Lớn lên tôi nghe người lớn căn dặn, “Hãy cẩn thận, đừng để đồng tiền giết chết tình cảm nghe chưa”. Tôi nghe mà không hiểu. Thật tình là thế. Làm sao mà tiền có thể giết chết cái tình? Nhưng giờ đây, từng tuổi này, không những một lần mà đã 3 lần tôi chứng kiến sự vụ “dâu bể, bể dâu”, tang thương đau đớn đến chết người do đồng tiền gây nên.
Một vụ khiến một người thân của tôi, từ một người bình thường trở nên tàn phế vì tai biến vỡ mạch máu đầu (stroke). Cá nhân tôi bị một vố chết liệm tâm tư, tình chị em đoạn lìa, sầu ưu khổ nảo, thối ruột, loét bao tử, suýt chết nhưng may mắn qua khỏi. Còn vụ thứ 3 thì kết quả đang trông chờ ở sự phán quyết của tòa án. Đó là vụ bán Chùa Phật Quang. Tuy không là nhà tiên tri, nhưng tôi cam đoan là kết quả của nó sẽ là nỗi đau thương ngút ngàn cho những ai thiếu chánh niệm, những ai vẫn chưa hiểu thâm ý của câu, “tiền sẽ giết chết cái tình”. Một khi con người nỡ nhẫn tâm bất chấp các quan hệ tình cảm, tâm tư, nguyện vọng của người khác mà chỉ biết có tiền, dùng tiền như phương tiện tối ưu để giải quyết mọi việc là lúc họ đã chà đạp lên nhân phẩm của người khác, dù vô tình hay cố ý, nhưng thường là có dụng ý. Hành xử này theo kinh nghiệm cho thấy, sẽ dẫn đến sự đau thương ngút ngàn, là nỗi đau xé lòng. Nếu không khéo, hậu quả của thương đau sẽ đưa người đến điên loạn, chết trong sầu bi khổ não, thật ghê gớm và nghiêm trọng khôn lường.
Xin mở đầu bài viết hôm nay qua mẫu chuyện đạo, kể về “Bà già cúng đèn Đức Phật” đại lược như sau: