Hoàng Thanh Trúc - Tôi hướng dẫn cho con gái mình tuổi 17 học sinh lớp 11, xem thêm phần mềm đồ họa mới giới thiệu chuyên sâu chi tiết về cơ thể học trên Laptop, say mê tò mò tìm hiểu, lát sau nghe con thỏ thẻ:
- Ba à! Cũng có điểm thú vị, sao hình thức cơ thể người trong tổng quan nó cũng na ná như cấu trúc của “bộ máy xã hội” chúng ta ngoài đời quá nhỉ?
Tôi cười, gật đầu:
- Con thấy sao?
- Thì… cũng vô vàng là chi tiết khoảng chừng chứ không thể kiểm kê chính xác nổi, đa dạng hình thái, màu sắc, có thứ “siêu” tinh vi mắt thường không thấy được có thứ thô kệch. Nhìn cũng ước đoán ra trọng lượng nhưng tất cả hầu như có giá trị và trách nhiệm cho từng chức năng khác nhau tùy vị trí, gần như là không thể thừa. Và cũng như “nhà nước” của bộ máy xã hội người, nó cũng phải liên tục được chỉ huy điều hành bởi bộ “processor” (vi xử lý) trên não bộ để mọi vận động ăn khớp với nhau đồng bộ hoàn hảo tạo nên “sức khoẻ” tốt nhất cho cơ thể lớn khôn, chỉ cần một vài chi tiết trục trặc không còn đồng bộ nó sẽ làm mình “bệnh nặng hay nhẹ” ngay, theo con hình dung như vậy!
Tôi thầm tự hào trong cái tư duy so sánh như trẻ thơ thú vị nhưng gần với thực tế của con gái mình vì vậy tôi khuyến cáo:
- Con hình dung khá chính xác trong trường hợp này. Bộ máy xã hội và cơ thể người trong chừng mực nào đó cũng giống nhau trong nguyên tắc vận hành. Vậy thì con phải biết quý, yêu, có trách nhiệm với cơ thể của chính mình, không bạc đãi, lạm dụng bất cứ bộ phận nào, cố gắng chăm sóc, lắng nghe toàn thân để điều chỉnh sữa chữa kịp thời cho cơ thể lớn khôn “tốt nhất” như con nghĩ...
Định quay đi, nhưng tiếng nói lẫn trong tiếng cười nho nhỏ của con gái như kéo tôi trở lại:
- Nhưng… Ba à! Cơ thể thì mình chủ động được trách nhiệm tuy nhiên “cơ thể” của bộ máy xã hội có chỗ này hình như hơi… khác. Khi mọi thứ vật giá cứ tăng lên vùn vụt hay tiền quỹ trong trường lớp con tự nhiên cũng nhiều hơn đến chóng mặt và hôm qua phải trả thêm tiền “dịch vụ theo yêu cầu” thì bà ngoại mới có ngày chính thức giãi phẩu mắt, biết là vô lý nhưng Mẹ cũng chỉ bóp bụng chắc lưỡi, lắc đầu, móc túi, bất lực cam chịu…
Mặc nhiên xã hội hay mọi điều không thể là tuyệt đối tuy nhiên tôi không thích cái từ ngữ “bất lực cam chịu” hình thành như một dấu hằn trong tiềm thức, tư duy ở nhân cách của con mình buộc tôi ngồi xuống kéo ghế gần lại lướt lên bàn phiếm lần vào mấy trang web rồi chỉ cho con gái tôi…
Mới đây 20/5/2012 Toàn bộ Quảng trường Ratchaprasong trung tâm thủ đô Băngkok ThaiLan rộng lớn cùng 3 tuyến đường chính và các tuyến phụ cận qua khu vực này tràn ngập một rừng người 50.000 Áo đỏ. Đây là cuộc biểu tình nhằm kỷ niệm tròn 2 năm ngày xảy ra sự kiện chính trị biểu tình đẫm máu nhất tại Thái Lan (19/5/2010 - 19/5/2012)
“Một lãnh đạo Mặt trận Dân chủ chống độc tài cho phóng viên VOV thường trú tại Thái Lan biết, hơn 800 xe ô tô chở lực lượng Áo đỏ từ các tỉnh đổ về Bangkok đã không bị lực lượng an ninh Thái Lan làm khó dễ, những hành lang cứu trợ nhân đạo đã được chính quyền đưa ra nhằm chuẩn bị trong trường hợp khẩn cấp.
