng QP Mỹ Leon Panetta có chuyến công du đến VN. Tập đoàn CSVN trải thảm đỏ đón chào ngài Panetta và chính Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng cùng đại tướng Phùng Quang Thanh đã ngỏ ý xin Mỹ bỏ cấm vận vũ khí đối với VN. Và VN có nhu cầu trang bị và mua sắm các loại vũ khí sát thương đồng thời có cơ hội nâng cấp, sửa chữa các loại vũ khí và các phương tiện khác còn lại trong chiến tranh. Tuy nhiên, trước sự thỉnh cầu của lãnh đạo CSVN, về phía Hoa Kỳ đưa ra điều kiện phải kèm theo là "Nhân quyền" cho VN. Một viên thuốc đắng mà CSVN đang dị ứng. Nhân quyền là bản tuyên ngôn cáo chung chế độ CS.
Thêm một vấn đề nan giải cũng không kém phần quan trọng là tài chính. Trong lúc KT kiệt quệ, các tập đoàn KT quốc doanh thi nhau xà xẻo nguyên khí quốc gia. Nợ nần chồng chất không biết đến khi nào trả nổi. Với số nợ của các tập đoàn doanh nghiệp VN không dưới 120 tỉ USD. Các nước trên thế giới thì ngao ngán ngoảnh mặt từ chối và đình chỉ các chương trình viện trợ vốn ODA vì tham nhũng ở VN đã đến hồi bất trị.
Đem cả giang san 4000 năm cơ đồ dựng nghiệp của tổ tiên ra đánh cược hay sao?
Thay đổi Văn Hoá - Giáo Dục
Lĩnh vực này cũng không kém phần quan trong. Bởi một chế độ nào sai lầm về văn hoá thì có thể giết chết muôn loài. Gần một thế kỷ qua nền văn hoá VN xuống cấp trầm trọng, đang trên đà lao dốc không phanh. Hệ luỵ lôi kéo theo là băng hoại đạo đức, kỷ cương giềng mối nhân tâm băng rã. Cho dù là dã thú cũng không bao giờ ăn thịt đồng loại. Nhưng con người xã hội CNCS còn tệ hại hơn nhiều là con tố cha, vợ tố chồng, cháu tố ông bà người thân và giết hại lẫn nhau, làm nhục trước cộng đồng XH một cách thê thảm. Bởi vì đâu? Vì cái học thuyết, chủ nghĩa man rợ tạo nên một nền văn hoá cực kỳ đốn mạt.
Một nền giáo dục rừng rú, dối trá, lọc lừa... ngoài phục vụ cho cái chính sách, chủ trương đường lối của đảng CSVN ra, tự trong bản thân hạ đẳng của tập đoàn vô văn hoá, vô giáo dục quản lý nghành giáo dục gây ra nữa. Ngoài vấn đề hủ bại, vô đạo đức trong hàng ngũ giáo dục thiết tưởng không phải nói thêm vì nó đã đầy trên xã hội ai cũng biết và đã thấy. Ở đây chỉ nhắc thêm những việc mà ngoài chủ đích làm suy tàn nền văn hoá giáo dục xã hội ra thì đội ngũ trên cũng đã vô trách nhiệm đơn giản như sai lỗi trong sách giáo khoa, trong vở tập viết của HS lớp 1 nhất là hình ảnh diễn đạt trong bài toán lớp 1- có 10 ngón tay bị đứt lìa 2 ngón... thì hình ảnh này không xem là phản cảm nữa mà phải nói là "Rùng Rợn" mới đúng. Thế mà cái hình ảnh đó gieo vào đầu trẻ thơ trong một thời gian quá dài. Gần 10 năm qua hàng ngũ giáo viên, đội ngũ quản lý ngành giáo dục ở đâu? Đúng là tất cả đã mắc phải "Tứ chứng nan y" hết rồi. Gần đây mới được phát hiện ra và nói lên điều bức xúc lại là phụ huynh học sinh! Nếu là một phụ huynh học sinh ở trong giới lao động nghèo khổ thiếu sự may mắn trong học hành hay một nông dân ở vùng quê hẻo lánh thì lại thêm một gáo nước lạnh tạt trên đầu cả một tập đoàn tự xưng là đỉnh cao trí tuệ.
