Tuy tôi dư biết Nguyễn Hy Vọng là một người không hiểu tí gì về Phật Giáo nhưng lại rất thích viết bài sai lạc về Phật Giáo, loại người này không cần phải nói tới và cũng không cần phải mất thời gian. Sỡ dĩ tôi viết bài chia xẻ là vì tôi không muốn bài viết của ông Nguyễn Hy Vọng là nhịp cầu của nghiệp vô minh cho ông ta cũng như cho những người tội nghiệp khác, tôi hy vọng những gì tôi chia xẻ sẽ tùy duyên mà qúy vị đọc giã nhận thức cho bản thân. Tôi xin được tuần tự theo từng phần bài viết của ông Nguyễn Hy Vọng như sau:
Đối với ông Nguyễn Hy Vọng nói riêng, đạo thiên chúa nói chung là không có, bỡi họ chỉ tin vào một kiếp này và 1 đấng tạo hóa mà thôi, họ tin rằng khi chết đi thì tất cả không còn và nếu tin vào đấng tạo hóa thì người sẽ mang họ đi về cõi thiên đàng, do đó khi còn sống họ không kiên dè và cứ tạo nghiệp xấu, ác mà không sợ vì họ cho rằng một khi họ đi xưng tội và bỏ tiền cho nhà thờ và cha nhiều chừng nào thì họ sẽ được lên thiên đàng nhanh chừng đó, giống như là mua bảo hiểm vậy, Đạo Phật thì không tin như vậy. Đạo Phật tin rằng có Nhân thì sẽ có Qủa, tất cả mọi thứ mình làm đều luôn theo mình như vết bánh xe, một khi tạo thiện nghiệp hay ác nghiệp thì cũng sẽ nhận lại thiện qủa hay ác qủa, điều này sẽ theo ta cho đến đời này lẫn những đời sau, vì một khi chết đi thì chỉ có thân xác chết nhưng thần thức (linh hồn) vẫn mãi mãi tồn tại, không hề chết và sẽ được vãn sanh theo nghiệp qủa của họ, ngoại trừ kẻ nào tạo nhiều điều qúa ác như diệt chủng, cho dù là chủng nào, nhất là chủng loài người, chó, trâu thì thần thức của họ sẽ bị đánh tan thành bụi thì sẽ không hội tụ lại được, hoặc đẩy vào địa ngục Vô Giáng thì không có thời gian để chuyển thế luân hồi.
1_ Phần một tôi xin không chia xẻ, bỡi những gì ông Nguyễn Hy Vọng viết ra chỉ là những gì ông ta thu thập từ lời nói của người khác và ý kiến của người khác, rườm rà không chủ định, vã lại những gì mấy ông Bác học đó nói cũng là lời nói của thời xa xưa, thời mà Tây Phương không biết gì về Phật Giáo cho nên họ không biết gì về thuyết luân hồi, nhân qủa, duyên nghiệp, cho nên không cần chia xẻ.
2_ Như trên đây tôi đã nói, khi chúng sanh luân hồi sẽ mang theo những thiện nghiệp và ác nghiệp để nhận được thiện qủa và ác qủa, bất cứ chúng sanh nào trên thế gian này, một khi đã có mạng sống thì đều bị chi phối bỡi Nhân Qủa, Nghiệp Báo của họ, Tần Thủy Hoàng, Hitler, Lenin, Stalin, Mao, Hồ Chí Minh, Pôn Pôt v..v.. cũng không ngoại lệ. Trong kiếp này của họ, họ đã được làm người và còn được làm người có quyền lực tối cao, đó là nhờ ở những kiếp trước họ biết tu hành, biết làm người tốt, biết gieo phước quyền lực và giàu sang, tuy nhiên, ở kiếp này họ không tránh được cái Nhân xấu cho nên trổ qủa xấu, họ đã bị tâm ma của quyền lực nuốt trửng và trở thành tay sai, tín đồ của ma qủy. Không phải ai ai có quyền lực và tiền của mà họ vẫn giữ được Chánh Tâm, do đó Phật dạy chúng sanh phải cẩn thận canh chừng 7 con rắn độc và 8 ngọn gío độc xâm nhập mình, đừng cho rằng kiếp này mình có được như vậy là ngon lành, không coi ai ra gì, bỡi vì Nhân Qủa không tha bất cứ ai. Những kẻ đã dùng quyền lực để tạo ác như đã liệt kê và chưa liệt kê, đã chết hoặc còn sống, ai biết được chúng nó đang trả qủa?
