Suy nghĩ về Hai Bản Thông Cáo của VHĐ đến Hội Thích NĐ
1. Đã lâu rồi, từ ngày hội Thích TM không hoạt động nữa, tôi cũng không để ý vào việc sanh hoạt của GHPGVNTN nữa, ngoại trừ một vài phóng ảnh hay viết vài bài Phật Pháp khuyến tấn tu hành cho các bạn hữu duyên. Tôi không biết hội Thích NĐ nầy ra đời lúc nào. Lần đâu qua bức thông cáo của VHĐ và VPII cách đây vài ngày thì được biết có một hội khác thay thế cho hội Thích TM là hội Thích NĐ, và hội nầy cũng được yêu cầu đừng gởi tiền về cúng dường cho GHPGVNTN ở VN.
2. Căn cứ vào lá thư thông bạch, tôi được biết:
Hội Thích TM từ lúc thất bại trong danh nghĩa kêu gọi đóng tiền giúp GH lại quay sang đổi ra tên khác và lấy tên là hội Thích NĐ điều mà VHĐ bảo rằng có sự không kính trọng GH. Như vậy thì việc dùng tên của cố HT Thích Như Đạt để đặt tên cho hội nầy đã xin phép VHĐ cũng như VPII chưa?
3. Từ đó tôi lại nêu lên câu hỏi: Sự gởi tiền về GH trong nước còn gọi là cúng dường chư Tăng. Sự cúng dường nầy là vô vụ lợi hay có kèm theo yêu sách gì không? Hãy xét hai phần như sau:
a. Về người cúng dường nếu có tâm vô vị lợi thì dầu món đồ cúng dường có người nhận hay không có người nhận cũng không lấy gì làm buồn hay bực tức mới đúng đạo lý. Vì sao? Vì tâm họ vốn vô vị lợi tức không có sự cầu mong hay lợi dụng, và món đồ cúng dường đó tuy không người nhận nhưng có thể bố thí cho những người khốn khổ khác thì công đức vẫn không suy giảm.
b. Về người nhận của bố thí thì có hai trường hợp xảy ra:
* Trường hợp thứ nhất nếu người bố thí với tâm thành kính, món đồ bố thí trong sạch không đi kèm với những yêu sách ngặt nghèo, người nhận có tâm hoan hỉ không có tâm lo lắng trước sau vì biết đây là việc phúc điền chớ không vì món ăn hay sự nghèo khó mà nhận. Nếu vậy thì bố thí viên mãn công đức.
* Trường hợp thứ hai người bố thí hoặc không có tâm thành kính, hoặc món đồ bố thí không thanh tịnh hay kèm theo những yêu sách ngặt nghèo, hoặc người nhận thí không cần dùng món đồ, hoặc vì vật thí mà sanh tâm lo sợ trước sau thì công đức bố thí không thành tựu. Lúc đó dù có bố thí mà thật sự không mang đến phước đức cho hai bên. Người nhận lúc bấy giờ không nhận cũng không có lỗi lầm gì. Của phi nghĩa có giàu đâu, người quân tử còn khinh khi món đồ phi nghĩa huống chi là người xuất gia.
Kinh Đại Trí Độ còn chép lại: Ngày xưa khi đức Thế Tôn còn tại thế, có một người Phạm Chí tánh tình kêu ngạo hống hách lại keo kiệt thường hay dùng thô ngữ đối với chư Tăng. Một hôm đức Phật dừng lại nơi cửa nhà ông ta để giảng pháp Nhân Duyên Vô Thường Sanh Diệt. Nghe xong ông ta thấy tự mình đuối lý, không nói được tiếng nào nên bảo người nhà mang một bát cơm đầy ấp thức ăn ra bố thí cho Phật, và nói:
- Ngài hôm nay giảng pháp hay quá nên tôi cúng dường bát cơm ngon.
- Ta đến đây không phải vì món ăn, mà vì ông để giảng đạo lý. Nay ông vì đuối lý mà cúng dường cho Như Lai thì món ăn nầy Như Lai không nhận được, vì trong thức ăn nầy có lửa cháy rất mạnh.
Ông Phạm Chí nghe nói không tin liền đổ bát cơm đầy ấp đồ ăn xuống đất. Khi vừa chạm đất bát cơm bốc khói phát một ngọn lửa rất lớn. Mọi người trông thấy đều kinh hãi.
Qua câu chuyện trên các chư thiện nam nữ thấy Phật có khi cũng không nhận vật bố thí vì nó bất tịnh, mà ý thức được phước báu cúng dường tuỳ thuộc vào tâm thành kính vô vị lợi. Người tu hành cần phải thận trọng và sáng suốt khi nhận vật cúng dường, cần phải biết lúc nào nên nhận và lúc nào không nên nhận. Còn người cho cũng không nên dùng tâm phân biệt phải là chư Tăng của mình hay chư Tăng của người. Trong kinh Mi Tiên có bảy hạng Tăng, trong đó chỉ có một hạng chơn Tăng vì hiểu rõ cảnh ngũ dục sanh tử là khổ nên phát tâm xuất gia tu hành. Đây là hạng chơn Tăng. Kinh Đại Trí Độ còn nói:" Cúng dường cho chơn Tăng là cúng dường Phật." Chơn tăng nào cũng là Chơn Tăng thì cần gì phải phân biệt cúng dường. Trong kinh Pháp Môn Bất Nhị, Ngài Duy Ma Cật có nói: "Nếu đặng tâm cúng dường cho gã ăn mày trong thành mà xem như cúng dường Phật, thời đó là pháp Bất Nhị." Pháp Bất Nhị đây chính là pháp môn Đại Thừa Vô Tướng hay còn gọi là Bát Nhã Không Tông.
Nếu đã hiểu như vậy thì công đức cúng dường nếu áp dụng đúng sẽ từ một hành động nhỏ nhoi như hành động băng bó vết thương cho chim chóc với tấm lòng trắc ẩn cũng sẽ tạo một công đức rộng lớn không thua gì cúng dường Phật. Như thế nếu có ai cúng dường GH mà GH chưa thể hay không thể nhận thì mình phải thông cảm hoàn cảnh khó khăn của GH. Có bao đời ai cho tiền mà người nhận lại không chịu nhận. Nếu GH đã không nhận tất nhiên sẽ có lý do. Vậy lý do đó chính là gì? Có thể đó là những yêu sách đi kèm theo món đồ bố thí. Những yêu sách nầy là những gì? Chỉ có GH biết và hội Thích NĐ nầy biết mà thôi, nhưng GH đã tế nhị không phổ biến ra đại chúng vì muốn giữ thể diện cho nhóm hội Thích NĐ nầy. Tôi không hiểu những hội viên của hội Thích NĐ có để ý đến điều nầy chăng?
