Wednesday, December 4, 2013

Công an bắt người vô cớ và đánh đập người dân tập luyện Pháp Luân Công ngay sau khi trở thành thành viên của hội đồng nhân quyền LHQ

 photo luatrung.jpg


Trần Quốc Sơn  - "Đối với bản thân tôi (Trần Quốc Sơn - kỹ sư môi trường), sau khi đưa tôi vào phòng thì khoảng 6-7 người không mặc cảnh phục ra vào tra hỏi và đánh đập tôi liên tục với hình thức: Một hay hai người tra hỏi còn người kia thì đánh. Với ba người đầu tiên, vì thấy họ không mặc cảnh phục nên tôi hỏi danh tính của họ thì họ liền dùng hai tay đấm liên tục vào mặt và thái dương của tôi, sau đó họ yêu cầu cung cấp thông tin về cá nhân tôi và việc tôi tập luyện Pháp Luân Công. 

Vì tôi thấy mình không vi phạm pháp luật nên tôi chỉ trả lời một số vấn đề, còn những vấn đề riên tư tôi không trả lời thì họ cho người khác (người tự xưng là Vũ Văn Bình mặc quần đùi áo thun tự xưng CATP trong phần thu âm) vào dùng giẻ cuộn tay để đấm liên tục vào mắt, hai bên thái dương, quai hàm, bụng, sườn, thúc gối vào bụng tôi. Vì thấy tôi vẫn không nói gì, người hỏi bước ra ngoài để người này ở lại dùng ghế xếp bằng inox phang liên tục vào đầu và mặt tôi hết cái ghế này đến cái ghế khác, đồng thời thêm một người nữa nhảy lên bàn và đá liên tục vào mặt tôi.”... 

*

Ngày 13/11/2013 Việt Nam lần đầu tiên trở thành thành viên Hội đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Tưởng rằng sau khi là thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ, Việt Nam sẽ tôn trọng Nhân quyền. Tuy nhiên, đối với các học viên Pháp Luân Công (một môn tu luyện cả tâm lẫn thân - tốt cho sức khỏe và tinh thần) thực hành theo nguyên lý vũ trụ là Chân Thiện Nhẫn lại liên tục bị Công an (CA) phường 5 Q8, CA Q8, CA TPHCM liên tục sách nhiễu, bắt bớ và đánh đập không lý do. Đặc biệt nghiêm trọng là sự việc diễn ra vào ngày 25/11/2013:
 
Khoảng 6h chiều ngày 25/11/2013 các học viên Pháp Luân Công ra công viên luyện công như thường ngày thì nhìn thấy xung quanh khoảng 40-50 người gồm công an mặc thường phục và dân phòng đuổi toàn bộ người dân tập thể dục ra khỏi công viên, sau đó họ vây quanh chúng tôi và cưỡng ép lên 02 chiếc xe ô tô chở về công an P5, Q8, TPHCM. Tại đây họ đóng cổng hàng rào không cho bất kỳ ai ra vào. Sau đó, họ ép mỗi người (khoảng 10 học viên bao gồm những người 65 tuổi, 74 tuổi) vào từng phòng và ép cung cụ thể như sau:
 
Đối với bản thân tôi (Trần Quốc Sơn - kỹ sư môi trường), sau khi đưa tôi vào phòng thì khoảng 6-7 người không mặc cảnh phục ra vào tra hỏi và đánh đập tôi liên tục với hình thức: Một hay hai người tra hỏi còn người kia thì đánh. Với ba người đầu tiên, vì thấy họ không mặc cảnh phục nên tôi hỏi danh tính của họ thì họ liền dùng hai tay đấm liên tục vào mặt và thái dương của tôi, sau đó họ yêu cầu cung cấp thông tin về cá nhân tôi và việc tôi tập luyện Pháp Luân Công. Vì tôi thấy mình không vi phạm pháp luật nên tôi chỉ trả lời một số vấn đề, còn những vấn đề riên tư tôi không trả lời thì họ cho người khác (người tự xưng là Vũ Văn Bình mặc quần đùi áo thun tự xưng CATP trong phần thu âm) vào dùng giẻ cuộn tay để đấm liên tục vào mắt, hai bên thái dương, quai hàm, bụng, sườn, thúc gối vào bụng tôi. Vì thấy tôi vẫn không nói gì, người hỏi bước ra ngoài để người này ở lại dùng ghế xếp bằng inox phang liên tục vào đầu và mặt tôi hết cái ghế này đến cái ghế khác, đồng thời thêm một người nữa nhảy lên bàn và đá liên tục vào mặt tôi. Tổng cộng có 3 người tham gia việc đánh đập diễn ra từ 7h đến 9h, sau đó họ yêu cầu tôi ký vào biên bản lời khai và cấm tôi ra công viên tập (có vị CA TP tên là Tuấn nói rằng “nếu mày ra công viên tập tao sẽ kêu chú và người nhà tao gần đó ra đánh chết mẹ mày” ), tôi nhận thấy mình không vi phạm điều gì mà còn bị bắt về đánh đập nên tôi không ký. Bên ngoài người dân rất đông nhưng bị dân phòng và cảnh sát giao thông cả trong và ngoài khoảng 200 người vây chặt, người dân yêu cầu thả người nhưng họ vẫn giữ lại cho đến khoảng 10h đợi dân tản bớt rồi thì họ lén áp tải tôi lên xe đi cửa sau để đưa tôi về nhà.