Nói đến những người kiếp này làm Tu Sĩ, phải nói đến 2 loại Tu Sĩ, một là Tu Sĩ vì hạnh nguyện, hai là tu sĩ vì cuộc sống. Tu Sĩ vì hạnh nguyện là do những đời kiếp trước của họ, họ đã từng gieo duyên với Phật Pháp và có hạnh nguyện độ sanh, do đó kiếp này họ mới có thể buông xả tất cả để vào cửa Không tu hành tìm giải thoát cho mình và độ sanh. Tu sĩ vì cuộc sống là những người kiếp trước cũng có gieo duyên với Phật Pháp nhưng mà nghịch duyên, họ cũng có lời thề sẽ phá Đạo Pháp Nhà Phật và sẽ khiến cho những ai tin vào Phật Pháp bị gặp nhiều trắc trở trên đường tu tập mà không thành Đạo. Cho dù là Tu Sĩ vì hạnh nguyện hay tu sĩ vì lời thề thì họ cũng vẫn bị chi phối bỡi nghiệp xấu và nghiệp tốt, nếu ai có nghiệp tốt mạnh thì họ sẽ xem những trắc trở, đau khổ là thử thách, là sự rèn luyện tâm trí của họ để họ càng mạnh bước hơn trên đường tu tập và độ sanh, nếu ai có nghiệp xấu mạnh hơn thì sẽ dễ bị chi phối bỡi những trắc trở, đau khổ đó và sẽ bị suy sụp trên đường tu tập và độ sanh. Tôi không biết có vị Tu Sĩ Nhà Phật nào đã tự tử vì bị suy sụp chưa, nhưng tôi biết đã có Tu Sĩ đã hy sinh vì Đạo Pháp, đây là họ chết vì lý tưởng bảo vệ Chánh Pháp, còn những kẻ tu sĩ phá Đạo thì họ chết vì bản ngã của họ, không liên quan đến ai cả và họ sống cũng chỉ vì họ chẳng liên quan ai.
3_ Không những chúng sanh mà thôi, những Bậc Thánh khi hạ phàm cũng không tự quyết định mà đã được chủ định với hạnh nguyện của mình, các Vị ấy nhờ nương vào phước đức trước đây để có thể vượt qua mọi chướng ngại của những nghiệp xấu còn rơi rớt đâu đó trong bổn mạng của họ chỉ đợi chờ khi họ trở lại để trổ qủa cùng lúc với sự thi hành hạnh nguyện. Những chúng sanh khác hoàn toàn không thể nào tự quyết định cho mình mà tất cả bổn mạng của họ bị chi phối, trói buộc và lệ thuộc với nghiệp từ kiếp trước của họ. Nghiệp từ kiếp trước của họ là những gì, những ai mà họ đã từng có hành động, lời nói, ý nghĩ xấu, tốt với nhau thì kiếp này họ sẽ gặp nhau để trả cho nhau. Tôi không tin có thiên chúa, nhưng nếu như ông Nguyễn Hy Vọng cho rằng đời sống con người bị lệ thuộc vào thiên chúa thì xin hỏi tại sao thiên chúa lại bắt người này phải khổ, người kia được sướng, người này phải xấu, người kia thì đẹp, người này phải nghèo người kia thì giàu, người này thấp hèn người kia quyền thế ngất ngưỡng? Do đâu mà thiên chúa của ông Nguyễn Hy Vọng lại có ý tưởng và hành động một cách không công bằng và thiên vị như vậy? Đã là đấng toàn năng cứu giúp chúng sanh thì phải có lòng từ bi hy xa, ai cũng cứu chứ không chỉ riêng một ai đó mà thôi, nhưng theo như sự việc luân chuyển thên thế gian này cho tôi nhận thấy rằng đấng toàn năng thiên chúa mà ông Nguyễn Hy Vọng cho rằng chúng sanh bị lệ thuộc đó là một loại yêu tinh, vì chỉ có yêu tinh mới bắt người ta lệ thuộc vào mình và cũng chỉ có yêu tinh mới có tâm phân biệt, thiên vị, thưởng phạt mà thôi. Con người sanh ra và sống theo sự tự nhiên của họ, sống trong phước hay họa, sống tạo phước hay họa thì cũng chỉ bản thân họ mà ra và cũng chỉ ảnh hưởng đến bản thân họ và những người chung quanh, nào có đá động hay làm hại gì đến thiên chúa đâu mà ông ta phạt hay thưởng? Một người chuyên làm chuyện ác, nếu không muốn bị trừng phạt bởi dương pháp và lương tâm thì chính họ phải ngừng ngay việc làm ác đó, trở lại làm thiện thì tự nhiên lương tâm không còn cắn rứt, dương pháp không thể nào đụng đến họ được, như vậy là họ đã tự cứu rồi. Tôi thấy nhiều tù nhân trong tù, những người đó tự làm tự chịu, bị trừng phạt theo đúng với tội phạm và luật pháp, có người tội nặng phải tử hình, thế nhưng tôi có thấy thiên chúa nào vào đó cứu họ đâu, có thiên chúa nào chết thay cho họ đâu. Những tù nhân ở Mỹ hay ở các nước tư bản còn đỡ, những tù nhân ở VN hay ở những nước cộng sản hay nước nhược tiểu vừa bị đánh đập tàn nhẫn, vừa bị đói khát lạnh lẽo, thế nhưng thiên chúa có tới cứu họ đâu, có tới cho họ ăn uống hoặc nhịn đói nhịn khát dùm họ đâu, họ phải tự chịu thôi đó mà. Như vậy thì cần đến thiên chúa làm gì?