4. Xưa nay tôi không có cơ hội đọc bản nội qui của hội Thích TM và Hội Thích NĐ, tuy nhiên hôm qua có bài viết Tâm Thư của nhóm người trong hội Thích TM gởi đến tôi qua email, trong bài viết nầy có đề cập đến hai điểm chính của hội Thích TM. Nhìn qua hai điểm nầy bấy giờ tôi mới hiểu tại sao GH đã không tiếp tục nhận tiền của hội Thích TM trong quá khứ. Tôi xin trích và có ý kiến về hai điểm đó như sau, và sau nầy nếu ai có nguyên bản nội qui của hai hội nầy nếu có thể được xin vui lòng gởi cho tôi được tường lãm:
1. Ban Điều Hợp (của Hội ThíchTM) liên lạc trực tiếp với Giáo Hội Trong nước.
2. Phổ biến thông tin liên quan đến GHPGVNTN và các sinh hoạt tu học Phật Giáo.
Về điều thứ nhất: Các khuôn hội chính danh của Giáo Hội như các Miền Quảng Đức, Miền Thiện Luật, Miền Đôn Hậu, hay Miền Khuông Việt, và các ban Hộ Trì Tam Bảo... còn chưa có được đặc quyền chính thức như điều thứ nhất đòi hỏi trong bản nội qui hội Thích TM, hà huống gì hội Thích TM hay hội Thích NĐ lại được đặc quyền nầy? Qui tắc hành chánh của GH là tiến hành theo hàng dọc. Các ban ngành theo thứ tự đệ đạt từ dưới đi lên. Hội Thích TM hay hội Thích NĐ nếu muốn tham chánh thì cũng phải bắt đầu ghi danh từ cơ sở căn bản GH Hải Ngoại mà xây dựng và tuân hành chính xác theo bản Hiến Chương Giáo Hội; còn nếu muốn không phục tùng cơ cấu GH Hải Ngoại, tức muốn làm một hội bình thường bên ngoài, thì sự cúng dường phải tự nguyện một cách vô vị lợi mới đúng. Lại nữa vì sự an toàn cho Giáo Hội, chỉ có một số thành viên lãnh đạo Hải Ngoại như trường hợp VP2 hay PTTPGQT mới có thể trực tiếp tiếp xúc Giáo Hội trong nước, còn ngoài ra phần đông từ trước đến nay những ai muốn tiếp với Giáo Hội trong nước nếu không có gì quan trọng đều phải thông qua những thành viên lãnh đạo hay tự thăm viếng vãng lai chư Tăng trong nước. Nay nếu vì không được chấp thuận đặc quyền nầy mà hội nầy tỏ ra bất mãn không tiếc lời phản bác trên chốn công cộng, thì sau nầy làm thế nào bảo mật được cho Giáo Hội? Đó là chưa nói lên tánh cách vô lý, vì không được chấp nhận cúng dường mà sân hận thì không đúng với tinh thần Phật tử.
Về điều thứ hai: Các thành viên Giáo Hội Hải Ngoại cũng như Chánh Đại Diện các miền trừ vị Chủ Tịch và PTTPGQT, đều không có quyền chánh thức tự ý phổ biến tin liên quan đến Giáo Hội vì phải bảo vệ tiếng nói thống nhất của Giáo Hội. Nay nếu hội Thích TM hay hội Thích NĐ muốn được đặc quyền nầy thì khác nào được trở thành một phòng Thông Tin chính thức thứ hai của Giáo Hội? Nói dễ hiểu theo cơ cấu thế tục, có hai đại diện chánh thức phát ngôn viên cho một quốc trưởng. Điều đó dễ dàng dẫn tới tình trạng kẻ phát ngôn xuôi, người phát ngôn ngược. Người ta không hiểu Giáo Hội đang muốn nói cái gì. Lại nữa những hội nầy không phải là thành viên của Giáo Hội và không tuân theo Hiến Chương của Giáo Hội thì ai dám giao cho nhiệm vụ lạ lùng vậy.
Vì thế đó là lý do tại sao Giáo hội không nhận tiền cúng dường của hội Thích TM trong quá khứ. Còn về hội Thích. NĐ, để tỏ rõ vấn đề hơn - nếu ai có bản nội qui của hội nầy xin công bố ra để mọi người cùng nghiên cứu thì mới gọi là chánh danh hay không. Vì danh có chánh thì ngôn mới thuận. Ngôn có thuận thì việc mới thành. Danh đây chính là bản nội qui. Ngôn đây chính là lý lẽ trong sáng trong bản nội qui.
5. Trở về hai Bức Thư Thông Bạch của VHĐ gởi ra qua PTTPGQT ngày 03 tháng 05 vừa qua. Trong thư nầy có nêu ra ba lý do mà VHĐ không nhận tiền cúng dường của hội Thích NĐ như sau:
Trích: "3-1/. « Hội Phật tử Cố Hoà thượng Thích Như Đạt » không là thành viên hay đơn vị trực thuộc GHPGVNTN-HN/HK. Tuy Hội lấy đối tượng Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất làm mục tiêu quyên góp tiền bạc, nhưng chỉ nhắm ủng hộ riêng một số cá nhân chư Tăng hay Cư sĩ, chứ không đặt trọng tâm cúng dường Giáo Hội. Từ trước đến nay, Giáo Hội không hề được thỉnh thị ý kiến hay bàn bạc gì về việc thành lập tổ chức hay công trình quyên góp tài chánh nầy.
3-2/. Một tổ chức quyên góp tiền bạc của công chúng, nói là để hậu thuẫn GHPGVNTN mà chẳng những không gia nhập Giáo Hội, lại lấy Pháp hiệu của một vị Cao Tăng Lãnh Đạo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là một xúc phạm Cố Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Như Đạt. Nên Viện Hóa Đạo và Môn Đồ Pháp Quyến không chấp nhận hành vi nầy.
3-3/. Việc lạm dụng tên tuổi như trên vô tình gây ngộ nhận trong cộng đồng Phật giáo, làm cho nhiều Phật Tử tưởng rằng đây là một tổ chức thành viên của GHPGVNTN, nên ra tay đóng góp tài chánh. Từ ngộ nhận này sinh ra ngộ nhận khác khiến đồng bào Phật tử đánh đồng sự lên tiếng hay bài viết của những người cầm đầu Hội là chủ trương, đường lối của GHPGVNTN. Thực tế đã phơi bày một lập trường bấp bênh, mâu thuẫn, khi các vị cầm đầu tổ chức « Foundation Thích Thiện Minh » là tiền thân của « Hội Phật tử Cố Hoà thượng Thích Như Đạt » từng tuyên bố trong nội bộ hội viên, rằng Hội chỉ ủng hộ Đức Đương kim Tăng Thống Thích Quảng Độ, nhưng không liên hệ gì với GHPGVNTN trên phương diện hành chánh và tài chánh, đặc biệt là không tuân thủ Hiến chương của GHPGVNTN." (hết trích)
Ba lý do được GH nêu ra trên đây có phải là nguyên tắc hành động của Hội Thích NĐ hay không? Nếu ba điều nầy là nguyên tắc hành động của hội Thích NĐ thì đây là lỗi của hội nầy. Nếu không phải vậy thì xin cho mọi người cùng biết để tránh sự "hàm oan". Tôi nghĩ đại chúng rất khách quan để phán xét. Và điều cần nhất là bản nội qui của hội nầy như thế nào cũng nên công bố ra là chính xác nhất. Làm như vậy tốt hơn là ngồi đó thốt lời than oán thì cũng chẳng đi đến đâu vì trên phương diện hành động lý lẽ chánh đáng sẽ giúp ta lấy lại công lý vậy.
Trong Khổng Học Đăng, Chương XII, về Đạo Xử Thế, trang 138, soạn giả cụ Phan Bội Châu có ghi lại một câu chuyện Xử Thế của Người Quân Tử như sau:
" Một hôm thầy Tử Cống mới hỏi đức Khổng Tử rằng:
- Những bậc quân tử có ghét những hạng người nào trong xã hội không?
Ngài Khổng Tử trả lời:
- Có chứ! Có lẽ nào trong loài người, đụng lấy hạng người đáng ghét mà người quân tử không ghét được? Những hạng người như sau là quân tử phải đáng ghét:
1. Mình không biết những điều xấu của mình, mà hay bài kể những điều xấu của người ta, đó là một hạng người đáng ghét (ố xưng nhân chi ác giả).
2. Mình tự xử mình một cách ty tiện, nhân cách đã quá thấp chỉ là hạ lưu mà thôi, mà lại hay chê bai dèm huỷ những người cao thượng (ố cư hạ lưu nhi sấn thượng giả). Đó là hạng người đáng ghét.
3. Lấy hung hăng trắng trợn, ỷ mình là mạnh mà không kễ gì đến lẽ phải (ố dũng nhi vô lễ giả). Đó là một hạng người đáng ghét.
