Thưa Ông Trần H. Văn,
Bản Hiến chương tu chỉnh năm 2015 chúng tôi nhận được từ trong nước gửi qua cách đây 3 năm. Do không có lời yêu cầu Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế (PTTPGQT) phổ biến như thường lệ, nên chúng tôi không làm Thông cáo Báo chí phát hành. Văn bản để đó cho việc sử dụng nội bộ. Thời gian qua có một số người thắc mắc về 2 bản Tu chỉnh năm 2011 và 2015. Một số vị gửi điện thư hỏi thăm sự vụ.
Vì vậy, mấy hôm trước đây, chúng tôi gửi toàn văn bản tu chỉnh năm 2015 tới một số vị hạn chế do yêu cầu hoặc do có liên hệ mật thiết với GHPGVNTN và PTTPGQT. Hiển nhiên, trong danh sách gửi Hiến Chương không có tên ông, vì chúng tôi chưa hề quen biết ông, cũng không biết ông là ai. Chắc nhờ ai đó chuyển cho ông, nên đã được ông quan tâm đọc kỹ, phát hiện một lỗi trật kỹ thuật quan trọng ở trang 26, dưới đề mục Áp dụng Quy chế, Chương năm.
Nhân danh PTTPGQT, tôi xin chân thành gửi ông lời cảm tạ. Nhân thể, xin được trình bày cung cách làm việc của chúng tôi để ông rõ.
Phận vụ của chúng tôi đối với GHPGVNTN chỉ chấp hành 2 việc :
Một, là vận động quốc tế tạo áp lực và hậu thuẫn để GHPGVNTN được quyền tự do sinh hoạt tôn giáo, đồng thời phục hồi quyền sinh hoạt pháp lý của Giáo hội trong hoàn cảnh bị Nhà cầm quyền Cộng sản đặt GHPGVNTN ra ngoài vòng pháp luật. Hành xử như thế, Nhà Cầm quyền Hà Nội vi phạm Hiến chương bảo đảm quyền công dân được tự do tôn giáo, và Công ước Quốc tế về Các quyền dân sự và chính trị của LHQ mà Việt Nam tham gia ký kết năm 1982.
Hai, là thông tin cho thế giới và đồng bào Phật tử trong và ngoài nước biết các sinh hoạt hay pháp nạn của GHPGVNTN, cùng các văn kiện do Hội đồng Lưỡng Viện ban hành về lập trường, đường lối của Giáo hội liên quan đến những vấn đề sinh tử của Giáo hội và đất nước.
Vì vậy những tin tức, thông báo, văn kiện mà Giáo hội trong nước gửi ra, chúng tôi lo thực hiện Thông cáo báo chí gửi đi cho các cơ quan truyền thông, báo chí quốc tế cũng như trong Cộng đồng Người Việt Hải ngoại. Rõ ràng là PTTPGQT làm công vụ thừa hành. Chứ không hề là người chủ trương các tin tức, hay văn kiện của Giáo hội. Hiển nhiên, đó đây có những bài viết phê phán, chỉ trích này kia. Những bài viết vu khống hay ác khẩu ấy hoặc do những người thiếu hiểu biết Phật giáo, hoặc đến từ những đặc tình tôn giáo, Dư luận viên mà mục tiêu hẳn nhiên phục vụ công tác phá hoại, ly gián làm cho Cộng đồng Người Việt hay Cộng đồng Phật giáo càng chia rẽ, phân hoá, tranh chấp, mạ lỵ nhau, thì các thế lực hắc ám, phi dân tộc, phi Phật giáo mới « mở mày mở mặt ». Tôi nghĩ người thức giả không tin vào những điều hư truyền ấy.