4_ Loài vật hay loài người đều có những hành động giống nhau, thử nhìn lại tất cả những tài liệu người ta nghiên cứu về đời sống động vật mà xem, không khác gì cả, đó là vì chúng cũng như mình, mình cũng như chúng, sanh sanh, tử tử, luân hồi theo nghiệp, bỡi chúng tạo ác nghiệp, nghiệp xấu nặng và nhiều hơn cho nên mới phải làm súc sanh, con người nhờ thiện nghiệp trổ nên sanh làm người. Trước đây trong xóm nhà tôi có gia đình đó chuyên mổ heo bán, người vợ là tay đồ tể, người chồng không bao giờ đụng tới, những đứa con thì đem thịt bán. Người vợ tuy ăn không nhiều nhưng những năm cuối đời của bà ta thì bà ta phát tướng mập như con heo, mặt mũi cũng giống con heo, nói chuyện càng lúc càng có âm thanh của heo, một ngày đẹp trời, sau khi mổ heo xong và con cái đem đi bán, bà ta cũng có một cái xạp bán thịt heo ở ngoài chợ Trương Minh Giảng, sáng trưa hôm đó bà ta ngồi bán thịt thì cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ, bà ta đi về và lên gát ngủ trưa. Đợi đến chiều mà chưa thấy bà ta ra bán hàng, con trai lớn của bà ta về kêu hoài bà không trả lời, nó lên gác lay bà ta dậy nhưng bà ta không thức dậy nữa, hai mắt mở lớn, lưỡi lè dài ra ngoài, xuôi tay thẳng chân.
Vì bà ta qúa mập, qúa nặng, cửa gát chỉ chỉ vừa bằng một người do đó con cái của bà ta không thể nào khiêng bà ta xuống được, tụi nó phải đẩy bà rớt từ trên gác rớt xuống đánh nghe cái uẹch như tiếng heo kêu, trong xóm kéo nhau tới xem và những người theo Phật Giáo nói bà ấy bị trả qủa giết heo sẽ thành heo nhưng gia đình bà ta theo đạo thiên chúa giáo nên không tin, sau khi chôn xong mộ bà ta bị đào lên, bà ta về báo mộng cho con trai biết và nói rằng vì bà ta giết nhiều heo qúa nên bà ta sẽ đầu thai thành heo, bà ta kêu con của bà ta đừng làm nghể giết heo bán heo nữa. Con cái và chồng bà ta không tin cho nên sau khi chôn bà ta xong họ tiếp tục xẻ heo bán thịt nhưng chỉ được một thời gian ngắn thì gia đình tan nát, mỗi người mỗi ngã, ông chồng thì bệnh nan y, tất cả tiền bạc đã tích lũy từ trước đều không còn, từ đó gia đình đó không còn giết heo để bán vì gia đình hoàn toàn sa sút.
Có lẽ ông Nguyễn Hy Vọng không tin lời tôi vừa kể, nhưng đây là chuyện có thật, tuy tôi không nhớ địa chỉ nhà đó là gì nhưng tôi vẫn còn nhớ nhà của họ ở trong hẻm 18 đường Trần Quang Diệu Q 3 Sàigon, gần chợ Trương Minh Giảng, có thể đến đó hỏi những người sống ở đó hơn 40 năm thì họ sẽ biết.
5_ Chuyện phù thủy, đồng bóng thì trên đời này ai ai cũng biết đó là trò chơi tâm linh, bán linh hồn cho qủy, cho tà phái, cho dù theo đạo nào đi nữa thì cũng tốt hơn là theo đám phù thủy, đồng bóng, loài người chết và được trở lại làm người không liên quan, không ảnh hưởng gì đến chuyện phù thủy, đồng bóng cả. Con người muốn chết đi và được sanh lại làm người thì ít ra phải giữ được 5 giới cấm của Phật Tử Nhà Phật, biết làm phước thiện, biết đạo đức, lễ nghĩa thì tự nhiên sẽ trở lại làm người. Nói đến Ngài Đạt Lai Lạc Ma, Tây Tạng cho rằng Ngài là Vị Đạt Lai Lạc Ma của đời trước, họ có nguyên nhân để tin điều đó, ông Nguyễn Hy Vọng không phải là họ và không tin điều đó thì đó là chuyện của ông, nhưng tôi có thể khẳng định con người chết đi có thể đầu thai thành người, thậm chí con vật chết đi cũng có thể đầu thai thành người và con người chết đi đầu thai thành thú, tất cả tùy vào nhân qủa phước đức của họ đã tạo ra từ những kiếp trươc và kiếp này theo duyên mà tái tạo, điều này cho dù tôi có nói như thế nào đi nữa ông Nguyễn Hy Vọng cũng sẽ không sao hiểu được vì đầu óc của ông chứa đầy những đen tối của sự lệ thuộc vào thiên chúa của ông, phải đợi đúng duyên khi màn đen đó được vén ra, cấu bẩn được gột sạch thì tự nhiên ông sẽ thấ và sẽ hiểu.
Vấn đề vẽ bùa trong Chùa. Phật Giáo không phải chỉ đơn thuần 1 tông phái mà bao gồm rất nhiều tông phái, những Chùa bên Tích Lan, Phần Lan, Ấn Độ, Thái Lan, Cam Bốt v..v.. đều bị thiên về bùa chú vì bị ảnh hưởng của phong tục văn hóa và đời sống của họ, dần dà biến Phật Giáo ở những nước đó chỉ niệm chú để hộ trì năng lực tu hành của họ. Cho đến ngày nay, thời kỳ mạt pháp, bùa chú bị lạm dụng cho nên ở đâu cũng có, vì họ thích thần lực, phép lực hơn là tự mình tu tập, tự mình bước di, cho nên đã truyền vào các Chùa ở các nước khác. Dù rằng bùa chú trong Chùa, nhưng xử dụng tùy vào tâm, họ dùng đúng để cứu người thì tốt, nhưng theo tôi biết thì bùa chú không thể nào dùng vào việc thện 100% mà phải có một sự trả, nếu không trả bằng tiền thì trả bằng tình, không trả tình thì trả mạng, cho nên, xử dụng bùa chú là tùy vào mỗi người xử dụng, tôi không có quyền phán xét và cũng không muốn nhảy vào vòng tâm xoáy của chúng sanh trong thời mạt pháp để ngăn cản, bỡi thời mạt pháp ma qủy lộng hành, nếu tôi chưa đủ lực tu, chưa thành Phật thì vòng xoáy đó sẽ nuốt trững tôi, cho nên tôi không lạm bàn về việc bùa chú, ông Nguyễn Hy Vọng có quyền bàn vì ông không phải là kẻ tu hành, cũng không có hạnh nguyện, ngược lại ông là một kẻ có đầy ma tâm, qủy tâm, cũng có thể nói là ôn cùng phe với họ, ông sẽ không phải là đối tượng cho họ tiêu diệt, chỉ có những người Chơn Tu, những người có hạnh nguyện Bồ Tát, Phật thì mới là mục đích đánh phá của chúng mà thôi.
6_ Ở đây tôi không bàn đến tác phẩm của bất cứ ai, vì những gì trong bài viết dưới đây tôi chỉ biết là do chính ông Nguyễn Hy Vọng viết ra, cho nên tôi chỉ chia xẻ và bàn với lời của ông mà thôi. Trong Kinh Nhà Phật có dạy rằng. Khi ngồi thiền phùng Phật sát Phật, phùng ma sát ma. Đó là vì khi ngồi thiền tâm mỗi người sẽ tùy vào nghiệp của họ để diễn cảnh. Sỡ dĩ người thiền thấy con trâu muốn hảm người phụ nữ và ông ta phải chạy lại hãm phụ nữ đó để tránh cho bà ta sanh con là trâu, đó là vì tâm ý của ông ta đã ôm ấp những cảnh tượng đó và để nó sống trong tận cùng cái tâm của ông ta, cho nên khi ngồi thiền thì tự nhiên nó sẽ xuất hiện. Khi người ngồi thiền thấy Phật này Phật kia, người này người nọ, đó cũng là vì tâm trí của họ đã bám chấp vào những hình ảnh đó và cho rằng mình là người đó, cho nên khi ngồi thiền thì những đam mê trong tâm trí sẽ hiện ra, đó là vì họ vẫn còn nặng dục lòng và tham lam qúa độ không chịu buông. Trước khi thành Phật phải chính mình nhìn rõ mình trong các pháp và tự mình phải buông bỏ để giải thoát mình không còn bị vướng bận với các pháp đó, cho đến khi nào ngồi thiền không còn ảo cảnh sanh ra và thấy rõ ràng tâm mình, trí mình và những hành động của mình trong sáng, không có bất cứ vết bụi nào đi theo thì đó mới là tâm, trí, hành của Phật. Trong pháp môn thiền có 6 cửa, 6 cửa này là 6 cửa để đi vào 6 vòng Thánh khác nhau, đó là : Tu Đà Huờn, Tu Đà Hàm, Ana Hàm, Alahán, Bồ Tát, Phật. Muốn vào được vòng Thánh nào thì phải có một công năng tu tập. Ông Huệ Nhật nào đó cùng với bạn bè của ông ta chưa đạt được công năng thiền mà vội chạy trong thiền thì gặp ma cảnh là phải, bỡi vì trước khi thiền thì phải biết quán chiếu cái TÂM, biết điều khiển cái TÂM, họ đã không làm được điều này mà nhảy vô thiền thì bị tâm điều khiển là chuyện hiễn nhiên, không thể so sánh với những người biết thiền, có thiền, có tu, nhất là Ngài Tất Đạt Đa, sỡ dĩ Ngài thiền có thể thấy được vô số kiếp trước của Ngài là vì Ngài đã trải qua công năng thiền quán chiếu tâm, điều khiển tâm và gột rửa tâm, do đó những gì Ngài Chứng Đắc đều là do Trí Tuệ mà có chứ không phải do vọng tâm mà có. Ông Nguyễn Hy Vọng nên bảo ông Huệ Nhật nên tu học lại đi, đừng làm nhớp nháp rồi đi đổ thừa cho Phật giáo.
7_ Không có phàm nhân nào có thể biết trước bất cứ sự việc gì cho bản thân mình, chỉ có những bậc Thánh mới có khả năng biết đó mà thôi. Đã nói là Thánh rồi thì ma qủy hay Satan gì gì đó đều không thể nào điều khiển hay mớm ý lừa gạt được, chỉ có là khi Vị Thánh Nhân đó mới đầu thai, trong thời kỳ thơ ấu, trí tuệ chưa trưởng thành thì thần lực, thần khí chưa huy tụ đủ và còn yếu do sự ảnh hưởng của thân xác phàm, đó là lúc dễ bị bọn qủy ma quấy phá và xúi dục, tuy nhiên.... Dù có bị quấy phá hay xúi dục, các Vị ấy vẫn không dễ bị siêu lòng hoặc có bị siêu lòng đi nữa thì chỉ trong một lúc nào đó mà thôi rồi cũng sẽ nhận thức ra ngay. Những điều trong thuyết luân hồi chỉ có những bậc Vỹ Nhân hoặc Thánh mới hiểu, phàm phu tục tử như ông Nguyễn Hy Vọng và ông Huệ Nhật nào đó làm sao hiểu được, do đó có nói cũng như không.
8_ Em bé 3 năm đến trường thì chỉ mới có lớp 2 thì làm sao có thể viết nhiều những chữ như vậy? Vã lại cho dù có em nào nhờ vào kiếp trước tu tập được trí thức mà viết ra được những chữ đó đi nữa thì ở lứa tuổi 5, 6 đó không thể nào hiểu được nghĩa bóng lẫn nghĩa đen của những câu đó, huống chi đó là câu nói của chúng sanh vô minh để bào chữa cho cái tham ăn, vô lương tâm của họ. Sỡ dĩ họ nói loài vật không có linh hồn, không có trí khôn là để họ tha hồ làm thịt rồi ăn nhậu cho thỏa thích mà không bị lương tâm dầy xéo. Nếu nói loài vật không có trí không, không có linh hồn thì làm sao chúng nó biết nghe con người nói và hiểu con người muốn gì? Chúng nó cũng có thể học vẽ, học đẹp xe, học nhảy dây, học làm nhiều thứ mà con người thường làm, chúng nó cũng biết thương yêu người nuôi nấng, cứu giúp chúng nó. Ông Nguyễn Hy Vọng cho rằng loài vật là rôbô của thượng đế, không linh hồn, không tài năng tức là ông Nguyễn Hy Vọng đã tự thú rằng ông là một người không có đầu óc để học hiểu, không có tai để nghe, không có mắt để thấy những gì mà thế giới ngày nay khám phá về những sinh vật sống trên trái đất này, thế thì tôi phải xin lỗi nói ra một câu NGUYỄN HY VỌNG KHÔNG BẰNG LOÀI SÚC VẬT.
9_ Thuyết luân hồi của Nhà Phật chỉ có thể nói cho những ai có trí, tai, mắt nghe mà thôi, những ai không có thì cho dù có nói họ cũng không hiểu, không nghe, không thấy được, do đó thuyết luân hồi của Nhà Phật không bao giờ bắt buộc ai phải tin, càng không thể bắt buộc một người không hề có thật tin. Con người khi chết đi có luân hồi hay không thì hỏi lại kinh thánh đạo thiên chúa thì biết. Trong kinh thánh thiên chúa giáo nói ông Giêsu chết đi 3 ngày sau sống lại. Có lẽ ông Nguyễn Hy Vọng và những người thiên chúa giáo nói rằng ông Giêsu là thiên chúa toàn năng nên tự sống lại nhưng đối với tôi, ông Giêsu là không có thật. Một người không hề có thật thì làm sao có sống để rồi chết thì nói chi là sống lại. Nếu nói rằng đạo thiên chúa tin rằng chết thì sẽ lên thiên đàng hưỡng hạnh phúc vĩnh cửu hoặc vào địa ngục chịu đau khổ đời đời, thế nhưng mấy người theo đạo thiên chúa, kể cả ông giáo hoàng rất sợ chết, khi có bệnh là lo chạy thầy chạy thuốc để sống, lúc gần cửa tử thì kêu cứu vì không muốn chết. Chẳng lẽ họ đều biết khi họ chết thì sẽ xuống địa ngục chịu đau khổ đời đời cho nên không muốn chết hay sao?
Tôi không biết ai nhìn thấy sao mà nói là thiên chúa tạo dựng ra loài cá, loài cây, loài người v...v.. chứ riêng tôi thì thấy bản thân tôi sanh ra là do ba tôi với má tôi tạo thành, chẳng có bàn tay của chúa trời nào dùng cục thịt nào trộn máu, xương, gân, mở, da để nhồi ra tôi cả, cũng không phải ông chúa trời nào đó cùng với má tôi sanh ra tôi. Loài cá, cây v..v... cũng vậy, chúng nó có hột thì nhờ vào nhân duyên mà sanh nở, hoặc cây nhở vào rể con mà trưởng thành, loài cá, loài vật thì cũng nhờ vào con đực và con cái sanh ra con con chứ có thấy ông chúa trời cá, heo, bò v..v.. nào sanh ra tụi nó đâu. Nếu bảo đức chúa trời có quyền tạo con người khác nhau, làm nghề khác nhau, vậy sao ông Nguyễn Hy Vọng không xin ông ấy tạo cho ông làm vua hay làm Tổng Thống nước Mỹ đi là lại tao ra ông làm một kẻ u mê, ngu xuẩn, một kẻ quèn không quyền không lực, không bằng cấp, không làm ông này bà nọ như người ta? Chẳng lẽ thiên chúa của ông biết trước cái tâm hồn của ông, ông là một thằng ngu xuẩn, u mê, không làm nên trò trống gì cho nên mới nắng ông thành một thằng .... như ông bây giờ sao?
Thuyết luân hồi không đánh gía con người hoặc con vật nào cả, thuyết luân hồi chỉ ra cho chúng ta thấy sự luân chuyển của sự sống trong mỗi sanh mạng nhờ vào những việc làm tốt xấu, đạo đức hay không của mỗi sanh mạng mà nên. Ông Nguyễn Hy Vọng cho rằng thuyết luân hồi của Nhà Phật như là người mù sờ voi chỉ vì ông không sáng suốt để hiểu, bản thân tôi tự cho mình là sáng suốt để hiểu về thuyết luân hồi, do đó tôi thấy lời nói của thiên chúa giáo cho rằng thiên chúa tạo dựng lên mọi vật, mọi loài là người mù sờ voi, bỡi không có ai dẫn chứng được bất cứ loài, vật nào có bàn tay của ông thiên chúa tạo ra cả mà họ chỉ biết nói mà thôi. Nếu ông Nguyễn Hy Vọng hoặc bất cứ ai trong thiên chúa giáo có thể chứng minh hoặc dẫn chứng cho tôi thấy ông/bà là do thiên chúa tạo ra, tôi xin sẵn sàng xin lỗi những gì tôi đã nói về thiên chúa và sẽ trở thành con chiên ngoan đạo và tôn thờ chúa như mấy người.
10_ Không cần phải hỏi Phật Tử, ông Nguyễn Hy Vọng tự hỏi mình 3 câu hỏi đó đi, chính bản thân ông không trả lời được thì làm sao biết người ta trả lời đúng hay là sai? Nhưng nếu tôi nói tôi trả lời được thì ông tính làm sao?
Kết.
Không nói đến sự luân hồi của chúng sanh vì đó là việc qúa xa vời mà loài người không thể hiểu và thấy được, chỉ cần nói đến sự luân hồi của nước. Do đâu mà chúng ta có nước và làm sao để trái đất này vẫn giữ mãi nguồn nước trong thiên nhiên? Điều này chẳng có gì khó để biết vì khoa học ngày nay nói rất rõ ràng về sự luân hồi (tuần hoàn) của nước trong thiên nhiên, nếu ông Nguyễn Hy Vọng học hiểu được điều này thì ông sẽ biết câu trả lời cho 3 câu hỏi mà ông tự đặt ra cho Phật Tử chúng tôi nhưng ông không biết câu trả lời.
Chúc ông Nguyễn Hy Vọng học hành tinh tấn để mở mang thêm trí thức với đời. Sống mà ngu xuẩn hoặc u mê qúa sẽ làm phí đi một đời sống làm con người đấy.
HNTT
********************
10 sai lầm của thuyết luân hồi
1- Chối bỏ Đấng Tạo Hóa là tội lớn nhất của loài thụ tạo: thiên thần bị thành quỷ, loài người phải đau khổ và phải chết. Có hằng tỷ bằng chứng buộc chúng ta phải tin có Đấng Tạo Hóa. Ở bài này tôi chỉ nêu vài bằng chứng, cũng đủ cho rất nhiều người thông minh:
Tiến sĩ Bill Hybels, dẫn giải: “Nếu một người tin rằng thế giới tự tiến hóa thành, không do Đấng Tạo Hóa nào sáng tạo thì người đó phải duy trì lập trường tin rằng sự hỗn loạn tạo ra trật tự, vô sinh tạo ra hữu sinh, vô cơ tạo ra hữu cơ, may rủi tạo ra trí thông minh, tình cờ tạo ra mục đích, phi nhân tính tạo ra các kiểu mẫu. Nói như thế chẳng khác nào thừa nhận một hậu qủa (phức tạp, sống động, thông minh, có nhân cách) lớn hơn nguyên nhân của chính nó (vô trật tự, không có sự sống, tình cờ, may rủi). Nói như thế chẳng khác nào thần thánh hóa tự nhiên tôn lên ngang hàng Đấng Tạo Hóa.
“Chúng ta hãy tưởng tượng đến tất cả các thiên hà, các ngôi sao, tất cả các hành tinh, cả thái dương hệ trong đó có quả đất chúng ta và tất cả vũ trụ. Rồi ta hãy vẽ một vòng tròn chung quanh tất cả mọi thứ nói trên, không để sót một vật nào dù là nhỏ nhất. Bây giờ mọi sự trong vũ trụ đều nằm trong cái vòng tròn nầy. Mọi vật trong vòng tròn nầy đều tùy thuộc vào một vật khác để hiện hữu và mọi vật bên trong vòng tròn nầy đang dần dần tàn phai, già cỗi, hư hoại, suy thoái. Đây là sự kiện không ai chối cải được. Bây giờ câu hỏi quan trọng là, "Ai đã làm cho vạn vật tùy thuộc lẫn nhau để sống còn?" Và câu hỏi thứ hai, "Ai đã làm cho vạn vật suy thoái dần?" Câu trả lời hợp lý nhất cho câu hỏi nầy phải nằm ở một trong hai chỗ mà thôi. Nguyên nhân đầu tiên của mọi vật phải nằm hoặc là bên trong hoặc là bên ngoài vòng tròn nói trên. Không có một lựa chọn nào khác. Vậy sự giải thích nào là hợp lý nhất? Nguyên nhân đó không thể nằm bên trong vòng tròn, nhưng chắc chắn phải nằm bên ngoài vòng tròn. Nếu có một ai đó nằm bên ngoài vòng tròn, thì theo định nghĩa Đấng ấy phải không tùy thuộc, không do ai dựng nên, tự hiện hữu và hoàn toàn độc lập. Nói một cách khác Đấng ấy phải là vĩnh cửu, vô hạn và toàn năng. Những đặc tính đó là định nghĩa về Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa Tối Thượng."
Bác học Duclaux: "Nếu sự sống đầu tiên xuất hiện trên mặt đât do tình cờ, nơi mà (vũ trụ này) mọi sự đều có luật, thì sự xuât hiện kia nó kỳ dị như hòn đá tự bò lên sườn núi."
Blaise Pascal (1623-1662), người Pháp, nhà toán học, triết gia, nỗi danh với định nghĩa vũ trụ: "Một quả cầu mà trung tâm điểm thì khắp nơi và vòng đai thì không biên giới."
Blaise Pascal cũng là tác giả của những danh ngôn mà tới nay, ai cũng thấy hữu lý: "Giả như Thượng Đế không có, ta chẳng mất gì cả, nếu đã tin vào Ngài. Nhưng nếu có Ngài, ta sẽ mất tất cả, nếu ta không tin"
và câu: "Con tim có lý lẽ riêng của nó mà lý lẽ thì không biết." Câu sau nầy, Ông muốn nói niềm tin khác với lý trí. Cũng nên nhắc lại Pascal đã là người phát minh máy tính cộng lúc mới 19 tuổi; máy nầy cũng là hình thức thuộc loại tiên khởi của computer sau nầy.
2- Thuyết luân hồi cho rằng, những người có quyền hành lớn, địa vị cao, tiền của nhiều là những kẻ đã tu nhiều kiếp. Nếu điều đó đúng thì Tần Thủy Hoàng, Hitler, Lenin, Stalin, Mao, Hồ chí Minh, Pôn Pôt.. là những kẻ có điạ vị quyền hành nhất nước, tiền của nhiều thì họ phải đạo đức hơn người? Thực tế, sự gian ác và tham lam của họ thế giới nge danh. Và phải chăng vì kiếp trước làm điều bất nhân bất nghiã mà kiếp này phải là tu sĩ Phật giáo? Vì kiếp tu sĩ Phật giáo không có sự bình an, rất cô đơn, buồn chán đến tuyệt vọng mà nhiều cao tăng, tu sĩ đã tự tử. -- “Ai chêt cho ai? Ai sống cho ai?” của Nguyễn Huệ Nhật --
3- Tin có thể tự cứu. Thực tế không phàm nhân nào đã tự quyết định khi vào đời, và không phàm nhân nào biết được gì ở cõi sẽ đến. Trong khi sống ở trần gian, mọi phàm nhân đều lệ thuộc vào Thiên Chuá, như không khí, nước uống, hoa trái để ăn, mặt trời sưởi ấm, quả đất nhân loại cư ngụ v.v.. đều do Thiên Chúa ban. Loài người không sáng tạo được một điều gì để có thể tự sinh tồn. Đó là chỉ nói về sự sinh tồn của thân xác. Điều quan trọng hơn là con người có linh hồn; linh hồn con người chỉ có thể sống bởi Lời Chúa, bởi Lòng Thương Xót và sự tha thứ của Thiên Chúa. Không muốn trở về, không muốn nhận sự tha thứ của Thiên Chúa thì không một ai thoat khỏi sự hư mất đời đời, vì mọi người đều có tội, tội do nguyên tổ truyền lại, cộng với tội riêng của mỗi người. Vì thế chủ trương tự cứu, không cần đến Thiên Chúa, làđiên rồ.
4- Tin loài vật là hiện thân của kiếp người đã chết.
Loài vật hành động theo bản năng: cá lớn nuốt cá bé; cọp vồ nai; trâu bò ăn cỏ; ngựa kéo xe; chim làm tổ bằng rơm rạ... Từ khi có loài vật cho đến tận thế thì chúng vẫn thế. Thuyết luân hồi tin loài vật có thể tu thành người là chuyện chỉ có trong tiểu thuyết, hoặc trong đầu óc của những kẻ bị quyền lực của tà thần làm cho tối tăm không còn nhìn thấy đâu là sự thật.
5- Tin loài người đã chết được trở lại làm người.
Nhân dân Tâytạng và nhiều người theo Phật tin Đalai Lama là “Phật sống”. Nếu Đalai Lama là Phật sống thì phải chấp nhận là trí khôn của Phật sống đã không thắng được tay sai của sự dữ là Mao và đảng Cộng sản Tàu. Mỗi khi gặp khó khăn Đalai Lama xin ý kiến của phù thuỷ, đồng bóng... Một số người đã bỏ ngề phù thuỷ, đồng bóng, và được ơn trở về với Thiên Chúa cho biết, phù thuỷ, đồng bóng... là trò chơi của quỷ; làm bạn với quỷ là nhận quỷ làm sư phụ. Nhiều chùa ở Việtnam, Cambốt... vẽ bùa, làm bùa; một số nhà sư Tâytạng kiêm cả ngề phù thuỷ, đồng bóng...
6- Trong tác phẩm của một nhà sư Phật giáo cho biết, có vị sư đang ngồi thiền đã dùng cái dùi gõ mõ đập vào đầu người đệ tử vỡ sọ chêt ngay. Có vị sư đang ngồi thiền thì thấy một con trâu săp hiếp dâm một phụ nữ, ông vội vã đến hiếp dâm người phụ nữ “để giúp nàng” không có đứa con là “trâu”. Nhiều người ngồi thiền thấy Gandi, Kennedy, Khổng tử, Chú Cuội, Hằng Nga, Phật nọ, Phật kia... và nghĩ đó là kiếp trước của họ, hoặc họ đã thành Phật. Họ chỉ thấy “kiếp trước” hoặc “đã thành Phật” trong cơn mê. Đại đức Huệ Nhật và các bạn của ông trong lúc ngồi thiền cũng thấy ảo giác tương tự. Nhưng khi tỉnh lại, họ không còn thấy kiếp trước, cũng không còn thấy là Phật, mà chỉ thấy những gì ở trước mắt, với một tâm hồn vẫn còn tham, sân, si... Tương tự Tất Đạt Đa khi ngồi thiền dưới gốc cây cũng thấy “vô số kiêp trước” và thấy “đã thành Phật” !