4. Có gan liều khùng quả quyết ráp làm, mà đầu óc bí đặc, trất ngại mà không thông lý. Nếu đem lẽ phải nói với nó thì nó không nghe (ố quả cảm nhi truất giả). Đó là một hạng người đáng ghét.
Bốn hạng người nầy mới xem qua giống như hạng người cang trực dũng cảm, nhưng xét kỹ lại thời là hạng người xấu, chẳng những làm hại mình nói mà thôi, lại làm hại lây tới cả xã hội nữa. Vậy quân tử phải ghét.
Thầy Tử Cống lại nói rằng:
- Tôi cũng vậy, cũng có những người mà tôi cho là đáng ghét:
1. Có một hạng người chỉ làm bằng cách hoạ may, không cân nhắc đạo lý, không nghĩ bổn phận của mình, chỉ mong ở may mà được, mà lại tự thị rằng mình thế là khôn (ố kiểu dĩ vi trí giả). Đó là một hạng người đáng ghét.
2. Tính chất vẫn kiêu ngạo, hành động lại luông tuồng, không biết khiêm tốn là cái gì, mà tự ỷ mình rằng như thế là mạnh (ố bất tốn dĩ vi dũng giả). Đó là hạng người rất đáng ghét.
3. Hay làm bộ xủng xủng xẳng xẳng (như nhà quê, thật thà, rỉ tay) rình lén những chổ khuyết điểm của người mà công kích ở giữa công chúng, để tỏ rõ điều xấu của người, tự mình lấy thế làm minh-trực (ố vật dĩ vi trực giả). Đó là một hạng người đáng ghét.
Ba hạng nầy hình như người trí, mà thiệt là người ngu; như hình dũng, mà thiệt là kẻ cường bạo; như hình trực, mà thiệt là hạng người cương ác, nên Tôi phải ghét. "
Qua bài trên cho ta một nhận xét chọn người giao thiệp, chọn bạn mà chơi là điều rất quan trọng. Kết quả lầm lẫn tai hại tin bạn xấu khi giao du không phải chỉ xảy ra cho trẻ vị thành niên, mà người lớn tuổi vẩn bị lầm bạn xấu như thường. Trong nhà Phật gọi là ác tri thức là những kẽ thường hay giựt dây xúi dục để họ tính mưu đồ phía sau. Chỉ tiếc những ai không sáng suốt lại nghe điều xúi làm điều trái đạo, chôn vùi danh dự của mình qua những bánh vẽ ảo huyền. Kẻ trí thức cần nên cảnh giác.
6. Lại nữa, đối với Hai Bức Thông Bạch từ VHĐ, có người không tin là lời của Hoà Thượng Viện Trưởng VHĐ. Vậy nếu lời nầy của Viện Trưởng VHĐ thì sao? Đâu thể nào dùng văn phong mà kết luận được. Từ xưa nay bao nhiêu thông bạch, bao nhiêu Quyết Định, bao nhiêu Giáo Chỉ đều có chử ký và con mộc của VHĐ hay VTT, hơn nữa trong thế kỷ nầy đâu phải như ngày xưa, lại còn nhiều phương tiện giao thông như điện thoại, emails để kiểm chứng nhanh chóng. Ai không tin thì gởi email cho cư sĩ Lê Công Cầu để nhờ kiểm chứng. Một điều quan trọng xưa nay là mọi văn từ đều có con số riêng biệt cùng được lưu lại trong Giáo Hội thì làm sao gọi là giả tạo được. Nếu dựa trên nghi ngờ và không bằng cớ mà kết luận oan chư Tăng thì vướng vào tội phỉ báng Tam Bảo. Trong bộ Đại Bửu Tích quyển số chín, Pháp Hội Bửu Thắng, Phẩm Điều Phục Ma, trang 185, có kể lại một câu chuyện đùa giỡn nhẹ về sự phỉ báng người đang tu hành mà kết quả rất nghiêm trọng như sau:
"Khi đức Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni Phật vẫn ở tại Đại Bửu Điện giữa Dục Giới và Sắc Giới cùng vô số muôn ngàn Bồ Tát Thanh Văn đại chúng quyến thuộc câu hội thuyết pháp. Lúc bấy giờ có mười phương vô lượng Phật độ chư Phật và Bồ tát thánh chúng đồng vân tập đến như Phương Đông có A Súc Bệ Phật cùng vô lượng thần thông Bồ Tát cùng đến. Phương Tây có Vô Lượng Thọ Như Lai cùng vô lượng thần thông Bồ Tát cùng đến. Cứ như thế phương Nam, phương Bắc, bốn phương bàng, hai phương trên dưới đều có chư Phật và vô lượng thần thông Bồ Tát cùng đến...
Lúc bấy giờ trong đại hội có một Phạm Vương (một vua trời sắc giới) tên là Bồ Đề Tự Tại biến thân làm hình người nữ có thân tướng đoan nghiêm xinh đẹp hơn hàng nhơn thiên, lại dùng chuổi báu diệu anh lạc để tự trang nghiêm, ở trước Tây Phương Phật A Di Đà chấp tay bạch rằng:
- Duy nguyện Đức Như Lai gia thần lực cho tôi, làm cho tôi được âm thanh vang khắp Ta Bà thế giới nầy. Nay tôi muốn nói chú Đà La Ni để hộ trợ người thuyết pháp và người nghe pháp. Tôi cũng làm cho sau khi Phật Thích Ca Mâu Ni diệt độ không ai có thể nơi người nói pháp nầy mà khởi ác sự gây hại được, hoặc là ma vương, hoặc là cha mẹ con cái quyến thuộc của ma vương, hoặc là Thiên Long, A Tu La, Dạ Xoa, Ca Lâu La , Càn Thát Bà, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, Nhơn và Phi Nhơn, hoặc quỷ Cưu Bàn Trà , quỷ Phú Đơn Na, quỷ Ca Đa, quỷ Lệ Lê Da, quỷ Tỳ Xá Xà, La Sát cùng cha mẹ con cái quyến thuộc, tất cả các ác quỷ thần chẳng có thể ở nơi pháp sư ấy gây hại được nhẫn đến chẳng thể động được một sợi lông của Pháp sư ấy.
Duy nguyện Như Lai gia thần lực cho tôi, khiến âm thanh nói thần chú của tôi vang khắp thế giới nầy.
Lúc bấy giờ có một Thiên Đế Thích (Ngọc Hoàng Thượng Đế hay vị vua Trời Ba Mươi Ba) tên là Cao Trì mới lên tiếng bảo vị Phạm Vương Bồ Đề Tự Tại rằng:
- Nầy Đại Tỷ (Chị Cả)! Chớ nên ở chỗ Như Lai mà sanh tâm đùa giỡn, tại sao, vì đùa giỡn là pháp phàm phu. Như Lai đã dứt sự nghiệp phàm phu, tất cả pháp hữu vi đều là vô thường, Như Lai chẳng tăng pháp hữu vi mà chỉ tăng pháp Không, dứt các âm thanh chử nghĩa. Như Lai ở nơi Đại Tỷ (Chị cả) chẳng sanh tranh tụng, chỉ thấy bình đẳng, nhứt tướng vô tướng dường như hư không. Luận về hư không thì hư không trống không, không có chướng ngại. Như Lai cũng vậy, ở nơi tất cả các pháp mà không có chướng ngại, nơi dục nơi giác quán, các ấm, giới, nhập âm thanh câu, chử thảy đều vô ngại. Nầy Đại Tỷ (Chị cả)! Nay sao lại ở nơi đức Như Lai mà sanh tâm đùa giỡn?