Một sân khấu lớn dựng lên cùng hàng trăm màn hình, loa phóng thanh… dựng dọc các tuyến đường xung quanh để những người Áo đỏ có thể tự do theo dõi được diễn biến bên trong.
Trên diễn đàn, lãnh đạo Mặt trận Dân chủ chống độc tài thay nhau lên phát biểu, kêu gọi Chính phủ và bộ máy Tư pháp đẩy nhanh quá trình điều tra, tìm ra thủ phạm đích thực. Đề cập việc hiện nay các chính đảng Thái Lan cũng như các tổ chức chính trị xã hội, kể cả phe đối lập đều nhất trí việc sửa đổi Hiến pháp để việc biểu tình trong tương lai sẽ an toàn hơn không lập lại thảm cảnh đổ máu như đã xãy ra cách đây 2 năm.
Cuộc biểu tình của khoảng 50.000 người Áo đỏ tại trung tâm thủ đô Bangkok sau đó đã kết thúc một cách êm đẹp chiều 20/5, ngoài dự kiến của lực lượng bảo vệ an ninh thủ đô Bangkok.” (VOV).
Trả lời báo chí liên quan vụ biểu tình lớn nhất của các nhóm nhân dân ở Philippines phản đối tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc đối với bãi đá ngầm Scarborough trên biển Đông..
Chính phủ Philippines nói không can dự vào cuộc biểu tình thứ Sáu 11/05 tại Manila, người phát ngôn của Tổng thống Abigail Valte nói tự do biểu đạt những thỉnh nguyện chính đáng được tôn trọng trong Hiến pháp nước này. Ngoại trưởng Philippines Albert del Rosario cũng cho biết các cuộc biểu tình có tính tự phát cá nhân vì lòng yêu nước "Chúng tôi không can thiệp vào",
Và ông Edwin Lacierda, Người phát ngôn của tổng thống Philippines, nói thêm, chính phủ nước này sẽ không làm gì để ngăn chặn các nhà hoạt động tổ chức biểu tình trước Đại sứ quán Trung Quốc ở thủ đô Manila nếu người biểu tình không có hành vi quá đáng.
“Chúng tôi khẳng định với Trung Quốc rằng, chính phủ chúng tôi không liên quan vụ biểu tình… Chính phủ không kích động. Đó là do các cá nhân công dân yêu nước thực hiện. Họ cảm thấy cần bày tỏ ý kiến của mình về vấn đề lãnh thổ chủ qyền quốc gia”, ông Lacierda khẳng định. Ông nói, chính phủ không thể chặn những người biểu tình vì “hiến pháp của chúng tôi bảo vệ quyền tự do biểu đạt và quyền tụ tập trong hòa bình”. Các cá nhân công dân đổ xuống đường để thể hiện lòng yêu nước. Đó là quyền của người biểu tình trong việc biểu đạt ý kiến của họ về một vấn đề cụ thể”, “Điều này là riêng biệt không liên quan với quan hệ của chúng tôi với Trung Quốc.” Người phát ngôn của tổng thống Philippines nói với báo chí.