Cùng thời gian đó thì anh Nguyễn Đức Nam (Kỹ sư xây dựng), như lời kể lại: “Họ (những viên an ninh không mặc cảnh phục) đưa mọi người lên lầu một và vì hết phòng nên họ làm việc với tôi ở lan can. Sau đó, họ cưỡng ép và tự ý lục soát đồ đạc trong balô và trên người tôi. Vì tôi thấy mình và mọi người bị ép đưa đến đây rất phi lý nên tôi yêu cầu họ cho gặp lãnh đạo để nói chuyện. Họ nói rằng họ đủ thẩm quyền để làm việc với tôi. Đến khoảng 7h tối, khi có nhiều người dân ở bên ngoài đòi thả người thì họ (người tự xưng là Vũ Văn Bình tự xưng CATP trong phần thu âm) mất hết kiên nhẫn và liên tục dùng bạo lực để ép cung tôi như: Dùng nắm đấm và cùi chỏ đánh bất ngờ vào thái dương, gáy, mắt, và những yếu huyệt trên cơ thể tôi, khiến tôi nhiều lần bị văng khỏi ghế ngồi. Khi thấy mắt tôi đầy tia máu, họ dừng lại và dùng ống sắt cuốn vào gối để đánh tiếp (mục đích để hạn chế gây chấn thương bên ngoài), còn người ngồi thẩm vấn thì quay mặt và che miệng cười. Đến hơn 9 h tối, họ yêu cầu tôi ký tên vào bản tường trình và yêu cầu tôi không được phép ra ngoài công viên. Tôi không làm theo yêu cầu của họ, một lúc sau họ cho tôi ra về.

Video dẫn chứng:


Sau khi chúng tôi ra về, họ cũng cho người theo dõi và giám sát liên tục. Còn ngoài công viên giờ đây ngày nào cũng có khoảng 20 người gồm bảo vệ, dân phòng, công an mặc thường phục, những người dân xung quanh công viên này bị họ lừa dối rất nặng. Đáng chú ý là khi chúng tôi nói với họ về cuộc đàn áp tàn ác của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công thì họ liên tục cấm chúng tôi nói, cấm đả động đến ĐCSTQ, có vài vị còn nói rằng vì Trung Quốc mạnh hơn nên chúng ta... Là những học viên Pháp Luân Công sống theo Chân Thiện Nhẫn, mang lại lợi ích cho nhân dân lại bị đối xử tàn nhẫn, có chủ đích của bấy lâu nay của những bộ phận quyền lực này từ cấp Phường đến Quận cho đến Thành Phố. Ngay cả những quyền cơ bản nhất như quyền bất khả xâm phạm chỗ ở thì họ cũng đã đột nhập khám xét thu giữ tài sản mà không có văn bản giấy tờ, quyền bất khả xâm phạm thân thể cũng bị họ đánh đập tàn nhẫn, quyền tự do công dân cũng bị họ theo dõi liên tục, quyền tự do tín ngưỡng thì cũng bị họ cấm tập Pháp Luân Công, đến quyền được khiếu nại cũng bị họ xem như trò đùa không luật pháp mà bóp méo luật.