Vô Lượng Thọ Phật (Phật A Di Đà) mới bảo Thiên Đế Thích rằng:
- Nầy Thiên Đế! Nên tư duy (suy nghĩ) trước rồi sau sẽ phát ngôn, chớ được bây giờ rồi sau lại sanh lòng hối hận. Tại sao vậy? Nữ nhơn nầy là Đại Trượng Phu đã ở chổ vô lượng chư Phật tu các căn lành, vì muốn trang nghiêm đại chúng mà hiện thân nữ, thiệt chẳng phải là nữ vậy. Đây tức là thân đại Bồ Tát. Sao Thiên Đế lại gọi là Đại Tỷ (Chị cả)?
Nghe Phật nói, Đế Thích liền đến trước Bồ Đề Tự Tại sám hối.
Bồ Đề Tự Tại Phạm Vương nói:
- Ta nhận sự sám hối của ngươi để ngươi khỏi bị quả ác khẩu.
Phạm Vương mới quay bạch với Phật Vô Lượng Thọ rằng:
- Bạch đức Thế Tôn! Nếu Thiên Đế Thích Cao Trì ấy mà không sám hối thì sẽ bị quả báo ác khẩu thế nào?
Phật Vô Lượng Thọ trả lời:
- Nầy Phạm Vương! Nếu Thiên Đế ấy mà chẳng sám hối thì sẽ thường thọ thân nữ nhơn trong tám vạn bốn ngàn đời, thân thể xấu xí, hôi dơ, bất tịnh. Vì vậy nên chúng sanh phải giữ gìn thân miệng.
Nói xong, đức Vô Lượng Thọ Phật liền bảo Phạm Vương Bồ Đề Tự Tại rằng:
- Nay Ta ban cho ông oai thần đạo lực nói chú Đà La Ni.
Vị Phạm Vương cung kính bạch thập phương chư Phật, chư Bồ Tát, và tất cả nhơn thiên rằng:
- Duy nguyện lắng nghe. Nếu ai muốn khiến chánh pháp Như Lai còn lâu tại thế gian, ai muốn ủng hộ người thuyết pháp và người nghe pháp. Duy nguyện chư Phật ban cho tôi thoả mãn chí nguyện.
Nói lời ấy rồi, âm thanh của Phạm Vương liền vang khắp Ta Bà thế giới. Tất cả Phạm Thiên, tất cả Đế Thích đều nói rằng:
- Ta cho ông toại nguyện và cũng muốn thọ trì.
Bồ Đề Tự Tại Phạm Vương nói chú rằng:
"A ma lê, tỉ ma lê, già na sa tri, ba lê chiến tri, ma ha chiến tri, giá di, ma ha giá di, tố mế, đa di, a bà ha, tỉ bà ha, tu già xà ni ra khê bà, mâu la ba lợi xa đà. Dạ Xoa chiến tri, tỉ xá giá chiến đồ, a bà a đa ni, tam bà la đá ni, sa già la ni, chiêm bà ni, mộ ha ni, úc ma giá tra ni, ha ha ma ma ha ha, a đa giá ni, khê già xá bà, a ma la, a mâu la, mâu la ba lợi bạt dẫn, a sá la khê bà, sá ha."
Nghe chú xong, tất cả nhơn thiên đều tán thán rằng:" Lành thay! Lành thay, Đà La Ni nầy bất khả tư nghị không có gì hơn được.
Phạm Vương lại nói:
- Nếu ai chẳng điều phục được ác quỉ nghe tổng trì nầy rồi thì có thể điều phục. Nếu ai thọ trì thần chú nầy mà ở quốc độ nào có tín tâm quốc vương, thì tất cả nam nữ hoặc lớn hay hoặc nhỏ hoặc chư Thiên hay thế nhơn đối với quốc vương ấy chẳng thể khởi sự ác làm hại được. Nếu ai khởi ác tâm gây ác sự thì đầu kẻ ấy sẽ bể làm bảy phần, tâm họ khô cháy, thân bị bịnh, kẻ có thần thông thì bị mất hết, gió dữ thổi thân họ sa vào địa ngục. Tuỳ xứ nào có thần chú nầy lưu bố thì tôi cũng tự sẽ bảo vệ khiến người thọ trì được xa lánh các ác sự, người thọ trì, người nghe chú chẳng thiếu y phục ngoại cụ, y dược, các vật cần dùng."
Trong Phật pháp một lời nói đùa giỡn không cân nhắc với bậc thiện tri thức còn làm tâm vướng tội, huống chi là cố tình xúc phạm đến những chơn tu có tấm lòng thành. Quí vị nên suy nghĩ kỹ lại trước khi hành động. Quí vị đã ở ngay vào biên giới giữa thiện và ác. Chỉ cần một bước nữa là quí vị sẽ đi vào đối nghịch với Giáo Hội. Có thể thành ra tội đồ muôn thửa của GH. Quyển sách 50 năm Chấn Hưng Phật Giáo Việt Nam của cố HT Thích Thiện Hoa có thể sẽ bước sang trang để ghi tiếp những dấu mốc lịch sử. Mong mõi lời nầy làm sáng ý người nghe. Phật pháp tuy bất khả tư nghị cứu thoát nhưng không thể độ người có ngã kiến cao hơn núi Tu Di!
7. Cuối cùng tôi xin mở lời kêu gọi toàn thể các Phật tử cầu nguyện cũng như giúp đỡ phương tiện thuốc men cho cư sĩ thành viên Giáo Hội Võ Văn Ái chóng mau lành bịnh để phụ giúp Giáo Hội. Như đã thấy trông lá thư Lời Tri Ân Giúp Đỡ có nêu rõ:
"Trong thời gian Cư sĩ Võ Văn Ái lâm bệnh phải nhập viện từ ngày 20 tháng 3 cho đến nay, chúng tôi đã nhận được nhiều điện thoại, Email thăm hỏi, chúc lành, và đặc biệt nhận được một số tịnh tài gửi giúp thuốc men trị bệnh từ trong nước : Đức Tăng Thống & Viện Hoá Đạo 1000 Mỹ kim - HT Thích Thanh Quang1000 Mỹ kim – HT Thích Nguyên Lý 1000 Mỹ kim – HT Thích Tâm Liên 250 Mỹ kim – HT Thích Tâm Mãn 250 Mỹ kim – HT Thích Minh Quang 250 Mỹ kim – Huynh trưởng Hàn Bửu Chương 1000 Mỹ kim – Đạo hữu Lượng / Thủ chúng Đạo tràng Long Quang 500 Mỹ kim. Từ Hoa Kỳ : Bác sĩ Nguyễn Trọng Nhi500 Mỹ kim – Đạo hữu Phạm Hữu Tấn 200 Mỹ kim – Chư Hoà thượng, Thượng toạ Thích Huyền Việt, Thích Trí Quảng, Thích Trí Tịnh, Sư Cô Thích Nữ Từ Minh, và quý Đạo hữu Phổ Chiếu, Thanh Tâm, Minh Phúc, Diệu Đức, Quảng Cơ, Quảng Đài, Trọng Nghĩa, Giác Đạo : 1700 Mỹ kim."
Ngoài ra tôi cũng mong muốn các hội viên hội cố HT Thích NĐ cũng như Thích TM dẹp bỏ mọi hiềm nghi sớm quay trở về làm việc với VPII trong tư cách như người Phật tử bình thường như lời kêu gọi của VHĐ. Nếu được như vậy thì công đức của quí vị quí báu vô cùng, cũng như vàng ngọc chưa bể tan, một hình ảnh tương lai phước đức huy hoàng sáng mở vĩnh viễn cho các đời sau vì làm các sư, thầy hoan hỉ, mà Đức Tăng Thống cũng yên vui. Việc làm thiện thường được Hộ Pháp thường gia hộ, quỉ thần kính mến.
Đại Tạng Kinh còn ghi lại trong hai mươi tám vị tổ Thiền Tông Ấn Độ có một vị tổ thứ 24, gọi là Tổ Sư Tử (Aryasimha), Ngài sống vào cuối thế kỷ thứ 9 sau khi Phật nhập Niết Bàn. Trong lúc ấy trong nước Kế Tân là nơi Ngài hành đạo, có hai người ngoại đạo giỏi pháp huyễn thuật mưu đồ ám sát nhà vua, nhưng còn ngại bại lộ cơ mưu nên chúng đổi hình Tỳ Kheo đi làm việc gian ác ấy. Quả nhiên bị quan quân bắt được. Vua Di La Quật hay việc nầy nổi cơn thịnh nộ, ra lệnh triệt hạ chùa chiền, bắt nhốt Tăng chúng. Vua trách:
- Lâu nay Ta sùng kính Phật giáo, quý trọng Tỳ Kheo mà nay họ lại manh tâm sát hại ta, vậy còn đạo đức ở chổ nào?
Bởi sự tức giận đó, nhà vua đích thân cầm gươm báu đến chỗ Ngài Sư Tử hỏi:
- Thầy được không tướng chưa?
Ngài đáp:
- Đã được.
Vua hỏi:
- Đã được, thì sợ sống chết không?
Ngài đáp:
- Đã lìa sống chết thì đâu có sợ.
Vua nói:
- Chẳng sợ chết có thể cho Ta cái đầu chăng?
Ngài đáp:
- Thân chẳng phải của Ta, huống nữa là đầu.
Vua liền vung kiếm chặt đầu Ngài. Đầu Ngài vừa rơi xuống đất, nơi cổ phun lên giòng máu như sửa trắng cao chừng ba mét. Liền khi đó có một quỷ thần đứng gần vua liền chặt vào tay mặt nhà vua rơi lìa xuống đất. Nhà vua được đở về cung, bảy ngày sau thì băng hà.
Thái tử Quang Thủ lên ngôi, lo mai táng phụ hoàng và thỉnh chúng Tăng cúng dường sám hối và xây tháp Ngài.
Những câu chuyện như vậy đối với người chưa tu thì khó lấy làm tin, tuy nhiên đối với những vị tu hành chân chính thì cũng chỉ là chuyện thường hay chứng kiến chẳng có gì là lạ. Giáo Hội sẽ tồn tại mãi vì là nguồn mạch tâm linh của chư vị tổ sư và chư Phật, Bồ Tát.
Kinh nói:
Thành kính là phước báu,
Quên mình là cội phúc,
Phước đức là sự bố thí thanh tịnh,
Cầu xin cho tín chủ sớm hưởng cảnh an lạc.
Huệ Lộc
Tôn Thắng Đạo Tràng
5/6/2017
Kính thưa quí vị.
Thuở xưa khi Đức Phật còn tu khổ hạnh trong rừng già, có một hôm vì nhịn đói nhiều ngày Đức Phật đã kiệt sức nhưng nhờ bát sữa của cô gái tên Sujata (Tu Xà Đa) dâng cúng nên Ngài đã tỉnh lại, tìm ra con đường Trung Đạo và cũng nhờ vậy mà Ngài đã giác ngộ thành Phật sau đó. Khi nhận bát sữa Ngài đã không hỏi cô Sujata thuộc thành phần nào, tôn giáo nào, trong hay ngoài đạo Phật vì khi đó chưa có Tăng Đòan.
Nhưng sau này khi đã thành lập Tăng Đòan, chư Tăng đi khất thực khắp nơi ai cúng dường gì trong bình bát quí Ngài đều thọ nhận tất cả và không phân biệt thí chủ là ai. Tuy có sự bàn cải giữa Ngài Ma Ha Ca Diếp và Ngài Tu Bồ Đề, chư tăng nên thọ nhận sự cúng dường nơi nào ? Ngài Tu Bồ Đề cho rằng Chư Tăng nên đến khất thực và thọ nhận sư cúng dường ở những giai cấp qúi tộc và những người giàu có, vì giai cấp quí tộc và những người giàu có mới có của cải để bố thí cúng dường, ngược lại nhận sự cúng giường từ giai cấp cùng đinh nghèo khó thì làm cho họ vốn đã nghèo lại nghèo thêm.
Ngài Ma Ha Ca Diếp cho rằng bố thí cúng dường cho chư tăng là trồng ruộng phước sau này giúp họ giàu có vì vậy giai cấp quí tộc không cần phải giàu thêm. Ngược lại nên nhận bố thí cúng dường từ những người cùng đinh nghèo khó sẽ giúp họ có cơ hội trở nên giàu có đời này đời sau. Cả hai đều cho mình có lý và cứ thế mạnh ai nấy làm theo cách mình và kéo theo nhiều chư Tăng khác. Nhưng khi nghe như vậy, Đức Phật mới họp chư Tăng lại và giảng Pháp bố thí Ba La Mật.
Vậy Bố thí Ba La Mật là gì ? Ngài dạy rằng khi thực hành hạnh bố thí cúng dường đúng cách, trong sạch thì lợi lạc cả hai: cho người thọ nhận và người bố thí cúng dường. Bố thí mà mong cầu phước báu nhơn thiên, chấp trước, phân biệt, ngã chấp thì tâm bị vẩn đục, kết quả đời này đời sau dù có chút ít phước báu sẽ giàu có hơn nhưng sẽ mãi đọa lạc trong lục đạo, sinh tử luân hồi. Ngược lại, khi cúng dường chỉ nên hồi hướng công đức đó với mục đích cầu quả vị giải thóat thì tâm mới luôn giữ được trong sạch một cách rốt ráo, tạo nhân cho qủa vị giải thóat khỏi vòng sinh tử luân hồi.
Muốn vậy, bố thí cúng dường không chấp vào cái ta đang bố thí cúng dường, đối tượng thọ nhận, và vật thể đang cúng dường. Người thọ nhận cúng dường cũng không chấp cái ta đang thọ nhận và không chấp ai là người bố thí cúng dường (ngã chấp), không thấy có vật thể cúng dường. Tuy nhiên người thọ nhận nên hàm ơn sự cúng dường của đàn na tín thí để nổ lực tinh tấn tu hành và hồi hướng công đức của mình, của ngươi bố thí, nguyện cả hai đồng chóng thành Phật sau này độ thóat chúng sanh.
Chính vì Pháp Bố Thí Ba La Mật là một trong sáu pháp thuộc bồ tát đạo, chư tăng xưa nay không phân biệt người cúng dường bố thí xuất phát từ đâu, thuộc chủng tộc hay tôn giáo nào, không có tâm chấp trước phân biệt kẻ hèn người giàu, phật tử hay không phật tử, thuộc tổ chức A, B, C hay D,v.v...
Thật trạng GHPGVNTN tại Việt Nam hôm nay đã bị nhà cầm quyền CSVN trù dập, tiêu diệt và cấm sinh họat. Các chùa thuộc GHPGVNTN hòan tòan không có Phật tử sinh họat và cúng dường. Chư Tăng ở trong nước không thể tồn tại nếu đồng bào Phật tử khắp nơi trên thế giới bỏ mặc không giúp đỡ quí Thầy trong nuớc đặc biệt chư Tôn Đức Hàng Giáo Phẩm thuộc VP1 GHPGVNTN, nhất là trong lúc này giáo hội đã bị co cụm còn một nhúm rất nhỏ (vì ai mà ra nông nổi này ?).
Là người con dân Việt Nam ở kháp năm châu bốn bể, không phân biệt phật tử, hay không phật tử, thuộc giáo phái này hay giáo phái kia, phải phát nguyên không tiếp tay với kẻ ác như cúng dường cho sư sãi quốc doanh do CSVN dựng nên để che mắt thế gian và quốc tế, và xuất cảng ra hải ngoại để lủng đọan Cộng đồng Phật Giáo khắp nơi mà ngược lại hết lòng yểm trợ tổ chức tôn giáo dân lập đã hiện hữu trên đất nước Việt Nam tự bao đời nay như GHPGVNTN tại quốc nội. Chính vì vậy, mà những Phật tử chân chính đã bằng cách này hay cách khác tìm cách gắn bó cúng dường quí Chư Tôn Đức hàng giáo phẩm thuộc VP1 GHPGVNTN trong nước.
Đạo lý nào bắt buộc người Việt Nam chân chính không được phép cúng dường Chư Tăng Ni đang gặp nạn CS đàn áp, cô lập và tìm cách tiêu diệt ở trong nước ?
Đạo lý nào bắt buộc Phật tử không được tưởng nhớ công ơn của những vị tiền bối hữu công đã nằm xuống vì đạo pháp và dân tộc ? Không cho đặt tên những vị đó để tưởng nhớ ?
Đạo lý nào bắt buộc anh phải đứng dưới trướng của tôi anh mới được phép làm những chuyện công đức nếu không tôi sẽ ra thông bạch để tố cáo anh đã vi phạm nội qui của tôi ? Những việc làm này đã để lộ dã tâm tiếp tay với nhà cầm quyền CSVN, làm phân rã tổ chức Phật Giáo bao lâu nay và cô lập Chư Tăng Ni còn lại ở trong nước vậy.
Người Phật tử tu phước là ngoài việc thiện bố thí cúng dường những vị công đức xứng đáng thọ nhân sự cúng dường (ứng cúng), còn làm những việc khác như chống lại những việc làm của kẻ ác gây tổn thương đau khổ cho chúng sanh (Bi Trí Dũng).
Người Phật tử Tu huệ là tự mình phá tan màn vô minh, nghiệp chướng do tham sân si gây nên, nhắm đến con đường giải thóat Đức Phật đã chỉ dạy, nhờ vậy mà có trí tuệ sáng suốt để nhận chân đúng sai phải trái. Không mù quáng tin theo những kẻ nhân danh công lý nhưng tiếp tay những thế lực bạo ác gây nên rất nhiều chuyện tang thương đổ vỡ.
Trân trọng
Ý Dân
Canada mùa hè 2017
TÂM THƯ
KÍNH GỬI HT THÍCH HUYỀN VIỆT, XLTV VPII – GHPGVNTN HẢI NGOẠI TẠI HOA KỲ.
Phật lịch 2560, ngày 17.10.2016
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính bạch Hòa thượng,
Chúng con, Nguyên Chiếu Trần thị Cảnh đại diện cho một số cựu Hội vên Cố HT Thích Thiện Minh Foundation, xin kính lễ Hòa Thượng Xử Lý Thường Vụ.
Bạch Hòa thượng,
Qua tinh thần Thông Bạch “Về Việc Gửi Tiền Cúng Dường Chư Tăng GHPGVNTN Trong Nước” của Hòa Thượng ký ngày 27.6.2016, liền hai ngày sau đó đã được ông Võ Văn Ái, Giám Đốc Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế phổ biến rộng rãi đến dư luận quần chúng khắp nơi, bản thân chúng con cũng như toàn thể hội viên Cố HT Thích Thiện Minh Foundation, vì sự an nguy của Giáo Hội và trước công hạnh sâu dầy, lòng hy sinh cao cả của Đức Tăng Thống và Chư Đại Tăng lãnh đạo GHPGVNTN đã vì tiền đồ dân tộc và đạo pháp, mà phải sống trong cảnh đọa đày quản thúc dưới chế độ Cộng sản, nên chúng con đã lặng câm, chịu đựng sự oan khiên, không một lời biện minh với Hòa thượng hay giải thích với dư luận.
Nhưng buồn thay! Sau ngày Đại hội Thường Niên tại chùa Liên Hoa vừa qua, chúng con được biết qua sự việc ông Nguyên Điền Võ Duy Linh, Nguyên Tổng Thư Ký Foundation Cố HT Thích Thiện Minh, đã kê khai hàng loạt danh sách và danh tánh Hội Viên chúng con trước cử tọa Đại hội, để rồi ông sám hối về vai trò Tổng Thư Ký, mục đích cho người ta thầm hiểu, ông đã lầm lẫn khi tham gia vào tổ chức này, nên mới có Thông Bạch, Thông Tư ban hành ! Sau đó, Hòa thượng đã có lời dạy rằng, Foundation thành lập không thông qua Thày và ông Võ Văn Ái cũng đã phụ họa thêm, là ông hoàn toàn không biết từ trước!?. Để thể hiện tinh thần tôn trọng sự thật của người con Phật, chúng con đã có nhiều buổi họp thảo luận chung và hôm nay đồng thanh kính thỉnh đạt lên Hòa thượng bức Tâm Thư của chúng con.
Bạch Hòa thượng,
Trước khi ông Nguyên Điền Võ Duy Linh về tham dự Đại hội, chúng con cũng đã biết ông sẽ thủ vai một diễn viên xuât sắc, diễn xuất theo đúng kịch bản đã được bàn thảo soạn sẵn, nên về tính chất con người ông Linh chúng con không có xa lạ cả! Khi Thông Tư mang danh nghĩa HT Viện Trưởng Thích Thanh Quang phổ biến, liền hai ngày sau, ông Linh đã tự ý đạt “thư khâm tuân” mà không hề bàn thảo với tất cả Hội viên. Hành động cá nhân này, không chỉ cho chúng con ý thức được về tính cách làm việc của ông Linh, mà còn cho chúng con nhận thức được về một thủ đoạn xóa sổ Foundation Cố Hòa Thượng Thích Thiện Minh. Dù Hội Từ Thiện này đã chết, nhưng chúng con tin rằng, ông Linh hay bất cứ ai cũng không thể ngăn chân được lòng thiện tâm của Phật tử, hay không Phật tử hoặc cảm tình viên khắp nơi đang hỗ trợ đóng góp với Giáo Hội Trong nước về cả hai mặt nhân lực lẫn tài lực.
Là Phật tử trung kiên với Giáo Hội, chúng con luôn nhớ lời Đức Cố Đệ Tam Tăng Thống HT Thích Đôn Hậu qua tinh thần Tâm Thư gửi đến Chư Tôn Đức Tăng, Ni và Phật tử hải ngoại vào ngày 10.9.1991: “…Hãy vì sự tồn tại của Giáo Hội, vì sự quang vinh của đạo pháp và dân tộc, mà gạt bỏ những quan điểm dị biệt, để cùng nhau hoằng dương chánh pháp, làm được nhiều phật sự cụ thể, hữu ích và lớn lao hơn nữa như có nhiều vị đã thực hiện. Tăng Ni Phật tử tại quê nhà đang gởi gấm rất nhiều niềm tin tưởng và đạo tình cao quý ở quý vị…” Và chúng con cũng không bao giờ quên công hạnh vì nước, vị pháp, vì dân của Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống HT Thích Huyền Quang và Đức đương kim Đệ Ngũ Tăng Thống HT Thích Quảng Độ qua tinh thần các Thông tư, Thông Bạch“…Giáo Hội khẩn thiết kêu gọi phật tử khắp năm châu, đồng bào các giới không phân biệt tôn giáo hãy hỗ trợ với GHPGVNTN trong công cuộc giải trừ quốc nạn và pháp nạn…”.