7- Có phàm nhân nào biết được gì trước khi sinh ra? Có phàm nhân nào chọn thời gian, nơi chốn, cha mẹ, phái tính khi vào đời? Có phàm nhân nào biêt được ngày giờ, nơi chốn, và bằng cách nào khi phải vĩnh biệt trần gian? Có phàm nhân nào biết được gì ở cõi sẽ đến khi chưa lià đời? Thuyết luân hồi chỉ có thể hình thành trong giấc mơ, trong trí tưởng tượng, trong sự suy đoán, và do quỷ Satan mớm ý, để lừa gạt nhiều người đi đến hỏa ngục với nó.
8- Một em bé bình thường, độ ba năm đến trường học, em có thể tự chép lại bài viết này. Loài khỉ dù bạn có mất thời gian đến tận thế để dạy chúng, thì loài khỉ cũng không thể tự chép lại một chữ của bài viết này. Loài vật chỉ là “rôbô” của Thượngđế. Loài vật không có linh hồn, nên chúng không có trí khôn, vì trí khôn là tài năng của linh hồn; vì thế, loài vật không tiến bộ và không chịu trách nhiệm về hành động của chúng. Không một người bình thường nào bảo hành vi của một người điên hay một người đã mất trí, là đạo đức hay độc ác.
9- Người tin thuyết luân hồi lý luận: “Tại sao có người sinh ra là hoàng tử, công chúa; còn có kẻ sinh ra là con của người ăn mày? Không phải do hậu quả của kiếp trước hay sao?”
Đó là lý luận của người mù sờ voi. Ai có thể bắt Thiên Chúa phải suy nghĩ như loài người? Thiên Chúa không có quyền tạo dựng đời người theo một đường thẳng, nghiã là con người được sinh ra ở quả đất và khi vĩnh biệt quả đất, thì hoặc về thiên đàng hưởng hạnh phúc vĩnh cửu, hoặc phải vào hỏa ngục chịu đau khổ đời đời sao?
Thiên Chúa đã tạo dựng hằng triệu loài cá, triệu loài cây, triệu loài hoa khac nhau... Ngài không có quyền tạo dựng con người khác nhau sao? Giả dụ thế giới này chỉ có một loài cây, chỉ có một loài hoa thì thế giới này buồn chán, kém đẹp biêt bao. Giả dụ ai cũng là bác sĩ thì thế giới này ngưng trệ, vô lý và vô nghiã, vì ai làm ruộng để chúng ta có lúa gạo? Ai lưới cá, chăn nuôi để chúng ta có cá, thịt? Ai dệt, ai may để chúng ta có cái mặc? Ai nhạc sĩ, họa sĩ, viết văn, làm thơ để chúng ta thấy cái đẹp của thiên nhiên, của tâm hồn? Ai tu sĩ, tín đồ để chúng ta thấy cái đẹp của tôn giáo? Ai hốt rác, quét đường để chúng ta có thành phố sạch sẽ? Ai bác học để chúng ta biết đến sự vĩ đại của vũ trụ, sự khôn ngoan tuyệt vời của Thiên Chúa?...
Thiên Chúa không nhìn con người qua danh vọng, chức quyền, sự giầu sang, dáng vẻ bề ngoài để định giá trị. Thiên Chúa nhìn tâm hồn con người. Một người ăn mày có thể có giá trị hơn một ông vua, một tổng thống dưới mắt của Ngài. Ngược lại, thuyết luân hồi đánh giá con người qua danh vọng, chức quyền, sự giầu sang, dáng vẻ bề ngoài, và chính điều này bộc lộ sai lầm trầm trọng của thuyêt luân hồi. Việtnam có câu “Tấm lòng vàng trong manh áo rách”, “Chiếc áo không làm nên thầy tu”, “Cái nết hơn cái đẹp”, “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”... Giá trị thật của con người là ở linh hồn, không phải những gì chúng ta nhìn thấy bên ngoài. Qua dẫn chứng đó, những ai tin vào thuyết luân hồi, là tin con voi đúng thật như lời của người mù sờ voi kể lại !!
Thiên Chúa: “Tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi. Đường lối của Ta không phải là đường lối của các ngươi. Trời cao hơn đất thế nào, thì tư tưởng và đường lối của Ta cũng cao hơn tư tưởng và đường lối của các ngươi như thế.”
10- Nếu hỏi “phật tử” 3 câu hỏi này, hắn sẽ ú ớ :
a- Tại sao có kiếp đầu tiên?
b- Kiếp đầu tiên là gì?
c- Và kiếp kế tiếp là gì?
Tin vào thuyết luân hồi là người sống trong ảo tưởng, trong tăm tối, vì họ không biết cuộc đời của họ bắt đầu từ đâu và dẫn đến đâu?!!
Kết
Thiên Chúa đã sáng tạo vũ trụ, mọi luật thiên nhiên, mọi loài, mọi vật hữu hình và vô hình từ hư vô; nhưng Ngài không thiết lập luật luân hồi; vì thế, không thể có luật luân hồi trong thực tế.
Những ai tin vào thuyết luân hồi là đã sa vào cạm bẫy của quỷ Satan.
NguyễnHyVọng
No comments:
Post a Comment