 
 
Đây là quá trình vi phạm nhân quyền, vi phạm Hiến Pháp mà họ đã thực hiện. Xin xem lại bài viết đã đăng: Công an quận 8, Tp. Hồ Chí Minh liên tục vi phạm nhân quyền

 
 
Công viên Tạ Quang Bửu P5, Q8, TPHCM là điểm mà các học viên Pháp Luân Công bao gồm từ trẻ con đến người già ở độ tuổi 12-77 tuổi tập công chung với nhau đã 2 năm nay, với những động tác nhẹ nhàng và thiền định cộng với nguyên lý sống theo Chân - Thiện - Nhẫn mà hầu hết mọi người đã hết bệnh và không uống thuốc như: ung thư vú, tiểu đường, thoái hóa cột sống, lệch đĩa đệm... Nhìn khung cảnh thanh bình, hài hòa và tĩnh lặng như thế này làm sao có thể nói họ là những người phản động và cấm đoán họ. Chúng ta thử nghĩ một người với quá nhiều tư tưởng, lo toan, tranh đấu... thì có thể ngồi thiền được chăng?

Vậy mà họ, những người tốt bụng, tử tế khỏe mạnh lại bị một số người trong chính quyền nơi đây cấm đoán, vu khống cho là làm phản động. Đa số những người nơi đây đều bị chính quyền bên công an, hội phụ nữ, tổ dân phố, ban tôn giáo, phường, quận tới tận nhà yêu cầu họ cam kết không được tập; không những vậy họ còn bị mời lên công an phường viết cam kết không được tập môn này ngoài công viên, việc này hoàn toàn vi phạm về quyền tự do có tôn giáo và thực hành quyền tự do tôn giáo, công an quận 8 đã vi phạm vào Điều 18 - Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền [1] và Điều 18 - Công Ước Quốc tế về các quyền Dân sự và Chính trị. [3]

Dẫn chứng video:


Ví dụ như trường hợp của tôi:

Vào khoảng 00 giờ khuya ngày 20/6/2013, ông Vĩnh (không có bảng tên) tự xưng công an P.7- Q. 8 đã dẫn một nhóm khoảng 10 người không rõ danh tính mặc thường phục đến nhà chúng tôi, họ tùy tiện đạp cửa, khám xét và thu giữ đồ đạc của chúng tôi mà không hề có bất kỳ văn bản giấy tờ nào.

Trong khi ông Vĩnh (không mang bảng tên) làm việc với tôi thì ông Sơn công an TP (PA38) (mặc thường phục) xông vào phòng ngủ thu giữ các tài sản sau đây:

- Hai thùng CPU máy tính.
- Các tài liệu học Pháp Luân Công của chúng tôi.

Vì họ tự ý lục soát tài sản của chúng tôi mà không có giấy khám xét và biên bản thu giữ nên chúng tôi đã chụp hình và quay phim lại sự việc trên. Tuy nhiên, ông Sơn lao vào giật lấy điện thoại trên tay người nhà tôi (là Lý Thanh Hải và Hồ Thị Phương Diệu). Sau đó, ông Vĩnh lao vào đạp thủng cửa phòng ngủ của chúng tôi để giật điện thoại và phá hủy chứng cứ trên tay cô Hà Thị Huyền. Sau đó họ rời đi cùng với tài sản của chúng tôi mà không để lại bất kỳ một biên bản nào.

Đến ngày 29/08/2013 Chủ Tịch UBND Q8 ra quyết định phạt 15 triệu đồng vì vi phạm luật xuất bản. Khi tôi gởi đơn khiếu nại rằng tài liệu của tôi không nằm trong lĩnh vực xuất bản cũng như tôi không phải là nhà xuất bản thì không áp dụng luật xuất bản được và việc in tài liệu để học và trao đổi là hoàn toàn phù hợp với quyền tự do báo trí, ngôn luận theo Hiến Pháp điều 58 và 69. Thật ngạc nhiên khi trả lời kết quả khiếu nại của tôi là trích một đoạn luật đã bị bóp méo để chứng minh rằng tôi vi phạm luật xuất bản nhằm phủ nhận đơn khiếu nại.

Luật được Quốc Hội ban hành số 19/2012/QH13 do Ông Nguyễn Sinh Hùng ký về luật xuất bản như sau:

Điều 4 Chương 1: 

4. Xuất bản phẩm là tác phẩm, tài liệu về chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội, giáo dục và đào tạo, khoa học, công nghệ, văn học, nghệ thuật được xuất bản thông qua nhà xuất bản hoặc cơ quan, tổ chức được cấp giấy phép xuất bản bằng các ngôn ngữ khác nhau, bằng hình ảnh, âm thanh và được thể hiện dưới các hình thức sau đây:
a) Sách in;
b) Sách chữ nổi;
c) Tranh, ảnh, bản đồ, áp-phích, tờ rời, tờ gấp;
d) Các loại lịch;
đ) Bản ghi âm, ghi hình có nội dung thay sách hoặc minh họa cho sách. 

Sau đây là đoạn trích luật bị bóp méo của Chủ Tịch UBND Q8:

“Xuất bản phẩm là tác phẩm, tài liệu về chính trị, kinh tế, văn hóa...được xuất bản không thông qua nhà xuất bản hoặc cơ quan, tổ chức được cấp giấy phép xuất bản bằng các ngôn ngữ khác nhau, bằng hình ảnh, âm thanh và được thể hiện dưới hình thức tờ rơi, tờ gấp”.

Đối chiếu luật và trích dẫn luật của Chủ Tịch UBND Q8 ta thấy có 2 điểm bị bóp méo:

1. Thêm dấu “...” mục đích bao trọn tất cả các lĩnh vực để lồng ghép vào vi phạm luật xuất bản.

2. Bằng cách thêm từ “không” trước cụm từ “thông qua” thì đạt mục đích ghép vào luật xuất bản.

Dẫn chứng quyết định (file đính kèm)



Vì không có lí do hay văn bản hợp pháp nào để ngăn cấm việc chúng tôi tập công ngoài công viên, nên họ không ngừng theo dõi bằng cách quay phim, chụp hình và đi theo đến tận nhà hay nơi làm việc để gây áp lực.

Dẫn chứng video quay phim số 3, 4 và hình ảnh quay phim (file đính kèm):

Video 4:


Sự việc xảy ra gần đây nhất là khoảng 6h tối ngày 22/11/2013, tại khu phố 2 phường 5, quận 8 TPHCM bao gồm ông Bình công an phường, đại diện tổ dân phố, cùng dân phòng tổ chức họp khu phố ngay tại công viên và tuyên bố rằng: “không chấp nhận Pháp Luân Công tại đây, từ nay những người lạ khác không thuộc khu phố 2 của P5 Q8 này đến đây thì phải xét hỏi và đuổi ra khỏi công viên”, tôi thấy sự việc sai trái nên vào cuộc họp hỏi người dân xung quanh biết môn tập này không thì họ trả lời rằng “hôm nay mới nghe”, tôi xin lên phát biểu đôi lời thì bị ban tố chức và dân phòng đuổi xuống. Tôi nghĩ thật khó cho họ (ban tổ chức), chẳng phải khi họ đi sang công viên khác, người ta cũng nói rằng “anh thuộc khu phố 2 nên không đến chỗ tôi được” hay sao? Chẳng phải làm như vậy là chia rẽ dân tộc, gây mâu thuẫn lẫn nhau, việc làm này chẳng phải là hại nước hại dân.
 
Tôi thiết nghĩ tội ác của đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Công như đàn áp, vu khống, mổ cướp nội tạng đã bị vạch trần trên khắp thế giới, tổng cộng hơn 60 quan chức cấp cao ĐCSTQ đang bị kiện ở Liên Hợp Quốc cũng như trên 30 quốc gia và vùng lãnh thổ, bao gồm Châu Mỹ, Châu Úc, Châu Âu, Châu Phi, Châu Á với các tội danh “tra tấn”, “diệt chủng”, và “tội ác chống lại loài người”, đặc biệt cựu chủ tịch nước Giang Trạch Dân và bốn vị quan chức khác đã bị Tòa án Tây Ban Nha lại một lần nữa ra trát bắt vào ngày 18/11/2013 vừa qua, vậy những người tham gia vào việc này, sau này họ sẽ đối diện như thế nào với công chúng và luật pháp, chẳng phải là tự hại mình sao? Tôi hy vọng rằng các cấp chính quyền nên quan tâm đến việc này để mang lại lợi ích cho nhân dân và giúp nhân loại chấm dứt tội ác này vì rằng sau chúng tôi các bạn chính là người bị hại kế tiếp.

 
Trần Quốc Sơn

No comments:

Post a Comment