Với một nền văn hoá giáo dục như vậy thì cụm từ "CÁO CHUNG-ĐOẠN TUYỆT" với CNCS là hoàn toàn xứng đáng.
Tất cả những lĩnh vực nêu trên là những bộ phận cơ yếu của đất nước VN hiện nay. Muốn được trường tồn, xây dựng lại cơ đồ nghiệp lớn của dân tộc để chống chọi với hoạ mất nước thì nhân dân VN chỉ có một con đường duy nhất là thay đổi toàn diện, đoạn tuyệt với CNCS là nguyên nhân, là thủ phạm đã gây ra bao thảm hoạ, tang thương, điêu tàn trên đất nước VN gần một thế kỷ qua.
Ngày 17/6/2012
David Thiên Ngọc - Kể từ khi đảng CS khống chế hoàn toàn và độc diễn trên vũ đài chính trường VN, thành lập nên chính quyền XHCNVN do đảng CSVN lãnh đạo tuyệt đối thì hai từ Tổng Thống hầu như xa lạ và bị lãng quên trên mọi nẻo đường đất nước.
Theo qui luật tự nhiên thì trên vạn con đường kể cả hữu hình hay vô hình, tâm linh hay hiện thực luôn luôn đều có ngả rẽ. Mặc dù có những con đường dài hun hút nhưng rồi cũng có nẻo quan hà...
Những con đường đó là những con đường của tư tưởng. Có những con đường tư tưởng sáng, là lối đi tưởng chừng như độc đạo nhưng rồi vẫn có những ngả rẽ. Có những ngả rẽ hướng tới một khung trời xán lạn hơn, cải thiện tô bồi thêm qua quá trình thời gian điểm tô và rút tỉa. Có những con đường là bước ngoặc, là một sự đổi thay toàn diện và trái chiều. Sự đổi thay là những tia sáng phát ra từ những ngọn đèn, và có những ngọn đèn là nguyên nhân của sự cháy bùng và hủy diệt... Do đó để khắc phục và tránh đi cái hiểm nguy có thể phát ra từ sự tích cực nhưng thiếu kiểm soát, ta cần đến lĩnh vực Tri thức.
Tri thức của loài người chúng ta từ xưa đến nay luôn biến thiên theo chiều dài lịch sử.
Những tư tưởng, chủ nghĩa giáo điều, phi thực tế, phi nhân bản chỉ được giấu kín bằng một thứ quyền lực được phát sinh và tạo dựng lên từ những thế lực của tập đoàn sản sinh ra hệ tư tưởng đó, chủ nghĩa đó. Lịch sử loài người đã chứng minh rằng cái phương tiện để che đậy những điều cần che giấu để phục vụ cho cái giáo điều, phi nhân bản đó chỉ là những màn sương mỏng, sớm tan biến dưới ánh sáng, cho dù ánh sáng đó là từ mặt trời hay chỉ là ánh sáng từ những ngọn đèn.
Phạm trù "Tri Thức" bao hàm cả "Học Thức" và "Trí Thức". Giới trí thức VN chúng ta đa phần ngày hôm nay được lớn lên hoặc sinh ra sau năm 1975. Đây là giới trí thức trẻ, hầu như tất cả được đào tạo từ mái trường XHCN, đã lớn lên và phải hấp thụ, phải tiêu hóa một hệ tư tưởng mà chính quyền CSVN đã soạn sẵn và lấy từ giáo án của CS Quốc Tế là Nga và Tàu.
Như như lịch sử đã chứng minh, mỗi con người chúng ta là một ngọn đèn. Những ngọn đèn hữu thức có thể làm sáng căn nhà. Nhưng những ngọn đèn cũng có thể hủy diệt căn nhà xiêu vẹo, ô hợp, đổ nát... không còn đủ sức để tạo ra cái không gian ấm áp khi mùa đông sắp đến, bằng chính ngọn lửa vô thức của nó.
Đã là con người khi sinh ra và lớn lên là đã có tri thức. Đó là sự nhận thức được những việc mình cần phải làm và không nên làm - theo qui luật tự nhiên. Sau đó tiến lên một bậc cao và dài đó là trường lớp. Nơi đây tuổi trẻ được đào tạo qua một hệ thống văn hóa tư tưởng mà xã hội đó soạn sẵn tùy theo hệ tư tưởng chính trị mà nước đó đang theo. Xem chương trình giáo dục của VN hơn mấy chục năm qua thì rõ.