Tôi giải thích cặn kẽ vấn đề này với con mình rằng: Không phải mọi lúc mọi nơi trên thế giới là “bất lực, cam chịu” như Mẹ con trên quê hương mình. Con nên hiểu rẳng tại Thái Lan hiện nay khó mà tìm thấy được một Bệnh viện nào mà thiếu giường nằm hay bác sĩ, nói chi một giường bệnh có đến 3, 4 người, chui nằm luôn dưới giường, nền nhà (nơi nhiểm khuẩn cơ hội rất cao như trong các bệnh viện VN) hay thuê lều bạt như cắm trại trong khuôn viên để ăn ngủ chờ điều trị như tại một BV ở thủ đô Hà Nội báo đăng mới đây hay trong giáo dục, cấp mẫu giáo và tiểu học (cấp 1) tại Thái, đầu niên học, thầy cô giáo nơi trường toạ lạc phải đi từng nhà trong khu vực “săn lùng, năn nỉ, thuyết phục” phụ huynh cho con em đến tuổi tới học trường mình hoàn toàn miễn tất cả 100% các loại phí, còn hỗ trợ đồng phục, dụng cụ học tập theo tiêu chuẩn Quốc gia. Họ phải chịu khó bỏ công như vậy vì nếu không đủ túc số, trường ấy sẽ bị đóng cửa, thầy cô giáo sẽ thất nghiệp “treo nồi”. Trong khi Việt Nam, ngay tại thủ đô HàNội phụ huynh phải thức trắng đêm, thiếu điều dẫm đạp, đánh nhau mới mong cho con có được một chỗ ngồi mẫu giáo hay lớp 1vỡ lòng, v.v… Bởi vì đâu? Vì Thái Lan họ có nhiều đảng phái chính trị giám sát cạnh tranh lẫn nhau trong phục vụ vì quyền lợi trực tiếp của người dân. Không giống duy nhất độc tài một đảng cộng sản cầm quyền như VN muốn làm sao thì làm.
Hàng thế kỷ qua trong hồ sơ tham nhũng tại tòa án Băngkok không hề có những hồ sơ của viên chức Chính Phủ làm “bốc hơi” hàng núi tiền khổng lồ từ mồ hôi nước mắt của người dân đóng thuế như Vinashin (hơn 4 tỷ USD) hay Vinalines (gần 2 tỷ USD) như ở VN.
Tất cả đều do họ, những rừng người “áo đỏ” hay “áo vàng” là chủ nhân thật sự của đất nước Thái Lan chứ không phải là đảng phái hay Chính Phủ cầm quyền. Họ dấn thân hành động vì trách nhiệm với xã hội, coi xã hội như chính cơ thể mình sẵn sàng đổ máu hay đánh đổi cái chết vì trách nhiệm ấy, điển hình là sự kiện chính trị biểu tình đẫm máu nhất tại Thái Lan 19/5/2010, hàng trăm người dân đã bỏ mạng để bảo đảm rằng khi nhân dân cần, lên tiếng và biểu thị thì không thế lực nào ngăn được trách nhiệm đó của họ với xã hội và xã hội này có tốt đẹp thì cũng chính là cơ thể của toàn dân tộc Thái Lan. Hệ quả từ dư âm máu và nước mắt của cuộc biểu tình ấy đã làm cho vị thủ Tướng đương nhiệm thất cử.
Hình ảnh biểu tình ở Phillipines cũng như thế, còn cao hơn một bậc – Khi mà đất nước, Quốc gia không thể của riêng đảng phái hay Chính phủ nào mà nó là “một cơ thể trong mọi cơ thể” của người dân, khi an ninh lãnh thổ Quốc gia bị đe dọa mọi người dân như thấy cơ thể mình nhuốm đau họ biểu thị phản ứng chống lại nơi mang đến niềm đau đó là bình thường, tất nhiên (hoàn toàn trong ôn hoà) điều này mọi chính quyền phải biết ơn họ thay vì đàn áp hay chống phá, ác cảm, như nhà cầm quyền CSVN ở nước ta hiện nay.
Chắc chắn dân tộc 3 quốc gia Việt Nam,ThaiLan và Phillipines là không giống nhau nhưng để tồn tại và độc lập như hôm nay bởi do lòng yêu nước thì cả 3 không thể khác. Nhưng không giống như Chính phủ ThaiLan hay Phillipines, nhà cầm quyền CSVN hiện nay lại ác cảm, ngược đãi người dân mình tỏ rõ lòng yêu nước rất khác biệt với 2 Quốc gia kia.
Tôi hỏi con gái mình: Theo con, lý giải điều này như thế nào cho thỏa đáng.