Lời kêu gọi thống thiết của Chư Đại Tăng lãnh đạo GHPGVNTN là những tiếng chuông thức tỉnh lương tâm nhân loại, và cho Phật tử sơ cơ chúng con hiểu thêm rằng, GHPGVNTN là một Giáo Hội truyền thừa của hơn 2000 năm truyền giáo, người con Phật phụng sự Giáo Hội là thể hiện tinh thần tưởng nhớ, đáp đền công ơn thầy tổ! Đó cũng là lời dạy của Đức Thế Tôn về tinh thần báo tứ trọng ân. Vì tính cách đó, Giáo Hội đã đi sâu vào lòng người, như lòng yêu thương quốc gia, dân tộc vậy. Người công dân sống trong một quốc gia, tuy không làm việc trong hệ thống hành chánh của chính phủ, nhưng vẫn phải có bổn phận nỗ lực góp phần công sức của mình sao cho dân giầu nước mạnh. Người Phật tử cũng thế, tuy không là thành viên trong Hội đồng Lưỡng viện, nhưng vẫn phải có bổn phận nỗ lực đóng góp nhân lực, tài lực sao cho Giáo Hội được phát triển trong công cuộc hoằng dương chánh pháp của Đức Như Lai.
Từ ý nghĩa đó, lời dạy của quý Ngài đó, mà suốt bao năm qua, chúng con không chỉ cổ động Phật tử nơi địa phương chúng con đang sống, mà còn vân động với bà con, họ hàng khắp nơi, cùng chung nhau đóng góp tịnh tài gửi đến Giáo hội tại Hải Ngoại, nhờ chuyển về Giáo Hội Trong nước. (Sự vận động Hội viên Foundation Cố HT Thích Thiện Minh là việc làm của chúng con từ bao năm qua, sự khác biệt có chăng là Hội viên đóng góp định kỳ hàng tháng mà thôi!)
Bạch Hòa thượng,
Đa số Hội viên Cố HT Thích Thiện Minh tuổi đời đã trên lục tuần, có vị cao niên tuổi hạc cũng gần 90. Tất cả đều đã sống qua các thời Đệ I, Đệ II Cộng Hòa và hiện trạng pháp nạn, quốc nạn dưới thời Xã Nghĩa, mà buồn thương cho Phật giáo Việt Nam đã và đang tiếp tục trôi lăn xuống hố sâu vực thẳm theo vệnh mệnh dân tộc. Đau thương hơn, khi nhìn về thực trạng co cụm của Giáo Hội tại Hải ngoại, mà suốt hơn 41 năm qua người ta đã quá rõ, tất cả chỉ vì lòng người đổi thay, ham danh háo lợi, mộng ước chùa to phật lớn, vụng tu, để rồi liên hiệp với Giáo Hội Quốc Doanh…! Bên cạnh đó, qua những biến cố dồn dập, nay người ta đã nhận thức được chân tướng của những kẻ nội trùng, mà từ lâu che đậy bằng một thứ mặt mặt nạ đấu tranh, họ đã trèo cao lặn sâu, gây ra biết bao phân hóa đổ vỡ trong nội tình Giáo Hội. Phật tử sống trong lòng Giáo Hội, nay chỉ biết đến Giáo Hội Trong Nước, không còn hợp tác hay liên hệ với Giáo Hội tại Hải ngoại nữa, họ đã lần lượt ra đi, và tiếp nối ra đi, dù biết rằng sự ra đi của họ rồi đây sẽ có nhiều thứ mũ vu chụp trên đầu, là những kẻ xoay chiều, đổi hướng!
Thật vậy, còn gì đau thương cho Phật tử chúng con hơn! Từ những năm đầu thành lập Giáo hội Hải ngoại, HT Chánh Lạc đi đến đâu cũng mang danh nghĩa Phó Chủ Tịch Nội Vụ, đại diện cho VPII kêu gọi Phật tử, quý mạnh thường quân đóng góp tịnh tài trợ giúp Giáo Hội Trong Nước, đồng thời các Thày, Cô trú trì các chùa, viện địa phương cũng cùng một lối hô hào như HT Chánh Lạc, vì thế, Phật tử đã hướng ứng mạnh mẽ, cùng vận động bà con, thân hữu, xa gần đóng góp hầu như nguyệt liễm hàng tháng, rồi cuối cùng Phật tử mới vỡ lẽ số tiền đóng góp của mình cho Giáo Hội Mẹ, đã xung vào quỹ pháp lý kiện tụng cho Thầy Chánh Lạc và vào các công trình xây cất chùa to phật lớn của quý Thầy, Cô tại địa phương!.
Qua những sự lừa đảo trắng trợn đó, Phật tử chúng con tưởng rằng đã học thuộc lòng bài học kinh nghiêm rồi, nhưng khi thấy Đức Tăng Thống HT Thích Quảng Độ muốn có một ngôi chùa Phật Quang tại Miền Nam Cali, nơi trung tâm người Việt, trước ý nguyện của Ngài, Phật tử một lần nữa đã nỗ lực đóng góp, rồi cuối cùng lại bị TT Giác Đẳng gian manh bán chùa! Tuy nhiên, TT Giác Đẳng không chỉ lừa đảo việc bán chùa Phật Quang không thôi! Mà mà còn cướp luôn quỹ trợ giúp Giáo Hội Trong Nước dưới danh xưng Viên Lạc Phạm Gia Bình Foundation, do chính TT Giác Đẳng đã đề xướng và thành lập trong Đại hội Thường niên tại Dallas. Texas tổ chức tại chùa Từ Bi năm 2014.
Qua cung cách sinh hoạt và hành hoạt của Giáo Hội Hải Ngoại, đã đánh mất niềm tin trong lòng Phật tử rồi! Chúng con không muốn tiếp tục trở thành nạn nhân nữa, vì đồng tiền chúng con tạo ra bằng mồ hôi nước mắt, bằng cả một công khó, nhiều người hưởng trợ cấp tiền già, chỉ đủ tiêu dùng, mà cố gắng trợ giúp tịnh tài cúng dường Giáo Hội, thì số tiền công đức đóng góp phải do chính Hội viên gửi về để được bảo đảm đến tận tay qúy Ngài. Đó là lý do tại sao Foundation Cố HT Thích Thiện Minh đã được hình thành, vì không ngoài mục đích đó!.
Mỗi Hội viên đóng góp $10 Mỹ kim. Số tiền tuy nhỏ nhưng gói ghém cả một tấm lòng của chúng con đối với Giáo Hội. Có những Hội viên nhìn thực thể Giáo Hội mà nói trong nước mắt lưng tròng “ …vào thời ông Diệm, chúng tôi cũng bị bắt giam khi theo quý thầy xuống đường tranh đấu cho Phật giáo đồ. Bây giờ già rồi không biết làm gi! Thầy Quảng Độ bị Cọng sản giam cầm mà tội quá. Chúng tôi muốn có chút quà, chút thuốc gửi về cho Thầy, nhưng tiền già chỉ có mấy trăm một tháng, nay cho tôi được cùng chung đóng góp $10 đồng một tháng, thì còn gì sung sướng cho bằng…” thêm nữa, có Hội viên khác đã tỏ bày bằng tâm tư chính họ: “mấy chục năm qua tôi chỉ biết đến GHPGVNTN. Nay được biết các anh chi tổ chức Hội Từ Thiện Foundation, tui mừng lắm, vì đó là ước nguyện của tui, có cơ hội được gửi về tận tay quý Ngài”.
Foundation Cố HT Thích Thiện Minh hoàn toàn không mang danh nghĩa Giáo Hội khi kêu lòng thiện tâm của Phật tử. Mỗi Ban Đại Diện địa phương có bổn phận báo cáo tài chánh thâu, chi với Hội Viên của họ một cách phân minh. Tât cả tịnh tài trợ giúp Giáo Hội có đầy đủ hóa đơn, biên nhận từ các dịch vụ gửi tiền để minh chứng với Hội viên.