Những hiểu biết của những người được đào tạo qua trường lớp tạm gọi là hàng "Học Thức". Nhưng cũng từ cái gốc là học thức này, tất nhiên nó là nguồn sinh khí dồi dào, sẽ bộc phát những luồng sáng lung linh. Giai đoạn này có thể xem là giai đoạn mở đầu cho ngưỡng cửa trí thức. Giống như một viên kim cương bị bao phủ bởi một lớp tạp chất bên ngoài trong thời gian qua đã được gọt đi bởi những bàn tay của thợ thủ công, cho dù là thợ giỏi hay vụng cũng chưa phải là vấn đề. Nhưng từ đây mới là lúc viên kim cương đó cần có tay thợ giỏi hay môi trường ánh sáng tốt để nó có thể tỏa sáng lung linh.
Dân tộc Việt Nam ta có lòng quả cảm và thông minh, do đó cho dù ở dưới mái trường nào chăng nữa, bị áp đặt nhồi nhét những hệ tư tưởng, văn hóa, đạo đức nào thì sự sáng tạo, ngộ biến tùng quyền sẽ được phát huy, sẽ đối kháng lại và tự đào thải cái tối, cái xấu, cái phi giáo dục, phi văn hóa, giả tạo vô luân... Tất nhiên ở đây cũng có một thiểu số lầm đường lạc lối, u mê không nhận thức sự xấu xa mà cắm đầu chạy theo quỷ dữ. Do đó, dù thực tế làm chúng ta có những băn khoăn, lo âu khi đa số giới trẻ VN bị áp đặt hấp thu một nền văn hóa của mái trường XHCN, cuối cùng thì bản chất dân tộc cũng sẽ thắng, cũng giúp chúng ta phá tan gọng kiềm của những chủ nghĩa ngoại lai.
Từ bậc thềm "Học Thức" là bệ phóng cho hàng ngũ "Trí Thức". Tất nhiên ở đây không tuyệt đối phải là có bằng cấp gì, xuất thân từ trường lớp nào mới sẽ trở thành trí thức. Nhưng cái vốn học nó là một kho tàng tiềm ẩn sự hiểu biết. Tới đây ta mới nhìn thấy rằng giai đoạn bùng phát tư duy, phát kiến sáng tạo, ứng dụng khôn ngoan và hợp lý cái sở học mà giới học thức đã tích lũy, nung nấu trong thời gian dài cho dù xuất thân từ nền văn hóa, giáo dục nào. Cái thành quả ấy sẽ đem lại những bông hoa rực rỡ là những ánh đèn lung linh làm tươi đẹp cho xã hội.
Song song với hàng ngũ trí thức ngời sáng trên, tạm gọi là "Trí thức Dấn thân", trong xã hội ta hiện tại cũng có một số trí thức tuy không tiêu cực, không đi ngược lại nguyện vọng của toàn dân nhưng thụ động, cầu an và chỉ chú tâm vào lĩnh vực chuyên môn của riêng mình. Còn những mặt tích cực khác của xã hội thì không quan tâm. Có người gọi đó là "Trí thức Trùm mền (chăn)".
Theo tôi, đã là trí thức là phải biết dấn thân, biết lo cái lo của xã hội, biết trăn trở trước niềm đau của Tổ quốc. Bởi cái hạnh phúc (bao hàm cả nhân quyền, dân chủ, tự do...) của toàn dân trong đó có chính bản thân và gia đình mình không tự trên trời cao rơi xuống, không từ một đấng vô hình nào ban tặng cho mà phải lăn xả, đấu tranh đôi khi phải đổi bằng xương máu. Trong cái nhiệm vụ thiêng liêng cao cả này người trí thức phải là kẻ đi đầu, phải là ngọn đuốc soi đường cho toàn dân tiếp bước. Người trí thức phải hiến thân làm lửa, lúc đó nhân dân sẽ là gió thổi bùng lên cho cháy rực sáng trời đêm, xóa tan tăm tối mịt mùng, đốt cháy độc trùng cỏ dại đã làm cho đất nước điêu đứng tang thương.
Đến thế kỷ 21 này tôi nhìn chung dân tộc VN hầu hết là ở hàng học thức và trí thức. Có nghĩa dân trí ta đã tiến một bước dài. Nói thế không phải tự mãn rồi cho là đủ và dừng lại là chí nguy.
Nói Về Tổng Thống:
Như từ đầu bài viết tôi đã nói hai từ Tổng Thống đối với xã hội VN từ sau năm 1975 hầu như đã chìm vào quên lãng. Tuy nhiên như tôi đã đề cập ở phần trên, cho dù một con đường nào có là vạn dặm rồi cũng phải có khúc quanh và ngả rẽ. Xã hội đất nước ta gần bốn mươi năm chìm trong máu và nước mắt... tôi không muốn nhắc lại ở đây về vấn đề máu và nước mắt của toàn dân ta đã đổ ra chi cho thêm đau lòng. Tôi chỉ muốn nói những gì có thể được để xoa dịu bớt niềm đau.
Sự đổi thay để cải thiện cuộc sống là điều phải có.
Vùng lên để bảo vệ sự tồn vong là việc phải làm.
Đã là con người trên xã hội không ai muốn mãi mãi mò mẫm trong đường hầm tăm tối, đói khát khổ đau! Có điều chưa tìm thấy ánh sáng lóe ra từ một góc tối nào mà thôi.
Đã là một sinh linh thì luôn đối kháng lại sự đe dọa cướp đi mạng sống cho dù ở loài động vật nào.
Dân tộc VN qua bao thập kỷ phải chịu đau khổ dưới áp bức, bạo tàn, phải chứng kiến bao cảnh trái ngang, ngược ngạo, buộc phải sống trong sự dối trá, đảo lừa. Chủ nghĩa CS, chế độ XHCN và guồng máy công an trị đã bắt người dân phải dối trá với tự bản thân mình. Nói như một nhà văn VN (tôi tạm không nêu tên vì quá khứ đã qua nhắc lại thêm tội nghiệp) cách đây hơn 20 năm lần đầu tiên được thăm Hoa Kỳ. Các phóng viên Mỹ đặt câu hỏi:
- Tình hình văn học, viết lách ở VN đã được thông thoáng hơn chưa thưa ông?(ý nói bị gò bó theo một chiều)
- Hiện giờ tình hình văn học, viết lách nói chung đã được "Cởi Trói".
- Thế thì lâu nay ai đã trói các ông? có phải T. Ư đảng CS đã trói?
- Không ai trói chúng tôi cả! Chúng tôi tự trói mà thôi.
- Từ xưa nay chưa ai tự đào huyệt để chôn mình!
- ..........
Câu chuyện hơn 20 năm mà giờ này tôi ngẫm nghĩ lại còn thấy xót xa, buồn cho đất nước có những đứa con khi đem chuông đi đánh xứ người mà bản chất dối trá không dấu được. Mà ở đây lại tự dối trá chính mình mới là điều đáng nói.
Quay lại vấn đề trên. Tất nhiên xã hội VN cần phải có một cuộc đổi thay. Mà phải đổi thay toàn diện. Bởi, nếu như một chiếc áo có sờn vai hay rách đi đôi chút thì ta vá lại nếu ta chưa có điều kiện thay áo mới. Nhưng bản chất chiếc áo vẫn là chiếc áo chỉ khác nhau mới cũ mà thôi. Còn xã hội VN ta thì không thể như thế được. Giữa Đại Nghĩa và Hung Tàn không cùng chung một lãnh địa. Giữa Thánh Nhân và Quỉ Dữ không có mẫu số chung.
Ở đây tôi không muốn người khác nghĩ tôi là cố chấp là cực đoan. Tôi là một người VN yêu chuộng hòa bình, ghét phản bội dối lừa. Tôi mong muốn đất nước tôi tự do, dân tộc tôi hạnh phúc. Nhưng con đường đi đến tự do, hạnh phúc đó không đơn giản chút nào.
Điều quan trọng là phương cách và đường lối đổi thay.
- Đổ máu ư? Tất nhiên là cả dân tộc VN trong đó có tôi không ai muốn vì máu Lạc Hồng đã đổ quá nhiều rồi. Nồi da xáo thịt biết bao phen.