Bây giờ trở lại vấn đề ông phê phán. Chúng tôi đồng tình và công nhận sự sai lầm nghiêm trọng về ngày tháng ở trang 26 bản Hiến chương tu chỉnh 2015 cùng số chương. Tôi gọi là lỗi kỹ thuật hơn là cố ý. Chẳng ai ngu đến độ vi phạm chuyện sơ đẳng ấy. Tôi đoán và tin chắc không thể khác, đây không là lỗi chấp bút, mà là người thực hiện văn bản đã lấy nguyên bản tu chỉnh năm 2011, rồi vội vã hoặc chỉ lo đánh lại phần tu chỉnh chính yếu mà thôi. Từ bản Hiến chương đầu tiên năm 1964 cho đến nay, đa số các Điều chính về cơ cấu, hành chính, lập trường, hầu như giữ nguyên không thay đổi, chỉ một vài sự kiện mới, cập nhật theo thời cuộc trong tinh thần khế cơ khế lý mới có sự thay đổi, bổ sung. Trên nguyên tắc, ý chỉ, lập trường, đường lối của Giáo hội không có gì thay đổi nghiêm trọng hay khác trước. Huống chi, chúng tôi đã cho in thêm vào Mục lục ở phần Phụ lục Giáo chỉ 14 và Giáo chỉ 15. Hai văn kiện chứng xác Đức Tăng Thống ra lệnh cho Viện Tăng Thống và Viện Hoá Đạo kết hợp việc soạn thảo tu chỉnh Hiến chương năm 2015, và chuẩn y ban hành Hiến chương. Trái với luận điệu phá bỉnh của kẻ bất lương bảo rằng không có dấu vết gì về Hiến chương 2015.
Đương nhiên, tôi có trách nhiệm và đã bất cẩn trong việc ấn loát, dù tôi không gây ra lỗi ấy. Lỗi này tôi nhận, với ông và với bất cứ ai. Thú thật do tôi chỉ đọc kỹ phần trong nước thông báo các phần tu chỉnh. Tuy đã bất cẩn không đọc từ trang đầu tới trang cuối như người thợ in đọc morasse / bản vỗ trước khi in.
Tôi sẽ sửa chữa lỗi trật ngày tháng ở trang 26 trình về trong nước và cho những lần gửi sau.
Điều thứ hai ông nêu về ngày tháng Đại hội, đại quan là đúng. Tuy nhiên, sự thực về sinh hoạt của người dân, trong có Phật giáo đồ, lại khác hẳn với thực tế, thành ngữ ông dùng rất hợp và đúng « tréo cẳng ngỗng » ! Quả thật là do áp lực Công an không cho Giáo hội sinh hoạt tôn giáo, nên Đại hội khoáng đại dự kiến tổ chức tại Chùa Long Quang ngày 4 tháng 12 năm 2015 không thực hiện. Trước tình trạng ấy, Đức Tăng Thống đã linh động triệu tập Đại hội Khoáng đại Bất thường. Chữ Bất thường mang nghĩa khác với dự trù ban đầu, mà Gíao hội không thể tiết lộ.
Nếu Đại hội tổ chức tại một nước văn minh, dân chủ, như chúng ta ở hải ngoại, tất chẳng bao giờ xẩy ra như thành ngữ ông viết « tréo cẳng ngỗng ». Cần thông cảm cho một điều, vì chính sách tôn giáo khắc khe của Nhà cầm quyền Cộng sản, nên GHPGVNTN không thể công khai họp hành, đại hội. Chư Tăng Giáo hội đi lại khó khăn, bị ngăn cản. Năm thì mười họa mới được gặp nhau trong các kỳ Đại lễ hay Giỗ Tổ, rồi tương kế tựu kế tổ chức họp bàn Phật sự. Không biết tới nỗi khó khăn điêu đứng này, mọi suy diễn, chỉ trích, đàn hặc, nếu không vì lòng thương lo quá mức, rất dễ biến thành nhận định của loài cá nói về mây trời, gió nắng như kinh ví dụ.
Điều cuối cùng ông nêu thành vấn nạn :