Nghĩ rằng với tình nghĩa Anh em Đồng đạo cùng chí hướng phục vụ Đạo pháp và Dân tộc, tôi tâm tình kể lại thời niên thiếu xa xưa của tôi là: Năm 1945 lúc vừa tốt nghiệp bậc tiểu học, tôi cũng như Anh Võ Văn Ái cùng sinh hoạt trong Gia đình Phật tử Hướng Thiện tại Huế, khi nghe Hoàng đế Bảo Đại thoái vị trước cửa Ngọ Môn với câu nói: “Thà làm dân một nước độc lập còn hơn làm Vua một nước Nô Lệ”. Câu nói bất hủ, đầy lòng yêu nước này in vào tâm thức non trẻ của chúng tôi, nên sau này năm 1946/1954 chúng tôi đã tham gia phong trào Việt Minh chống Pháp trong danh xưng “Học sinh kháng chiến” tại trường Khải Định, tiền thân của Quốc học Huế ngày nay. Qua phong trào vận động bải khóa “Trần Văn Ơn” tại Huế tôi đã bị Phòng Nhì quân đôi Pháp và Phòng An Ninh bắt giam hơn 5 năm.
Riêng anh Ái cũng bị bắt nhưng giam cách biệt, và đươc Trung tướng Nguyễn Ngọc Lể, là bạn thân tình của ba anh Ái, anh Ái đươc thả đâu mấy tháng sau. Tiếp nối cuộc đời lưu lạc, chúng tôi không còn có dịp được gặp nhau, mãi đến cả hằng mấy chục năm sau, cho đến lúc anh Ái và chị Ỷ Lan về Chùa Viên Thông (Atlanta), cùng với tên sư Giác Đẳng đi lạc quyên tiền năm 2012 ? Trong nhiệm vụ lập Ngôi Chùa Phật Quang cho Giáo Hội mới có dịp tái ngộ. Tôi và anh Ái tuy xa cách nhưng xem nhau như anh em một nhà vì đồng cảnh ngộ trong bước đường dấn thân phục vụ Đất nước - Dân tộc - Đạo pháp. Kẻ trước người sau năng nỗ nên lạc đường, bị lường gạt trong giai đoạn đầu nhưng kịp thời thức tỉnh quay lưng chống lại bọn cộng sản gian manh kể từ ngày phong trào đấu tố cải cách ruộng đất xảy ra ở Miền Bắc.
Nhưng hôm nay Bà lại “Ác Tâm” dùng câu chuyện này để chụp mủ chúng tôi.
Thưa Bà, bị tù tội chính trị thời Pháp nhưng tôi vẫn tri ân nền văn minh Pháp quốc vì trong lao tù tôi vẫn đươc phép tự học và tự nộp đơn dự thi Tú tài I năm 1953, ngày đi thi có cai tù dẫn đi . Tuy đã quay lưng với cộng sản sau 1954, nhưng vẫn còn mong muốn thống nhất đất nước qua tổng tuyển cử 1956 của HĐ Genève nên tôi đã bị Ông Diệm giam tù hơn 2 năm, tuy nhiên ngày nay tôi vẫn nhớ ơn Tổng Thống Diệm qua phương diện đạo đức. Chế độ Cộng Hòa đã không cấm đoán người dân tiến thân trong bước đường học tập, tiến thân để phục vụ Dân tộc, chính vì thế mà Tôi đã được thi vào ngành Sư Phạm và tốt nghiệp Đại Học Sư Phạm năm 1960 tại Saigon. Qua 15 năm trong ngành Giáo Dục VNCH (5 năm dạy lớp, 7 năm giữ chức vụ Hiệu trưởng Trung học Bình Long và Long Thành và 3 năm giử chức vụ Thanh tra Trung Học đặc trách các trường thuộc Khu III Học Chánh).
Sở dĩ tôi phải dài dòng về đời tư ra đây là để giải tỏa câu hỏi mang tính chụp mũ độc ác của Bà là: “VVA và NTQ theo “Việt Minh Cách Mạng Đảng”??? Đã giết bao nhiêu người trong vụ Mậu Thân Huế? “ Thưa Bà. Tết Mậu Thân Tôi đang là Hiệu Trưởng Trung Học Bình Long, còn Ông Ái đang ở Pháp? Bà có người thân bị cộng sản sát hại. Mọi người gốc Huế cũng đều có hoàng cảnh như Bà, nhưng họ không dùng lòng căm thù trút bậy lên người khác trong mục đích cốt gây chia rẽ trong GHPGVNTN. Ngay khi viết lời bình về trận Giặc Từ Thiện, chính tôi không đưa tên một ai, để độc giã tự phán đoán tự tìm hiểu…
Sau khi Foundation T. Thiện Minh bị Ông Tổng thư ký Võ duy Linh rút tên và giải thể qua các lý do mà cãm nghĩ riêng tôi là hợp lý: Hội Từ Thiện mang tên bậc Đại Tăng của Giáo Hội, mà sinh hoạt độc lập ngoài GH, không trực thuộc VP2 - VHĐ. Ở trên đất nước tự do này muốn lập bao nhiêu Hội Từ Thiện cũng được, cứ việc làm tốt thì mọi người sẽ tham gia. Tại Atlanta này không cần có một Hội Từ Thiện nào nhưng khi cần giúp đở, có Cô Phan Kim Ty đứng ra đại diện kêu gọi, hô hào là mọi người đóng góp mỗi lần có cả 3 đến 4 ngàn đô, không ai thắc mắc vì tiền cúng dường Cô làm rõ ràng, minh bạch. Thế nhưng cái Hội Từ Thiện T.Huyền Quang chỉ thấy đâu hơn ngàn mà sao mỗi lần có người góp ý với TÂM ĐẠO như Đ/h Huê Lộc thì sau đó cũng có bài phản bác, sân hận để chuyển qua đề tài moi móc, mạ lỵ hai vị cánh tay mặt và cánh tay trái của Đức Tăng Thống là Võ Văn Ái và Lê Công Cầu?
Hai vị nầy do Cố Đức Tăng Thống HT. Thích Huyền Quang và Hội Đồng Giáo Phẩm trong nước đề cử! Trong lúc Đức Tăng Thống Thích Quãng Độ chưa có một lời than phiền hay chê trách! Hai vị này làm việc vì Đạo Pháp, góp chút công đức phụng sự cho GHPGVNTN, đâu có dành giực chức vụ với ai, nếu Ai đó nghĩ rằng mình có Tài năng, Đức độ hơn họ thì cứ việc: Một, về nước sống thay thế đ/h Lê Công Cầu - Một, đầy đủ uy tín để lên diễn đàn Liên Hiệp Quốc tranh đấu đòi Tự Do Tôn Giáo - Tự Do Dân Chủ - Tự Do Nhân Quyền cho Việt Nam! Cống hiến chút công lao cho đạo pháp và đất nước, làm sao thu phục lòng tin của Đức Tăng Thống, của chư Phật tử mới đáng quý. Chứ đừng ở đó để chực moi móc nói xấu gây chia rẽ nhau chỉ làm lợi cho CS. Đạo Phật là đạo Từ Bi Hỹ Xã, không đem trò bươi móc mạ lỵ đả phá nhau, nhất là trong giai đoạn cộng sản cố tình phân hóa, chia rẽ tiêu diệt công đồng cũng như GHPGVNTN như hiện nay. Những kẻ đánh phá Phật giáo trong lúc nầy là tiếp tay cho CS thi hành nghị quyết 36.
Thưa Bà Nguyên Chiếu, Bà lấy chuyện lúc tôi tâm tình với Đồng đạo, để hôm nay Bà đưa ra tố cáo tôi là theo “VIỆT MINH CÁCH MẠNG ĐẢNG?” Đảng nầy do Bà đẻ ra? Đảng này tôi chưa từng nghe bao giờ. Người ta nói “Biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe” . Bà Hương Trần đã từng dạy bảo Bà nhiều rồi. Riêng tôi chỉ cầu nguyện hai Ông, Bà nếu biết: Thương yêu Giáo Hội. Thương yêu Đức Tăng Thống thì hãy thương yêu thật lòng của một Người Con Phật. Chứ đừng giả dối nói qua đầu môi chót lưởi.
Chúng tôi đã “ Lầm ” khi kết bạn với Bà.
Kính chào: Nguyên Thanh.
Ngày 31 - 8 - 2017.
No comments:
Post a Comment