- Đấu tranh hòa bình đòi hỏi CS rút lui khỏi vũ đài chính trị VN và đem lại hạnh phúc ấm no cho dân ư?. Điều này viển vông. Bởi ai cũng hiểu là CS không bao giờ chịu từ bỏ quyền lực và thành quả vật chất một cách dễ dàng một khi chưa hoàn toàn sụp đổ.
Hòa giải hòa hợp dân tộc ư? Chỉ là điều trong phim ảnh kịch nghệ mà thôi. vì bản chất dối lừa, xảo trá, thủ đoạn gian manh nó nằm trong máu và tế bào CS rồi. Nó sẵn sàng phát lộ ra khi có điều kiện và tàn ác sẽ không từ bỏ một ai. Các bạn đã có bao giờ sống chung với lũ chưa? Ngày nào ta chưa được cập bến lên bờ thì ngày đó lũ sẽ nhấn chìm ta bất cứ lúc nào. Mà kéo dài thời gian sống chung thì người với lũ ai hơn ai???
Trình độ dân trí dân tộc ta ngày nay đã tiến xa một bật khả quan. Tất nhiên nhân dân VN không thể để bị lừa thêm lần nữa. Và những bộ óc thật sự là trí tuệ cùng những nhà trí thức dấn thân chắc chắn sẽ có một con đường, một giải pháp hợp lý và tất nhiên sẽ hợp lòng dân. Đây là giờ phút mà hồn thiêng sông núi đặt tất cả trách nhiệm và niềm tin lên trên vai những người trí thức. Vong linh của tổ tiên Âu Lạc sẽ giúp cho các anh thêm nghị lực để chèo chống con thuyền quốc gia cập bờ tự do dân chủ.
Vấn đề một vị Tổng Thống tương lai cho VN thật ra không khó. Có một điều tôi khẳng định rằng: Dân tộc VN dân trí đã cao, trí thức không hiếm, nhận thức của toàn dân không còn lạc hậu như ngày xưa. Lẽ tất nhiên người đứng đầu dân tộc không thể là một anh trình độ trường làng! tư tưởng không thể thấp hèn, cơ hội, không biết dấn thân cho tiền đồ tổ quốc. Thu vén tư lợi cá nhân trên thân xác của muôn ngàn bá tánh.
Như vậy ta cũng đã hiểu nhân dân VN sẽ chọn cho mình một vị Tổng Thống như thế nào rồi. Bây giờ ta không còn phải băn khoăn ai sẽ là Tổng Thống mà hãy cùng nhau nhìn về một hướng cùng các nhà trí thức dấn thân yêu nước tiến lên. Con đường của họ đi hẳn là tươi sáng, đạp đổ bạo quyền há phải sợ chông gai?
Tôi nghĩ ngày ấy tất cả chúng ta là những vì sao sáng bao quanh vầng trăng rằm tỏa khắp ngàn phương.
Ngày 14/6/2012
Cám ơn David Thiên Ngọc, chúng tôi mong muốn những nguyện vọng chân chính của tác giã và nhân dân Việt Nam sớm trở thành hiện thực, ĐCSVN phải thay thế chứ không thể thay dổi.
ReplyDeleteĐúng ... Phải đọan tuyệt với cộng sản ,hảy thành lập nền đệ tam cộng hoà cho nước VIỆT NAM được hưng thịnh phú cường ,tự do dân chủ nhân quyền ,tam quyền phân lập rỏ ràng.
ReplyDeleteThay đổi toàn diện cái chính thể cộng sản hiện nay là điều mà toàn dân vn mong muốn. Riêng bầy đàn vua tập thể ba đình thì vẫn cố thủ gìn giữ điều 4,đễ được độc tài cai trị hại dân bán nước. Lúc này dân tộc ta phải có hành động,mới tự cứu lấy dân tộc mình và tổ quốc mình thôi .
ReplyDeleteBảo họ là trung thành với chủ nghĩa cộng sản tức là khen ngợi họ còn tí phẩm chất cách mạng, trong khi họ chỉ còn biết có vinh thân phì gia, còn đảng còn mình!
ReplyDeleteKhông nên ngây thơ chính trị như vậy Tác Giả David Thiên Ngọc àh .
Ai có tâm huyết với đất nước đều thấy cần phải có sự thay đổi. Vấn đề là làm thế nào để thay đổi ? Không cương lĩnh, thiếu tổ chức, không được ủng hộ từ ngoài thì lấy đâu ra thay đổi. Ngay cái việc vận động Việt kiều đừng gửi tiền về nuôi chế độ cũng không làm nổi, huống hồ là làm những việc to lớn hơn. Dân VN chưa bao giờ đi trước được thời đại, đó là cái vận mệnh của dân tộc. Đợi cho chính thể này nát bấy rồi dân mới đứng lên xây dựng lại thì đất nước biết bao giờ mới tiến bộ bằng người đây.
ReplyDeleteNgười lãnh đạo có Tài thì biết nhìn xa trông rộng, biết nhận ra người nào là tài giỏi đức độ, kẻ nào là tiểu nhân nịnh thần. Người lãnh đạo có Đức thì sẽ thu phục được nhiều người tài giỏi đi theo mình, có tính khiêm tốn lắng nghe lời nói phải, biết lo việc đại sự hơn là cá nhân và gia đình. Vì vậy mà trong sách "Đông Chu Liệt Quốc" mới có câu: "Người tài đức ra làm việc nước thì nước giàu mạnh, xưa nay đã từng có. Kẻ bất tài ra làm việc nước mà nước giàu mạnh, xưa nay chưa có bao giờ". Điển hình là bọn lu7 manh ngu dốt chính quyền lảnh đạo đất nước Việt Nam ngày nay >>> XUỐNG HỐ CÃ NƯỚC .
ReplyDeleteTrước thời ông TT. Ngô Đ Diệm và thời ông TT. Nguyễn V Thiệu Saigon của miền Nam VN đã có mỹ danh là 'hòn ngọc Viễn đông ' .... Sao sau năm 1975 thời cộng nô mất mẹ nó mỹ danh '' hòn ngọc Viễn đông '' vậy ta !!!! Đỉnh cao trí tệ lảnh đạo giỏi quá , tốt quá mất mẹ luôn cái Hoàng Sa , Trường Sa , Ải Nam quan, Thác Bản gióc, Suối Phi khanh, vùng Biển Bắc Việt, tàu cộng tràn ngập trên toàn cỏi Việt Nam ....v..v... Nghĩ không ra , Lảnh đạo thời nay có phải người Việt hay bọn tàu ô trá hình đây nữa !!!!
DeleteNhìn mặt Nguyễn Tấn Dũng và 14 con cá tra Ba Đình chỉ muốn mửa. Không thể trồng hay tìm được trong tập đoàn đỉnh cao trí tệ Ba Đình 1 gương mặt và đạo đức tạm tạm ..... Ăn nhậu, phá hoại, đục khoét tài sản, đê tiện, tàn ác và ngu dốt làm mất thể diện quốc gia dân tộc là sự nghiệp cao cả của bác cháu hồ tặc .
ReplyDeleteChúng ta giống như đang ở trong cái nhà lá vậy đó.
ReplyDeleteNếu bùng lên 1 chút lửa thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng của tất cả.
Tốt nhất là chúng ta nên Ném cái nhà đó xuống cống và xây móng làm nhà Cao tầng Đẹp đẽ hơn.
Ném 14 con chó ghẻ xuống cống luôn. Liệng Cống cái bọn dám Lồng Kiếng Thằng già dân tộc.
Nam Mô A Di Đà Phật hộ trì cho dân tộc Việt.
Việt Nam cần "thay đổi toàn diện"
ReplyDeleteĐúng là như thế nhưng cách nào? Thay thế ĐCSVN bằng một đảng khác - điều này có nghĩa lật đổ chính quyền hiện nay và thành lập một chính quyền mới theo chủ trương của cụ Phan Bội Châu tam quyền phân lập ở VIỆT NAM.
Phản đối đảng CSVN tham ăn , tham ghế , bán nước .
ReplyDeleteĐường ta đi không khó,nhưng RẤT KHÓ vì lòng của chúng ta NGÁỊ NÚI SỢ SÔNG.
ReplyDeleteTất cả HÃY tạo cho bản thân có nhiều NGHỊ LỰC và ĐỪNG CÓ SỢ HÃI GÌ CẢ.Đường TA TA CỨ ĐI.
CHÚC TẤT CẢ THÀNH CÔNG THEO Ý MUỐN.
KÍNH CHÀO.