|
|
Apr 3, 2016 — (by Ven. Thich Quang Do, from “Poems in Prison”)
Trời Đã Sáng
Vào một buổi chiều mưa
trời nhà tù buồn thảm
như ngày ba mươi tháng tư
năm bảy mươi lăm lịch sử qua rồi
bên cửa sắt xà lim tăm tối
tôi đứng nhìn những giọt mưa rơi
từ mái nhà đổ xuống
lênh láng chan hòa
trông như những giòng nước mắt
của muôn vạn người dân vô tội
đã chảy ra
khi trải qua một cuộc đổi đời
gió rít từng cơn
mưa tuôn càng lạnh
lòng trống lạnh bồi hồi
tôi nhìn quanh tôi
bốn bức tường dày đặc
bóng tối phủ đầy
rồi đưa mắt nhìn ra chân trời
tôi tìm trong tưởng tượng
một nơi trú ẩn sáng tươi
nhưng hoàn toàn mờ mịt
cũng như xà lim tăm tối của tôi
Miền Nam ơi!
tôi thầm gọi
đây là miền Nam trong căn phòng giam chật hẹp âm u
ngoài kia là miền Nam trong nhà tù rộng lớn
còn có nơi nào yên ổn
xin chỉ cho tôi ẩn trốn
hỡi miền Nam thương mến của tôi ơi!
Đêm xuống rồi và mưa đã ngừng rơi
sau hồi kiểng hiệu vang lên
toàn khu nhà chìm vào im lặng
im lặng như một nấm mồ hoang vắng
giữa miền cát trắng bao la
và nằm trong căn nhà mồ
tôi không thấy gì nữa cả
trừ những bóng ma
(vai mang khẩu súng AK)
Thỉnh thoảng chập chờn qua gang cửa gió
Đêm khuya đã đưa tôi vào giấc ngủ
thời gian lặng lẽ
trôi theo định luật vô thường
và mơ màng
tôi nghe đâu đây tiếng chim hót véo von
tôi choàng dậy
ô kìa!
thì ra trời đã sáng
từ phương đông
vừng thái dương hiện lên chói rạng
mở đầu một ngày rực rỡ ánh hào quang
The Morning Has Come
On a rainy evening
the prison’s sky is bleak
like April 30th
of the year 1975 in the past
next to the bars of a dark prison cell
I stand and watch the falling rain
pouring from the rooftop
overflowing everywhere
like the streams of tears
of an infinite number of innocent people
having poured out
when going through a change of life
the wailing winds
the pouring chilly rain
the empty and longing heart
I look around
four thick and dense walls
darkness envelopes completely
looking out to the horizon
I search in my imagination
a sunny hiding place
but all is dark
like my gloomy prison cell
Oh the South!
I silently call
this is the South in a cramped and dreary cell
out there is the South in a vast prison
any safe place left
please show me so I can hide
oh my endearing South!
The night has come and the rain has stopped
after the gong has sounded
the whole building has drowned in silence
silent like a deserted grave
in the midst of an immense place of white sand
and inside a burial chamber
I can no longer see anything
except for the ghosts
(shoulder carrying an AK rifle)
Occasionally flickered through the hole of the cell door
The night has lulled me to sleep
time quietly
passed following the doctrine of impermanence
and in dreams
I hear somewhere the birds sing melodiously
I wake up
oh,
it seems the morning has come
from the east
the sun has brightly risen
to begin a day of glorious lights
Kính thưa quí vị,Nhân dịp Tổng thống Obama viếng thăm Việt Nam vào tháng 5 năm nay, chúng tôi khẩn thiết kêu gọi quí vị ký vào thỉnh nguyện thư đến Tổng thống bằng cáchbấm vào link dưới đây. Xin quí vị điền vào tên họ, điện thư (email), địa chỉ, và chia sẻ trên Facebook (nếu có).Nội dung của thư như sau:Dear Mr. President,Forty one years after the end of Vietnam War, religious freedom in Vietnam is still severely restricted. Members of the Unified Buddhist Church of Vietnam are being persecuted and its leader, the Venerable Thich Quang Do is detained under house arrest.On the eve of your historic visit to Vietnam, we strongly ask that you speak out for religious liberty and urge the government of Vietnam to release all prisoners of faith and to allow them to peacefully profess and practice their religions. This is consistent with Article 18 of the Universal Declaration of Human Rights, as well as the basic principle of our American founding. We are grateful for your help.Sincerely,(Kính thưa Tổng thống:Bốn mươi mốt năm sau chiến tranh Việt Nam, sự tự do tín ngưỡng ở Việt Nam vẫn bị giới hạn một cách khắc nghiệt. Thành viên của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vẫn đang bị áp bức và người lãnh đạo của Giáo Hội, Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ, vẫn bị quản thúc tại gia.Trong chuyến đi Việt Nam sắp đến, chúng tôi tha thiết kêu gọi Tổng thống lên tiếng ủng hộ sự tự do tín ngưỡng và đòi hỏi chính quyền Việt Nam thả tất cả các tù nhân tôn giáo và cho phép họ được bày tỏ và thực hành tín ngưỡng của họ. Đây cũng phù hợp với Điều 18 trong Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, cũng như nguyên tắc căn bản của sự lập quốc của chúng ta. Chúng tôi rất biết ơn sự giúp đỡ của Tổng thống.Thành kínhXin thành thật cảm on,BS. Trần Quốc Hưng
No comments:
Post a Comment