Bạch Hòa thượng,
Một tổ chức từ thiện độc lập, hoàn toàn không mang danh nghĩa Giáo hội Hải ngoại, không thống thuộc Giáo Hội về cả hai phương diện hành chánh lẫn tài chánh, thì không thể bảo chúng con không tuân thủ hay vi phạm Hiến chương Giáo hội được! Nếu lấy Hiến Chương Giáo Hội mà xét, thì chúng con tin rằng không có một điều khoản nào ngăn cấm nhận sự cúng dường của thập phương bá tánh, và cũng không có điều khoản nào cấm đoán Phật tử thiện tâm hỗ trợ với Giáo Hội cả ! Còn nếu bảo rằng chỉ có thành viến của Giáo Hội mới được phép cúng dường Giáo Hội, thì còn chi là ý nghĩa của một Giáo Hội truyền thừa phụng sự đạo pháp và dân tộc!? Hành giả của Đức Như Lai hàng ngày còn đến từng nhà khất thực, để nhận phước báu cúng dường của Đà na Thí chủ, quý Ngài cũng chẳng bao giờ hỏi thí chủ là ai!? Theo tôn giáo nào!? Hay phẩm vật cúng dường từ đâu mà có! Một điều chứng thực nhất, chùa Liên Hoa được hình thành đến ngày nay, tất cả đều do công đức đóng góp của mọi người, mọi giới và kể cả quý mạnh thường quân khác tôn giáo hưởng ứng nữa! Thực tế hơn nữa, Giáo Hội đang kêu gọi cứu trợ bão lụt Miền Trung, mà Giáo Hội Hải ngoại không còn bao nhiêu đơn vị, nếu không có Phật tử khắp nơi đứng ra vận động quyên góp thì chắc rằng không đem lại sự thành quả, để có thể xoa dịu được nỗi đau khổ, đói rét của người dân Miền Trung!.
Bạch Hòa thượng
Dù là một tổ chức độc lập, nhưng qua các buổi họp viễn liên, chúng con cũng đã đề quyết sẽ trình Hòa thượng sau khi Bản Nội Quy được hình thành, nhưng tiếc thay thay, Bản Nội Quy còn trong thời gian soạn thảo, thì bất ngờ Thông Bạch của Hòa Thượng đã được ông Võ Văn Ái, Giám Đốc Phòng Thông Tin phổ biến khắp nơi!
Còn về sự việc ông Võ Văn Ái tuyên bố hoàn toàn không biết gì Foundation Cố HT Thích Thiện Minh từ trước, thì chúng con luôn tin rằng, làm việc đạo điều thiết yếu là phải có đạo tâm, cho nên sự thật như thế nào thì tiết tưởng chính bản thân ông Ái là người hiểu rõ hơn hết! Chúng con chỉ xin nhắc ông Ái nên xem lại lại thư ông trả lời ông Y Dân để ông khỏi quên thôi.!
Hơn 41 năm qua, CSVN đã tiêu diệt GHPGVNTN bằng một thủ thuật tinh vi: thủ tiêu, giam cầm Chư Đại Tăng lãnh đạo Giáo Hội và phong tỏa kinh tế, tài chánh để Giáo hội phải rơi vào sự co cụm, chết lần, chết mòn, mà không phải mang tiếng đối với quốc tế, là vi phạm nhân quyền và tư do tôn giáo. Trước vấn nạn đó, chúng con nghĩ rằng tự tay chúng con phải nỗ lực vận động gửi tịnh tài trợ giúp cho Giáo Hội được phát triển, và các anh chị em Áo Lam mới có thêm phương tiện về sinh hoạt với Giáo Hội. Chúng con cũng nhớ lời cổ nhân đã dạy ”Có thực mới vực được đạo”, từ ý nghĩa đó đã cho chúng con hiểu thêm rằng, có “thực” mới có đông đảo Phật tử được, cho nên đối với chúng con, giờ đây niềm mong cầu không gì hơn là được cúng dường tịnh tài đến tận tay Chư Tăng, cũng để tạo cho mình có thêm công đức cho đời sau.
Phục vụ Giáo Hội với tinh thần Ba La Mật, không cầu danh, không cầu lợi, và chúng con cũng tin rằng, cho dù chúng con không thưa, thì Hòa thượng nay cũng đã hiểu cho chúng con rồi, từ khi Thông Bạch của Hòa thượng và Thông Tư của HT Viện Trưởng phổ biến, chúng con không hề lên tiếng đính chính hay biện minh một điều gì cả! Thế mà, đau buồn thay lại có người xuyên tạc chúng con đã đưa lên mạng và phổ biến trên những trang web về tịnh tài cúng dường quý Ngài, nhằm ly gián để cô lập Giáo Hội với Phật tử Hải ngoại.
Trên nguyên tắc, các văn thư, văn từ, biên bản, các cuộc họp nội bộ của Foundation Cố HT Thích Thiện Minh, chỉ được lưu hành nội bộ, nhưng ông Thục Vũ vì xem ông Ái như một người anh cả, nên đã chuyển Bản Nội Quy do ông Nguyễn Mạnh Hùng còn trong thời gian bàn thảo đến emails ông Ái và hai người khác, không ngoài mục đích mong được góp ý, hướng dẫn, sửa chữa các từ ngữ trong bản thảo Nội Quy cho thích hợp. Ngoài ra còn có một Hội viên khác cũng emails cho ông Ái với dòng chữ “kính anh xem lại. …” . Sinh hoạt trong âm thầm lặng lẽ, người ngoài ngõ không biết, thiên hạ bá tánh cũng chẳng hay, thì bất ngờ nhận được Thông Bạch của Hòa thượng, mới hay chúng con đã trở thành nạn nhân của ông Ái như bao người trước đây! Chỉ vì ông cho rằng Bản Nội Quy soạn thảo đã dẵm chân lên vai trò thông tin của ông:
- Ban Điều Hợp liên lạc trực tiếp với Giáo Hội Trong Nước.
- Phổ biến thông tin liên quan đến GHPGVNTN và các sinh hoạt tu học phật pháp.
Trước sự trạng đánh phá nhau chỉ vì miếng mồi đỉnh chung, bã lợi danh, đã cho chúng con nhìn lại về những biến cố xẩy ra cho Giáo Hội tại Hải ngoại từ bao năm qua, mà thực tin những lời bá tánh đã lên tiếng về ông Ái trên các diễn đàn “Giáo Hội tại Hải ngoại gẫy đổ, phần lớn do bàn tay của một người mang cái mác đấu tranh nhân quyền trên trường quốc tế, kêu gọi cọng sản phải thực thi nhân quyền, bình đẳng, mà bản thân người đó lại là kẻ hành xử thiếu bình đẳng, thiếu nhân tính, chống cộng thì ít, mà chống nhau thì nhiều..”.
Bạch Hòa thượng,
Thực tâm chúng con không bao giờ muốn nêu ra những sự trạng đau thương kể trên, làm cho pháp thể Hòa thượng và Chư Đại Tăng phải bất an, lo buồn, nhưng vì tấm lòng của tất cả Hội viên, mong cầu tịnh tài gửi về phục vụ Giáo Hội được thông suốt và tròn ý nguyện.
Cuối thư, không gì hơn chúng con kính xin Hòa thượng hiểu cho lòng thiện tâm của chúng con.
Chúng con kính chúc Hòa thượng pháp thể khinh an, chúng sinh dị độ, phật sự chóng viên thành.
Kính lễ,
Nguyên Chiếu Trần Thị Cảnh
Cựu Hội viên Foundation Cố HT Thích Thiện Minh.
Bản sao kính gửi:
– Đức Đệ Ngũ Tăng Thống HT Thích Quảng Độ.
– HT Viện Trưởng Thích Thanh Quang.
– HT Thích Tâm Liên, Tổng Vụ Trưởng Tổng vụ Tăng Sự
– HT Thích Nguyên Lý, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội.
– Đạo Hữu Nguyên Chánh Lê Công Cầu, Tổng Thư Ký VHĐ.
– Ông Võ Văn Ái. Giám Đốc Phòng Thông Tin Quốc Tế.
No comments:
Post a Comment