Con gái tôi tủm tỉm cười nói:
- Có thể bộ “processor” (vi xử lý) trung tâm trên não bộ xã hội XHCN của đảng CS Việt Nam chúng ta hiện nay được thiết kế có sử dụng một số “chip” vi mạch và bộ nhớ (memory) lập trình theo kỹ thuật thương hiệu nhượng quyền made in China nên khi hoạt động nó giống China.
Cần thiết phải thay ngay bằng một bộ “processor” thuần chủng 100 % Made in Việt Nam thì họa may “biểu tình và tôn trọng lòng yêu nước của nhân dân” mới được tôn trọng giống Phillipines và ThaiLan.
Dũng cảm lên các bạn ơi!
Đặng Chí Hùng - “…Đi lên, đi lên trên hoang tàn tà xây dựng ngày mai…”Tôi xin mượn một câu trong bài hát “Cờ bay trên thành cổ quảng trị” để mong muốn quê hương thay đổi. Với chúng tôi, những người còn trẻ, quá khứ chỉ được nghe qua báo, đài, sách vở… Nhưng những gì đã qua và những gì đang xảy ra trên quê hương Việt Nam khiến chúng ta phải xây lại tất cả từ hoang tàn. Đó là từ hoang tàn đúng nghĩa, chúng ta chẳng còn gì ngoài một đất nước cam phận làm nô lệ Trung Cộng và xã hội bất công.
Tại sao người ta sợ sự thật?
Vấn đề sự thật ở Việt Nam không còn là điều gì quá xa xỉ trong thời đại Internet bùng nổ. Tuy nhiên đó mới chỉ là một nửa sự thật. Qua tìm hiểu tôi nhận thấy phần lớn dân chúng vẫn chỉ biết sự thật dưới dạng mù mờ. Họ có thể đọc lướt qua trên mạng hoặc nghe truyền tai theo kiểu “buôn dưa lê’ vì thế thông tin tam sao thất bản. Cộng với việc bộ máy tuyên truyền của cộng sản ra sức bóp méo sự thật, công an bắt bớ, ngăn chặn thông tin sự thật nên việc hiểu cặn kẽ vẫn là điều khá xa lạ với đa số nhân dân. Vấn đề tuyên truyền cho họ là vấn đề bức thiết nếu muốn đi tới dân chủ thực sự.
Tuy vậy, có một bộ phận khác ngoài những kẻ cầm quyền cộng sản ra cũng là lực lượng chúng ta cần đánh giá đúng. Đó là những người biết sự thật, hiểu sự thật nhưng họ vẫn sợ. Họ là ai?
Đó là những người có nguồn gốc cha anh là cộng sản, được hưởng lợi từ cộng sản hoặc họ đang làm việc cho cơ quan công quyền của cộng sản (chức vụ nhỏ) và cuối cùng là những người có thể làm bên ngoài nhà nước nhưng có sự móc nối lợi ích thiết thực với cộng sản. Đối tượng này hoàn toàn là những người có suy nghĩ, có tri thức và có điều kiện tiếp nhận đầy đủ thông tin nhiều chiều. Họ biết rõ, thậm chí nhiều sự thật nhưng họ vẫn cố tình lờ đi, đánh lận con đen để giữ cho được đảng cộng sản. Sâu xa hơn họ sẵn sàng làm con tắc kè hoa đổi màu để ủng hộ dân chủ. Nhưng trong con người họ vẫn sợ một điều đó là sự thật. Vì sao? Vì nếu sự thật khi được phanh phui đầy đủ thì họ sẽ mất tất cả từ uy tín, quyền lực, tiền bạc. Lực lượng này họ thừa thông minh để hiểu rằng dân chủ sẽ phải đến và cộng sản sớm sẽ bị tiêu diệt. Nhưng họ vẫn cố gắng uốn nắn con đường dân chủ tất yếu đó có lợi hơn cho họ với việc hướng chúng ta đến một ngã rẽ khác.
Tóm lại, những người này là những người thông minh, có học nhưng họ sợ trả thù khi cộng sản sụp đổ. Quan điểm của tôi là những người dân chủ thực sự sẽ không trả thù họ như những gì cộng sản đã làm trong cải cách ruộng đất và sau 1975 ở miền Nam… Nhưng tòa án nhân dân sẽ xét xử họ theo đúng quy luật của tự nhiên và pháp luật của dân chủ. Họ sẽ không còn đặc quyền đặc lợi như khi còn cộng sản nắm quyền hoặc con đường dân chủ sống chung với cộng sản. Nhưng họ nên nhớ cái mà họ được đó là sự thanh thản tâm hồn và sâu xa hơn là cái phúc cho con cháu họ theo quy luật nhà Phật. Cái phúc đó sẽ còn là cái phúc của cả dân tộc mà họ cũng là thành viên trong đó. Tôi tin rằng nền dân chủ thực sự chỉ trừng trị thích đáng những kẻ cẩm đầu, những kẻ có tội trực tiếp, còn những người liên quan như tôi nói trên hãy thành thật với lòng mình để dân tộc được ấm no, dân chủ. Họ đừng dùng bình phong cuối cùng là cộng sản vẫn có thể sửa chữa, ông Hồ vẫn là vị thánh để hướng dân tộc ta đến một con đường sai lầm. Con đường đúng đắn là một cuộc cách mạng, một xã hội mà ở đó không có bóng dáng cộng sản.
Một xã hội dân chủ không cộng sản
Theo tôi, con đường đúng nhất là con đường dân chủ không có cộng sản. Người ta có thể cho rằng vẫn có thể “Sống chung với Lũ” theo một lối lý luận rằng: Bản thân cương lĩnh đảng cộng sản đề ra là tốt, các nước đông Âu vẫn sống chung với cộng sản có sao đâu. Về việc này tôi xin trình bày như sau:
Vấn đề đâu tiên, cương lĩnh của đảng cộng sản lấy đấu tranh giai cấp làm chủ đạo. Vấn đề này là một vấn đề sai lầm. Nó tạo ra một tiền lệ xấu trong việc đem lại sự phát triển của xã hội và tạo ra chủ nghĩa sắt máu, ác độc. Đảng cộng sản chủ trương độc tài, ngay từ đầu nó đã tìm cách thủ tiêu các đảng phái đối lập. Một xã hội dân chủ phải có đa nguyên đa đảng để thúc đẩy phát triển. Việc để lại cái mầm xấu sau khi (giả sử đi theo con đường dân chủ sống chung với cộng sản thành công) là điều hết sức có hại cho xã hội. Đảng cộng sản bản thân từ lúc thành lập đã chủ trương dùng lời lẽ mị dân để tiến hành độc tài và vơ vét. Những khẩu hiệu tốt đẹp của họ nên ra chỉ là bánh vẽ và họ làm hoàn toàn ngược lại. Tôi xin nêu ví dụ ngay bản thân hiến pháp và ông Hồ đã khẳng định phải có tự do báo chí. Nhưng ngay từ lúc đó đã không có tự do báo chí chứ đừng nói đến hiện tại. Ngay từ lúc đầu họ đã dùng những hình ảnh anh hùng như Lê Văn Tám… không có thật để kích động chiến tranh phi nghĩa. Vậy lý do cho rằng cộng sản có ý tưởng, cương lĩnh tốt đẹp là không đúng. Bản thân cái cương lĩnh tuyên truyền cho nhân dân của cộng sản chỉ là một nửa của sự thật là họ đã để dưới những khẩu hiệu tốt đẹp kia một cái dao, một gọng kìm để xiết cổ dân tộc. Người ta có thể biện hộ việc ông Hồ đưa đảng cộng sản vào Việt Nam là điều tất yếu của bối cảnh lịch sử khi có nhiều nước theo cộng sản thời đó. Nhưng họ lại quên rằng ngay cả những nước châu Á, Đông Nam Á như Sing, Thái.. vào thời điểm lịch sử đó dân trí cũng không hơn gì ta. Rõ ràng ông Hồ và đảng cộng sản Việt Nam đã sai từ ban đầu, sai từ bản thân, nội tại thì không có lý do gì tồn tại trong xã hội dân chủ mới.
Vấn đề thứ hai đó là việc có nhiều ý kiến cho rằng ở Đông Âu hay như nước Nga to lớn vẫn tồn tại việc dân chủ hóa đi đôi với sự tồn tại của đảng cộng sản. Nhưng chúng ta nên nhớ rằng. Một xã hội dân chủ ngoài việc có sự đa nguyên đa đảng còn phải có dân trí và nền kinh tế phát triển. Các nước Đông Âu nói chung và Nga nói riêng có thể sống chung với cộng sản vì những nước này dân trí họ khá cao về mặt bằng chung. Họ nhận thức rõ ràng việc đảng cộng sản là một mối nguy hiểm thường trực nên đảng cộng sản không làm gì được. Hơn thế nữa bản thân đảng cộng sản ở những nước này đã thay đổi khác hẳn với những tư tưởng của đảng cộng sản Việt Nam. Họ tiến bộ hơn và có tư tưởng dân tộc hơn hẳn đảng cộng sản Việt Nam. Đơn cử như việc Liên Bang Xô Viết sụp đổ chính là sự thay đổi nhận thức của đảng cộng sản. Hay việc các nước Đông Âu, dù khi đảng cộng sản họ cũng đặt dân tộc lên vị trí khá cao nên họ đã thay đổi để hợp với tư tưởng, tình hình thời đại. Cộng sản ở những nước này nói chung đã có sự thay đổi tiến bộ rõ rệt. Cộng sản ở đó khác hẳn cộng sản ở Việt Nam tham quyền, cố vị và sẵn sàng bán đất đai cho giặc ngoại xâm. Như vậy càng có thể khẳng định không thể để đảng cộng sản Việt Nam tồn tại trong xã hội dân chủ mới.
Tôi với mong muốn có sự dân chủ thực sự cho Việt Nam và cầu mong những ai còn giữ trong mình nỗi sợ hãi của thời đại, của nỗi sợ trả thù hãy suy nghĩ lại. Tương lai của chúng ta còn ở phía trước. Làm việc tốt cho dân tộc bản thân tất cả sẽ thanh thản tâm hồn. Và cao cả hơn, dân tộc Việt Nam, những người dân chủ thực sự sẽ đầy khoan dung, độ lượng. Khi đó, sức mạnh đoàn kết đến từ dân tộc ta sẽ rất to lớn. Nó là cơn sóng thần cuốn trôi đảng cộng sản và những kẻ phản dân hại nước ra khỏi xã hội mới. Xã hội dân chủ đó là của chúng ta, con cháu chúng ta. Hãy dũng cảm nhìn vào sự thật các bạn ơi!
05/06/2012
VN có cái chế độ nghèo nàn và tồi tệ nhất thế giới,trên TG còn bao nhiu nước theo chế độ độc tài này nữa,nghèo đói,lạc hậu,dân trí thấp,lãnh đạo thi ngu,bán nước,tham quan,ức hiếp dân lành,thằng Minh Râu là thằng tội đồ thiên cổ,diệt chủng dân Việt .... Hy vong Vn sẽ như Lybia tương lai gần cho Dân Việt thoat` ách nạn cộng sản .
ReplyDelete"Tôi không làm nhục các Anh như các Anh làm nhục Tôi
ReplyDeleteTôi cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi Tôi
Tôi chiến đấu cho Tự Do của người dân
"Tôi có công mà không có tội
Lịch sử sẽ phê phán, xét đoán các anh là giặc đỏ hay Tôi là Ngụy
Cá anh muốn giết Tôi, cứ giết đi- Xin đừng bịt mắt
Đã đảo cộng sản ......... Việt Nam muôn năm.......".
Lời của Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn trước khi bị bọn cộng sản Việt Nam vi phạm hiệp định Geneva về tù binh, hành quyết tại sân vận động Cần Thơ vào ngày
14/8/1975
http://www.youtube.com/watch?v=6lZdCiWjos8
Còn nhiều , nhiều nữa...những anh hùng vô danh VNCH thà chết chứ không đầu hàng cộng sản . Xin cám ơn Bạn Cần Thơ đã nhắc lại lời nói hào hùng mang đậm nét nhân văn của một Đại Tá QLVNCH
DeleteMột cuộc cách mạng Hoa Sen ....chỉ có khi ý tưởng dân chủ thực sự được gieo mầm chăm sóc và phát triển trong lòng mọi người dân.
ReplyDeleteKhông ai làm thay chúng ta cả.
Con đường chỉ có khi nhiều người bước chân qua.
Hãy thông tin tuyên truyền đến từng người dân.
Hãy đến với từng người dân kết nối họ lại
Hãy sống trong lòng dân.
Nhân dân là nguồn sức mạnh trong mỗi chúng ta.
Bao giờ thì caćh mạng HOA SEN cuả Việt nam mới nổ ra ? Mong qúa ...
DeleteChỉ có chế độ tự do dân chủ thì đất nước mới không của riêng ai, ai có đủ bản lĩnh tài năng thì được tham chính, còn ai không làm được việc thì bị đào thải. Những chế độ cộng sản, phong kiến hay độc tài thì đất nước là của những kẻ cầm quyền, họ làm gì tùy ý, đất nước thịnh suy gì cũng mặc kệ, miễn chúng được vinh thân phì gia.
ReplyDeleteChúng ta, những người tốt sẽ trở thành những huyết cầu của tổ quốc tạo ra sức đề kháng để chống lại và tiêu diệt những điều xấu xa trong xã hội và giúp cơ thể đất nước ta khỏi bệnh, thông qua báo chí lề dân thì sức đề kháng của chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh và bệnh tật sẽ nhanh khỏi. Mong một ngày gần đây.
ReplyDeleteNam mô a di đà phật!
Tôi sẽ xin góp một ngọn nến cho phong trào dân chủ, tự do. Hỡi các đảng viên cs, hãy vì đất nước trên hết mà ủng hộ phong trào tự do dân chủ để đất nước được thịnh vượng cho chính con cái của mình... Ngược lại, nhơ nhuốc cho cả gia đình con cháu không gì gội rửa được !
Delete14 tên trong cái gọi là "Bộ Chính Trị" là những con thú vật hay sao mà đối xử với dân chúng cũng như những con thú vậy? thằng nào cũng tham nhũng, thằng nào thấy bọn Tàu phù cũng sợ, đàn em chúng mày ăn cướp của dân ở khắp mọi nơi, khi bọn Tàu nó xâm lăng VN bọn chúng mày chạy đi đâu?
ReplyDeleteCả một tập đoàn lãnh đạo Đất Nước là " đầu đất trí tuệ" thì chúng chẳng thèm học hỏi ai đâu, chúng là vô đối rồi mà. Được cái ba hoa và tham nhũng nhất thế giới, chúng tưởng rằng có thể lừa cả thế giới và che mắt được nhân dân mình...lầm rồi, sẽ có một ngày cả Dân tộc này sẽ hỏi tội chúng mày.
ReplyDeleteTất cả cũng bỏi vì đảng đứng trên Đất Nước. cho nên đảng là tất cả, muốn gì được nấy. Đảng kiêu căng và tự tại, coi mình là Vua là Chúa không sợ gì cả. Vì thế dân Việt mình mới khốn khổ như vậy. Biết đến bao giờ cái đảng khốn nạn cộng sản này mới bị tiêu diệt ? Nếu tất cả chúng ta không đứng lên đạp đổ chúng. Hãy vùng lên hỡi đồng bào cả nước
ReplyDeleteĐến khi nào mới thấy dân Việt xuống đường rầm rộ như dân Thái và dân Phi (như được thấy ở trong hai tấm hình ở bên trên) nhỉ ???
DeleteNhân dân VN nhất định thắng ! Độc tài đảng trị sớm muộn gì cũng bị loại bỏ !
Delete